Dấu Vết Của Quá Khứ

Chương 37: Hồi Tưởng (2)




Trương Hạo Hiên biết được công ty nơi Tô Hân Nghiên đang làm việc chuẩn bị có đợt cắt giảm nhân sự. Trưởng phòng vốn dĩ thông cảm cho hoàn cảnh đáng thương của người phụ nữ trẻ nên không định đưa tên cô vào danh sách, thế nhưng giám đốc nhà máy đã can thiệp vào. Dù không biết rõ mục đích của Trương Hạo Hiên là gì, nhưng suy cho cùng, Tô Hân Nghiên cũng chỉ là một công nhân bình thường, sa thải cô và nhận được một số tiền lớn, tội tình gì lão lại không làm.

Kết quả là Tô Hân Nghiên bị mất việc, cùng với khoản nợ đang gánh trên vai, cuộc sống của cô rơi vào túng quẫn. Trương Hạo Hiên cứ tưởng, nhìn thấy cô khổ sở như vậy, hắn sẽ vừa lòng hả dạ lắm. Nhưng ngược lại, hắn không hề vui vẻ hay thoả mãn mà có phần bứt rứt khó chịu.

“Ôi trời, mình yêu cô ta và ghét cô ta một cách đồng thời.” - Trương Hạo Hiên thở dài, suy nghĩ mãi về vấn đề này. Cuối cùng, hắn quyết định sẽ tha thứ cho Tô Hân Nghiên, có lẽ những gì cô đã chịu đựng trong những năm qua đã dạy cho cô một bài học nhớ đời rồi.

Trương Hạo Hiên sa thải người giúp việc cũ và đăng thông báo tuyển dụng với mục đích duy nhất là tiếp cận Tô Hân Nghiên. Ngay khi nhận được hồ sơ ứng tuyển của cô, hắn lập tức phê duyệt.



Lần đầu tiên đối diện với Tô Hân Nghiên sau ngần ấy năm, Trương Hạo Hiên biết rõ bản thân không thể xa lánh cô thêm một giây nào được nữa. Hắn thầm nghĩ, giữ lại một nhân tố cũ trong cuộc sống mới có lẽ cũng không gây ra vấn đề gì lớn lao.

Sau khi trao đổi công việc và tiễn cô về, Trương Hạo Hiên bắt đầu lên kế hoạch để bồi thường những tổn thất do các hành động trừng phạt của hắn gây ra.

Điều khiến hắn day dứt và ân hận nhất chính là cái chết của ba mẹ Tô Hân Nghiên. Hắn chẳng thể nào cứu vãn được nữa. Đêm đó, hắn chỉ còn biết lặng lẽ cầu nguyện cho linh hồn của hai người họ được yên nghỉ.

Khoản vay của Tô Hân Nghiên là vấn đề đơn giản nhất. Tuy nhiên, cô lại chưa bao giờ có ý định kể cho hắn nghe về số nợ đó. Và nếu hắn chủ động hỏi đến, đề nghị trả thay cho cô thì sẽ trông không được tự nhiên. Vì vậy, Trương Hạo Hiên quyết định chi tiền thuê mấy gã đòi nợ diễn cùng hắn một vở kịch, giả vờ như hắn vô tình phát hiện ra câu chuyện. Tất cả diễn ra trót lọt và Tô Hân Nghiên không hề nghi ngờ một chút nào.

Trương Hạo Hiên vẫn nhớ bản thân đã khiến gia đình cô phá sản. Tuy nhiên, trong mắt hắn, đó chỉ là một cửa hàng nhỏ, hắn tự nhủ sau này có thể đem đến cho cô những giá trị tài sản gấp nhiều lần như thế.

Còn một vấn đề nữa, chính là thương tật ở chân của Tô Hân Nghiên. Trương Hạo Hiên đã dành thời gian tìm hiểu và hỏi ý kiến của vài chuyên gia trong ngành y tế. Tuy nhiên, kết quả nhận được khiến hắn khá thất vọng khi không ai dám đảm bảo có thể chữa trị dứt điểm. Hắn tự nhủ sẽ từ từ tìm cách sửa chữa chuyện này.



