Đấu Thần

Chương 468




- Các hạ là ai? Đến Đông cung có chuyện gì?

Một gã binh lính gác cổng lạnh lùng hỏi. Nhìn bộ dáng của binh lính đó, Lý Dật có cảm giác quái dị. Bản thân mình khí độ và trang phục, khí chất cũng không giống như người bình thường, mà hai tên lính này còn có biểu hiện lạnh như băng như vậy, nếu là người bình thường thật sự, chỉ sợ bọn họ trực tiếp không cho tiến lại gần cửa chính nữa a!

Lý Dật nhìn thoáng qua hai gã binh lính này, bọn họ đều là tu vi Lục Tinh Đấu Sư cường giả.

Hai người là Lục Tinh Đấu Sư, vậy mà bất quá cũng chỉ là lính giữ cửa của Đông cung, điều này cho thấy thế lực Hoàng thất Thiên Phong khổng lồ đến bực nào!

Lý Dật đột nhiên có một ý niệm kỳ quái trong đầu, chẳng lẽ, người giữ cửa của Hoàng cung có phải là hai Đấu Vương cường giả hay không?

- Ta tới tham gia yến tiệc của Đại Điện hạ!

Lý Dật cười cười, lấy ra thiếp mời.

- Nguyên lai là Lý thiếu gia. Mời vào, mời vào…

Vừa nhìn thấy thiếp mời, thái độ của hai tên binh lính lập tức chuyển biến.

Những binh lính trông cửa sớm đã được thông báo, hôm nay tới tham gia yến tiệc do Đại Điện hạ tổ chức, đều là những người mà Đại Điện hạ cực kỳ coi trọng, cho nên các binh lính phải chú ý tiếp đãi.

Nhìn thấy Lý Dật, tuy rằng không biết Lý Dật có thân phận gì, nhưng mà là khách do Đại Điện hạ mời tới, những binh lính này nhất định phải cực kỳ cung kính. Loại đãi ngộ này Lý Dật xác thực là có chút không quen.

- Không biết hiện tại ta nên đi bên nào?

Vừa vào cửa chính của Đông cung, Lý Dật nhìn thấy những kiến trúc bên trong rất là đẹp đẽ, hoành tráng, khẽ mỉm cười hỏi.

- Tiểu Kiền, tới đây một chút!

Một gã binh lính khẽ vẫy tay một cái. Rất nhanh, một tiểu tử mặc y phục nội cung chạy tới.

- Vị này Lý thiếu gia, đến tham gia yến tiệc của Điện hạ, ngươi mau dẫn đường cho ngài!

- Vâng, tiểu nhân biết rồi!

Nghe thấy tên bảo vệ cửa phân phó, Tiểu Kiền lập tức vừa cười vừa nói.

- Lý thiếu gia, thỉnh người đi theo tiểu nhân!

Tiểu Kiền rất ân cần nói.

Xem ra, thân phận hai gã binh lính trông cửa này cũng không thấp a, Tiểu Kiền cũng phải cung kính như vậy, thân phận hai người này sao có thể thấp được?

Tiểu Kiền đi trước dẫn đường, rất nhanh đã dẫn Lý Dật đi vào một chỗ tráng lệ. Trên cửa gian phòng có viết ba chữ to: Dục Thúy Các.

- Lý thiếu gia, Điện hạ hôm nay thiết yến chính là ở nơi này, Lý thiếu gia ngài vào đi thôi!

Tiểu Kiền dẫn Lý Dật vào chỗ này, quay sang nhường đường rồi nói.

- Tốt lắm, đã làm phiền ngươi!

Lý Dật nói một câu, sau đó đi vào bên trong. Vừa đi vào bên trong, lại có một nhân viên nội cung khác đi tới, nhưng lần này lại một nữ tử.

- Ngài là Lý thiếu gia phải không?

Nhìn thấy Lý Dật vừa đi đến, nữ tử lập tức đi ra đón, vừa cười vừa nói.

Quan sát nữ tử này, làn da trắng nõn, tuy nhìn không phải quá mức xinh đẹp, nhưng nhìn rất bắt mắt, đặc biệt nụ cười trên môi, có cảm giác rất là ngọt ngào.

- Không sai!

Lý Dật nói xong, đột nhiên chợt nghĩ đến một vấn đề.

