Số lượng của đám ma thú hình rắn thực sự rất nhiều, giết không hết, hai đạo thân ảnh, cùng với vô số ma thú hình rắn này, cứ liên tục giằng co như vậy, tạo ra một tầng huyết vụ nhàn nhạt. Đấu khí trong cơ thể Tiêu Viêm đang chậm rãi bị tiêu hao, càng ngày càng ít đi mà đám ma thú hình rắn, lại vẫn không ngừng vọt tới, đạo khí tức bí ẩn bên trong tầng mây kia, cũng đang nhanh chóng đến gần. Nhận thấy đấu khí sắp bị khô kiệt, Tiêu Viêm có chút khẩn trương, lúc này thanh âm Trạm lão vang lên trong đầu Tiêu Viêm.
“Tiểu tử, nhanh hấp thu Tụ Linh chi, đến chỗ phát ra ánh sáng, bên đó có đồ tốt..."
Tiêu Viêm nghe vậy, trong đôi mắt hiện lên một sợi tinh quang, sau khi ăn xong Tụ Linh chi, thì đấu khí trong nháy mắt, đã khôi phục đến trạng thái đỉnh phong.
Tụ Linh chi, kỳ thật có thể làm cho đấu khí đã cạn kiệt, trong thể nội của Nhất tinh Đấu Đế, trong nháy mắt khôi phục lại trạng thái đỉnh phong, tuy chỉ là dược liệu khôi phục cấp thấp, nhưng vào lúc này thì nó là dược liệu thật sự quý giá, vừa vặn giúp cho Tiêu Viêm khôi phục đấu khí đã bị khô kiệt.
Đấu khí của Tiêu Viêm lần nữa tràn đầy, nhưng đối với khí tức khủng bố ở chỗ trung tâm, vẫn là còn có chút kiêng kị, bất quá, Trạm lão nói chỗ đó có đồ tốt, nên tất nhiên có giá trị không nhỏ, sắc mặt Tiêu Viêm hơi hơi trầm xuống. “Long Ý, về tháp!”
Tiêu Viêm một bên dùng nắm đấm, ra ngăn cản đám ma thú hình rắn xung kích, vừa hướng bên Long Ý kêu lên. Long Ý không có chút do dự, thân hình lập tức hóa thành kim quang, xuất vào bên trong kim tháp. Tiêu Viêm thân thể chấn động.
“Oanh --” Một âm thanh trầm đục từ trong đàn ma thú vang lên, bên ngoài thân thể Tiêu Viêm, từng sợi Dị hỏa chậm rãi xuất hiện, bao bọc Tiêu Viêm vào trong một không gian hỏa diễm. “Phốc xích "
Ma thú hình rắn xuyên qua Dị hỏa của Tiêu Viêm, nháy mắt liền bị Dị hỏa của Tiêu Viêm luyện hóa thành từng bãi huyết vụ. Trong đủ mọi màu sắc của dị hỏa, một tia ngọn lửa màu vàng nhạt chậm rãi nhảy lên. Tia màu vàng nhạt này là Hỗn Độn Thánh Diễm vô cùng có linh tính, đối mặt với sự xâm nhập của ma thú, Hỗn Độn Thánh Diễm sẽ công kích trong một nháy mắt, khiến thân thể chúng liền bị bốc hơi đi.
“Liều mạng --” Tiêu Viêm hét lớn một tiếng, thân hình giống như quỷ mị vạch phá không gian, hướng đến chỗ mặt đất trung tâm của đám côn trùng lao đến.
Tiêu Viêm dùng đế cảnh linh hồn chi lực quét sạch hết thảy chung quanh, Tiêu Viêm phát hiện, trên mặt đất, đám côn trùng so với ma thú hình rắn mạnh hơn, nhưng là cũng không mạnh hơn bao nhiêu, Tiêu Viêm được Dị hỏa bao quanh cơ thể, không có bất kỳ trở ngại nào, Tiêu Viêm cùng Dị hỏa dễ dàng giết chóc vô số côn trùng.
Tiếp cận đến vị trí trung tâm, Tiêu Viêm dùng chân đạp mạnh liên tiếp trên đại địa, thân hình đột nhiên bạo về phía trước mấy mét, đại địa cũng nứt ra từng tia khe hở.
“Oanh ––” Một đạo khí tức cường đại đối với Tiêu Viêm đánh tới, áp lực vô hình nặng như núi.
Đối mặt với lực công kích cường hãn như thế, đôi mắt Tiêu Viêm bỗng nhiên co rụt lại, thời gian của hắn không còn nhiều, muốn xông vào ở trung tâm, vẻn vẹn chỉ có một lần cơ hội, điều quyết định là dựa vào tốc độ.
Dị hỏa Hằng Cổ Xích đột nhiên xuất hiện trong tay Tiêu Viêm, trong nháy mắt, Dị hỏa Hằng Cổ Xích liền biến lớn đến mức dị thường, đối với đám côn trùng lít nha lít nhít hung hăng nện xuống, không khác với dự liệu, lực lượng của Tiêu Viêm khiến cho đám côn trùng này không có cách nào chống cự, bị Dị hỏa Hằng Cổ Xích đập trúng, chúng đều biến thành một bãi thịt nát, không có ngoại lệ.