Nằm ngoài dự kiến của Trương Hạo Hiên, Tô Hân Nghiên đã kể cho hắn nghe một phiên bản hoàn toàn khác so những điều hắn đã biết trong quá khứ. Và cô không có biểu hiện gì giống như là đang nói dối cả. Hắn vô cùng hoang mang, tự hỏi rốt cuộc sự thật là như thế nào. Nhân có chuyến công tác đến thành phố B, hắn quyết tâm điều tra rõ ẩn tình phía sau sự kiện năm xưa.

Giống như được số phận sắp đặt sẵn, chẳng cần tốn một chút công sức nào, Trương Hạo Hiên và Tô Hân Nghiên vô tình gặp Đỗ Hàm, nghe chính miệng hắn phơi bày toàn bộ bí mật.

Trương Hạo Hiên vô cùng tức giận, đầu tiên là vì mẹ hắn đã giở thủ đoạn hèn hạ để đối phó với Tô Hân Nghiên, thứ hai là vì đám người Kiều Lâm, Đỗ Hàm và Tiểu Hoa đã đồng ý tham gia vào kế hoạch xấu xa này, và hơn hết là vì bản thân hắn quá ngu ngốc để bị đánh lừa một cách dễ dàng.

Triệu Hà đã qua đời nên không cần nghĩ đến, riêng bản thân mình thì Trương Hạo Hiên sẵn sàng tha thứ, chỉ có đám người còn lại là hắn kiên quyết bắt họ phải trả giá. Trương Hạo Hiên vẫn còn nhớ những tên tội phạm ở thành phố B có thể giúp hắn thực hiện âm mưu này và đã tìm đến Tiền Vinh.

Rắc rối ở chỗ, Tô Hân Nghiên cứ nằng nặc đòi gặp An Thanh Phong cho bằng được, dù hắn cố thuyết phục ra sao cũng không lay chuyển được ý muốn đó của cô. Tình huống này buộc Trương Hạo Hiên phải đưa cô đến xem ngôi mộ của An Thanh Phong, bởi hắn tin chỉ có như vậy, cô mới chấp nhận đoạn tuyệt với quá khứ.

Chỉ là sau đó, những chuyện phiền phức cứ liên tục kéo đến: Tô Hân Nghiên vô tình gặp hai cảnh sát là Trình Viễn và Tôn Kiến Thâm, hướng sự chú ý của họ vào vụ án của An Thanh Phong, kế đến là sự xuất hiện bất ngờ của Nhiếp Cao, rồi lại chạm mặt A Long - tên đàn em của Bình Đại Thạch trong bệnh viện.

Trương Hạo Hiên có linh cảm rất xấu, hắn phải nhanh chóng hành động trước khi mọi chuyện mất kiểm soát. Tạm thời, hắn đã thuê vệ sĩ để đảm bảo an toàn cho bản thân và Tô Hân Nghiên. Về lâu dài, hắn đang lên kế hoạch xuất cảnh, dẫn cô trốn sang một đất nước không có hiệp định dẫn độ.

Nhưng có lẽ không kịp nữa rồi, cảnh sát đã đến thu nhập mẫu tóc của hắn, chỉ cần đối chiếu với mẫu ADN cũ của An Thanh Phong trong vụ Tập Đoàn hoặc ADN hắn để lại ở nhà Tiền Vinh, kết quả trùng khớp liền có thể tiến hành bắt người.

“Anh sao thế? Trả lời tôi đi.” - Giọng nói đầy lo lắng của Tô Hân Nghiên khiến hắn bừng tỉnh. - “Trông sắc mặt anh tệ lắm. Thật sự đã xảy ra chuyện gì sao?”

Trương Hạo Hiên không đáp, hắn vô thức lùi về sau, xoay người bỏ chạy về phía cửa chính.