- Ngươi làm sao lại biết được ta là Lý thiếu gia?

- Lý thiếu gia có chỗ không biết, chúng ta sớm sẽ biết, Điện hạ lần này mở yến hội, nói là có Lý thiếu gia là một công tử thiếu niên vô cùng văn nhã!

Nữ tử này lại mỉm cười ngọt ngào.

- Là như vậy a?

Lý Dật có cảm giác hơi chóng mặt hồ hồ, Đại Điện hạ, rốt cuộc là muốn làm cái gì trong yến hội này?

- Lý thiếu gia, xin mời!

Vị thị nữ lại ngọt ngào mỉm cười, nhẹ nhàng lắc lắc cái mông đi phía trước Lý Dật, dẫn đường Lý Dật đi vào một cái sân u tĩnh.

Xuyên qua đại viện, đi vào một chỗ trong cung điện. Lý Dật mới phát hiện, trong điện lúc này đã ngồi đầy khách nhân. Những người này thoạt nhìn đều có khí chất ưu nhã, nếu không có diện mạo bất phàm, thì cũng là uy vũ bất khuất. Vừa nhìn đã biết những người này cũng không phải là những người đơn giản.

- Lý thiếu gia, mời người sang bên này!

Vị thị nữ dẫn Lý Dật hướng phía trước mặt đi đến, một mực đi đến vị trí chủ khách ở phía trước, chỉ vào vị trí số một bên trái mà nói.

- Lý thiếu gia vị trí của ngài ở chỗ này, thỉnh ngài ngồi a, đợi một chút Điện hạ sẽ xuất hiện!

- Tốt lắm, cám ơn ngươi!

Lý Dật thản nhiên nói, nhẹ nhàng ngồi xuống.

Vừa mới ngồi xuống, Lý Dật lập tức phát hiện, mọi người trong phòng đều dùng ánh mắt hiếu kỳ nhìn mình.

Lập tức, Lý Dật cũng biết, vị trí này, khẳng định không phải người bình thường có thể ngồi. Chính mình ngồi trên vị trí này, chứng minh vị trí của mình ở trong thâm tâm Đại Điện hạ trong cũng trọng yếu phi thường.

Người ngồi ở chỗ này, Lý Dật đại khái nhìn ra, trên cơ bản đều mang theo tác phong quan liêu, những người này hơn phân nửa là các đại quan của Đế quốc Thiên Phong.

Nhìn thấy Lý Dật ngồi ở vị trí này, mọi người bắt đầu suy đoán thân phận của Lý Dật.

Lỗ tai Lý Dật rất nhạy cảm, những người kia nhỏ giọng nói chuyện với nhau, Lý Dật đều nghe rõ.

Có một điều làm cho Lý Dật dở khóc dở cười là, những người phần lớn có cái nhìn giống nhau, đều đoán là Lý Dật có lẽ là Hoàng tử một quốc gia nào đó.

Cũng khó trách những người này. Bọn họ đều có thân phận không phải tầm thường. Hơn nữa Lý Dật tuổi còn khá trẻ, như vậy chắc chắn sẽ không có chức vị quan trọng trong triều đình. Các Hoàng tử của một số quốc gia ngược lại có tuổi tác vừa vặn với Lý Dật.

Vừa lúc đó, vị tổng quản đứng bên cạnh một nữ tử lớn tiếng kêu lên.

- Điện hạ giá lâm!

Thanh âm vừa dứt, có nhiều tiếng bước chân từ phía sau vang lên.

Nghiêng lỗ tai, Lý Dật có thể nghe thấy bước chân, gồm có ba người.

Rất nhanh, sự thật xác minh điều Lý Dật suy đoán, từ phía sau đi ra ba người.

Trong đó hai người Lý Dật quen biết, một người là Đại Điện hạ, còn có một người chính là Kiếm Hoàng Vương Minh Dương, theo sau là một nữ tử xinh đẹp được Đại Điện hạ nhẹ nhàng cầm tay, cùng hướng phía đại điện đi tới.

- Ha ha, làm cho các vị đợi lâu rồi, thật có lỗi!

Đi vào trong điện, Đại Điện hạ ha ha cười nói. Nhìn thấy Đại Điện hạ đi ra, mọi người đều đứng lên hành lễ:

- Đại Điện hạ!

