Lão giả thấy Tiêu Viêm gật đầu, trên khuôn mặt lại lộ ra một nụ cười: “Quả nhiên là ngươi, xem ra Tiêu lão đầu cảm ứng quả không sai, người Tiêu tộc.”
“Tiêu lão đầu chết tiệt này thật sự phiền phức, người nhà mình đến, lại không đi đón, còn đi đánh bạc, mọi việc lại đổ lên đầu ta...hết lần này tới lần khác, tên gia hỏa này còn cổ quái, nếu không phải Tiêu lão đầu nhiều lần nói với ta, ta không thèm quản ngươi …. Lão giả vừa đi vừa lẩm bẩm vài câu..
“Chờ đã, ngươi mới vừa nói gì? Tiêu tộc? Tiêu lão đầu? Là tiên tổ của ta sao? Tổ tiên của ta có đây sao? Tiền bối, có thể mang ta lập tức đi gặp ta tiên tổ được chứ?” Nghe thấy tại đây còn tồn tại người của Tiêu tộc, trong lòng có chút kích động.
Lão giả mím môi, đừng nói lời thừa! Chính là tổ tiên của ngươi để cho ta tới đón ngươi, muốn gặp tiên tổ đúng không? Vậy liền nhanh đi theo ta, thời gian cũng không sớm, ngươi theo sát ta...
Lão giả liếc Tiêu Viêm, tay áo vung lên, một vết nứt không gian được xé mở, lập tức chui vào, Tiêu Viêm hơi chút do dự, sau đó đi vào khe hở.
Ngắn ngủi trong nháy mắt, hai người liền đi ra từ khe hở, một cỗ khí tức viễn cổ nồng đậm không ngừng lan tỏa ra.
Tiêu Viêm liền kinh ngạc không thôi, Đế chi nguyên khí ở nơi này so với thông đạo không gian càng thêm nồng đậm hơn, hắn định thần lại, lập tức bị cảnh tượng trước mắt làm kinh hãi.
Xung quanh đều là khu rừng rậm rạp, cây cối rậm rạp không giống cây cối trên Đấu Khí đại lục, đa số những cây đại thụ, tán cây trải dài như che cả bầu trời, phảng phất như những cây cột chống trời, hiên ngang hùng vĩ...
Chung quanh Tiêu Viêm, dược liệu và kỳ thảo cũng đầy rẫy trên mặt đất, linh khí cùng mùi thuốc nồng nặc, trong mắt hắn lập tức lóe lên một tia tham lam. Những thứ này, đa số là hắn chưa từng thấy qua, trên Đấu khí đại lục đều là những dược liệu quý hiếm, nhưng ở đây chúng nằm khắp nơi.
Tiêu Viêm có thể không kích động sao?...
Đều là bảo bối! Không thể lãng phí” Thốt lên một tiếng, hắn lập tức động thủ thu thập.