Đấu Phá Thương Khung Chi Vô Thượng Chi Cảnh

Chương 129: Chương 129




Tiêu Viêm cùng Tiêu Kỳ liền đi tới trước cửa đá. Trên khoảng không trống rỗng bỗng xuất hiện một cửa đá to lớn, Tiêu Kỳ đứng bên cạnh Tiêu Viêm, trong mắt lóe ra sự vô cùng kinh ngạc, chính nàng đã sinh sống tại Tiêu tộc nhiều năm như vậy mà lại không biết một chút nào về địa điểm bí mật này.

Bàn tay Tiêu Viêm hơi khẽ nâng lên, ở giữa lòng bàn tay, một đóa ngọn lửa màu vàng nhạt yêu diễm bay lên. Hỏa diễm như là có linh tính, giống một hài tử bướng bỉnh nhảy nhót trong tay. Tiêu Viêm nhìn hỏa diễm trong tay, bàn tay nhẹ nhàng vung lên, trực tiếp đem hỏa diễm bắn tới cửa đá trước mặt.

Tiêu Kỳ đứng ở một bên trông thấy một màn này, lập tức sợ đến ngây người.

Nàng không biết chuyện Tiêu Viêm có Thiên hỏa, mà căn cứ vào quan sát của nàng, cái Thiên hỏa này rất giống với Hỗn Độn Thánh Diễm mà gia gia đã từng nói qua với nàng. Hỗn Độn Thánh Diễm tại bên trong Tiêu tộc rất có tên tuổi, Tiêu Kỳ rất kinh ngạc.

Ngọn lửa màu vàng nhạt bổ nhào vào trên cửa đá, những đường vân kỳ dị kia lập tức phát ra một loại quang mang nhàn nhạt, hỏa diễm nhanh chóng hòa tan vào bên trong những đường vân kỳ dị. Tiêu Viêm thôi động đấu khí, gia tăng lực lượng Hỗn Độn Thánh Diễm. Theo đấu khí Tiêu Viêm rót vào, cửa đá phát ra một loại ánh sáng màu vàng nhàn nhạt.

Tiêu Viêm nhìn thấy cảnh này, khóe miệng lộ ra một vệt vui mừng. Tiêu Viêm rót vào đấu khí càng ngày càng nhiều, ở giữa cửa đá rốt cục truyền đến một tia thanh âm buông lỏng, Tiêu Viêm không dám lười biếng, linh hồn chi lực từ trên trán phát tán ra, đấu khí cũng giống như thủy triều, toàn bộ rót vào bên trong Hỗn Độn Thánh Diễm.



"Oanh –– "

Theo một tiếng vang trầm, cửa đã bắt đầu chậm rãi mở ra. Trên mặt Tiêu Viêm hiện lên một vệt mừng rỡ, hắn không nghĩ tới lại dễ dàng thành công như vậy, bàn tay vung lên, Hỗn Độn Thánh Diễm từ cửa đá phút chốc bay về trong tay Tiêu Viêm, rất nhanh dung nhập lại vào bên trong thân thể Tiêu Viêm.

Cửa đá chậm rãi mở ra, khí tức cổ xưa từ bên trong cửa đá phát ra càng thêm nồng đậm, hóa thành màu vàng nhạt, bao khỏa toàn bộ cửa đá, lộ ra bên trong một thế giới giống như thế giới của hỏa diễm. Tiêu Viêm không do dự, kéo tay Tiêu Kỳ hướng trong cửa đá đi đến, Tiêu Kỳ trong lúc khiếp sợ có chút ngơ ngác đi theo Tiêu Viêm.

Tiêu Viêm bước chân bước vào bên trong hỗn độn di tích cổ, sau khi Tiêu Kỳ vừa bước vào, một cỗ áp lực vô hình lập tức liền ép về phía Tiêu Kỳ, Tiêu Kỳ kêu đau một tiếng. Tiêu Kỳ cũng có được Thiên hỏa, là Thiên hỏa xếp hạng thứ hai trong Tiêu tộc, nhưng cũng chỉ xếp hạng thứ hai mà thôi, so với Hỗn Độn Thánh Diễm thì không biết nó kém mấy cái phẩm giai, nên tự nhiên sẽ nhận sự áp chế của Hỗn Độn Thánh Diễm.

Tiêu Viêm ngẩn người quay đầu, nháy mắt liền minh bạch nguyên do, bàn tay vung lên, Hỗn Độn Thánh Diễm lập tức bao trùm lấy, Tiêu Kỳ lúc này mới đứng vững thân hình, trầm mặc không nói đi theo Tiêu Viêm đi vào. Tiến vào hỗn độn di tích cổ, thoáng chốc từ từ tiêu tán, sau lưng của đá cũng chậm rãi đóng lại, toàn bộ hỗn độn di tích cổ lần nữa lại ẩn giấu ở bên trong vùng không gian này.