Nhìn thấy mọi người đều đứng lên, Lý Dật cũng không thể ngồi, cũng đứng lên nghênh đón.

- Lý Dật huynh đệ mau mau ngồi xuống, mau mau ngồi xuống!

Nhìn thấy Lý Dật cũng đứng lên, Đại Điện hạ lập tức kêu to.

Nữ tử bên người Đại Điện hạ nghe thấy hai chữ ‘Lý Dật’, trong mắt lập tức phát ra dị sắc, hai con mắt chằm chằm vào Lý Dật gần mấy giây đồng hồ.

Đại Điện hạ ở bên cạnh nữ tử, đi nhanh đến bên người Lý Dật, một tay bắt lấy tay Lý Dật đi đến đi đến chỗ ngồi của chủ nhân.

- Các vị, vị này chính là Lý Dật huynh đệ của ta, năm nay mới vừa tiến vào Đấu Thần Điện, đã là Bạch Y Tế Ty, từ nay về sau tại Đế Đô, có sự tình gì nhờ các ngươi hỗ trợ, mọi người nhất định phải hết sức!

Đại Điện hạ lôi kéo tay Lý Dật, lớn tiếng nói.

Nghe thấy Lý Dật là Bạch Y Tế Ty của Đấu Thần Điện, mọi người trong điện đều lộ ra thần sắc thấu hiểu. Thì ra là thế, Bạch Y Tế Ty, đã là Đấu Vương cường giả rồi. Nghe thấy Đại Điện hạ nói câu nói kế tiếp, tất cả mọi người đều mỉm cười. Nếu là Bạch Y Tế Ty của Đấu Thần Điện, chỉ sợ cuộc sống sau này mọi người phải cầu cạnh Lý Dật, chứ đâu đến phiên Lý Dật cầu cạnh bọn họ.

- Bằng hữu của Đại Điện hạ là bằng hữu của chúng ta, chúng ta tự nhiên dốc hết toàn lực đáp ứng!

Trong điện mọi người đều cao giọng đáp ứng.

- Tốt, tốt hôm nay ta tổ chức yến tiệc mời các ngươi, cũng không phải có đại sự gì, chính là hôm nay là sinh nhật của Dung phi, ta mời các hảo hữu đến, mọi người cùng uống chút rượu, thưởng thức ca múa một phen.

Đại Điện hạ nói.

- Đến đây, yến hội bắt đầu, trước là ca múa trợ hứng!

Đại Điện hạ lớn tiếng tuyên bố. Sau khi Đại Điện hạ tuyên bố, một đội vũ nữ y phục quyến rũ xếp thành đội ngũ chỉnh tề chầm chậm đi ra. Đi theo sau lưng những vũ nữ, là một nữ tử ôm cầm, một nữ tử cầm tiêu.

Hai nữ tử bước ra sân khấu cùng ngồi xuống, hai người một người đánh đàn, một người thổi tiêu. Rất nhanh, trong điện vang lên tiếng nhạc du dương cầm tiêu hợp tấu.

Cùng hòa theo âm nhạc, đội vũ nữ nhẹ nhàng nhảy múa.

Hoặc nhún vai, hoặc uốn éo mông, hoặc là run run bạo lộ cái bụng trần, những vũ nữ này từng động tác, đều hàm ẩn một loại ý tứ khiêu khích, sau một hồi công phu, trong điện vang lên những tiếng hít thở ồ ồ…

Ở đây tuy rằng rất nhiều người là quan lớn của Đế quốc Thiên Phong, nhưng mà những người này đều không có tu vi đấu khí, gặp phải tình huống như vậy, rất nhanh kiềm nén không được tâm tình của mình.

Tất cả những con mắt trong điện đều nhìn ngắm, ngoại trừ một người ngồi ngay bên cạnh của Đại Điện hạ. Người này có dáng người khôi ngô, ngồi bất động như núi, mắt nhìn không chớp. Quan sát một chút khí tức trên người này, Lý Dật phát hiện, người này có tu vi Đấu Vương đỉnh phong.

Thân là quan viên, mà có tu vi Đấu Vương đỉnh phong, người này xem ra không phải là người đơn giản.

Có một người trong đại điện đột nhiên đứng lên, hai tay bưng lấy một cái hộp chậm rãi đi đến.

- Tư Mã đại nhân, có chuyện gì sao?

Nhìn thấy người này đi tới trước mặt mình, Đại Điện hạ mở miệng hỏi.

- Hôm nay là sinh nhật của Dung phi, hạ quan có chuẩn bị một phần lễ mọn, hy vọng Dung phi có thể ưa thích.

Tư Mã quan viên vừa cười vừa nói.

- Ha ha, Tư Mã đại nhân thật sự là đa tâm, là vật gì vậy, nhanh cho ta nhìn một cái!

Không đợi Đại Điện hạ nói, nữ tử có dung mạo xinh đẹp, toàn thân lộ ra điểm mị hoặc, Dung phi kia, lập tức muốn nhìn xem lễ vật là cái gì.

- Cũng không là cái gì, chỉ là một trái Chu Nhan Quả thôi!

Nhìn thấy bàn tay Dung phi cầm lên hộp, muốn mở ra cái hộp, Tư Mã đại nhân vừa cười vừa nói.

- Chu Nhan Quả! Ta thật sự rất ưa thích!

Dung phi rất là cao hứng nói.

- Điện hạ, thật sự là quá tốt, Chu Nhan Quả có tác dụng định nhan, ta ăn vào từ nay về sau đứng trước mặt Điện hạ, vĩnh viễn có bộ mặt trẻ đẹp rồi!

Nghe thấy Tư Mã đại nhân nói, Lý Dật cũng là ngây ngẩn cả người. Chu Nhan Quả, Lý Dật biết rất rõ, đó là một vị thuốc chính trong phương thuốc khôi phục thân thể mà Xà Tôn Giả đã lưu lại cho hắn.

Kỳ thật, hiệu quả định nhan của Chu Nhan Quả chỉ là một công hiệu nhỏ, là một phần mà thôi. Chu Nhan Quả còn có thể có tác dụng khởi tử hồi sinh, chỉ cần không phải bị chặt đứt đầu, chỉ cần còn lưu một hơi thở, dùng Chu Nhan Quả, đều có thể đem tánh mạng cứu trở về.

Chu Nhan Quả, chính là thiên địa thế gian kỳ trân, là một trong những linh dược chủ yếu trong phương thuốc điều chế khôi phục thân thể mà Xà Tôn Giả đã lưu lại. Đột nhiên nhìn thấy Chu Nhan Quả, tâm tình Lý Dật hưng phấn vô cùng.

Bất quá, xem thần sắc kích động của Dung phi, muốn lấy Chu Nhan Quả từ trong tay Dung phi, khẳng định không phải một chuyện dễ dàng.

- Tiền bối, có hay không một loại đan dược định nhan gì đó?

Lý Dật đem một cổ ý niệm nói chuyện với Hồng Thiên Thánh Giả.

- Có, nhưng phối dược cũng có chút phiền phức!

Nghe thấy Lý Dật hỏi, Hồng Thiên Thánh Giả vội vàng nói.

- Đương nhiên, so với Chu Nhan Quả, những vật kia phải tìm kiếm khó hơn rất nhiều, theo ta phỏng đoán, trong Đế Đô ngươi mới có thể mua đủ được.

Nghe thấy Hồng Thiên Thánh Giả nói, tâm tình Lý Dật rất hồi hộp, cùng lắm thì hắn nói với Đại Điện hạ một tiếng, làm cho Dung phi đợi một chút, mình bào chế đan dược định nhan, trao đổi Chu Nhan Quả với Dung phi.

Rất nhanh, lại có một vị hướng về phía Dung phi tặng lễ vật, ở đây rất nhiều người đứng lên, đem lễ vật chuẩn bị tốt đưa tặng Dung phi.

Nhìn thấy tình huống như vậy, Lý Dật có điểm đứng ngồi không yên, Thì Lương chuẩn bị lại lễ vật kích dục Thôi Tình Hương, hiện tại chỉ sợ là không thể đem ra tặng được. Nếu tặng lễ vật như vậy cho Dung phi ở đây, nhiều người trong lòng họ nghĩ như thế nào?

Huống chi, Dung phi cũng là một người kỳ quái, bất kể là đưa lên lễ vật gì, đều nhận lễ và lập tức đem lễ vật mở ra, đồng thời tán thưởng một phen.

<br