Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đấu Phá Thương Khung Chi Cơ Huyền Trọng Sinh

Chương 322: Câu giờ




Chương 322: Câu giờ

Vậy là dưới sự to gan của Cơ Huyền và lời hẹn của Hoa quý phi cũng khép lại màn đặc sắc của đấu giá hội ngày hôm nay.

Hoa quý phi cùng thị nữ với Đao Hoàng lập tức phi thân ra khỏi gian phòng, trực tiếp bay lên xe khéo chói mắt kia rời đi. Tốc độ bay của cỗ xe phi thường nhanh, chẳng mấy chốc đã biến mất khỏi tầm nhìn của tất cả mọi người.

Nhiều người nhìn cỗ xe rời đi xa tít mới chậm rãi tán đi. Có những người không đấu giá được bất kì kiện đồ vật gì nhưng mang theo sự thỏa mãn mà rời khỏi, bỏ một lượng tiền để mở rộng tầm mắt không hề phí chút nào, chỉ riêng sự kết thúc giữa Hoa quý phi và tên to gan dám trêu ghẹo quý phi tôn quý ngay tại lãnh thổ này cũng đủ để họ kể lại một thời gian dài rồi.

Thấy cỗ xe mau chóng rời đi, Cơ Huyền không vội đuổi theo mà có Phong Hoa vào đưa cho hắn một số thông tin.

- Hoa quý phi này vậy mà nôn nóng có được thông tin như vậy, liền mua hết thông tin của ta với gia cao.

Hắn cười nhạt lẩm bẩm, quay sang Phong Hoa dặn dò:

- Có tiền sao lại không kiếm, cứ cho nàng ta thông tin của ta, thích gì cho đấy. Còn về tỉ lệ chính xác thì thật sự khó nói, đúng không.

Phong Hoa cũng nở nụ cười hiểu ý, lập tức rời đi.

Cơ Huyền cũng đứng dậy, lấy ra chiếc mặt nạ đã lâu không dùng đeo lên trên mặt, đồng thời phi thân đuổi theo chiếc xe kéo kia. Hắn ở trên hư không, tỏa ra linh hồn lực khổng lồ nắm bắt lại hơi thở của ma thú kéo xe để lại trên hư không.

Tốc độ của ngũ giai phong hệ tuy nhanh, nhưng không thoát khỏi cảm tri của Cơ Huyền. Linh hồn lực nắm bắt được cỗ xe điêu khắc Kim Phượng bay trên bầu trời.

Khỏi cần nói, cỗ xe này chính là của Hoa quý phi.

- Trước tiên phải cải biến khí tức đã.

Cơ Huyền lấy ra tấm phù lục kích phát, đấu khí hắc ám đặc thù liền biến thành lôi điện đấu khí, đấu khí dực cũng từ màu đen tuyền biến thành lôi điện.

Làm xong thân hình Cơ Huyền trở nên biến ảo, hóa thành tia sáng xuyên qua bầu trời nhanh chóng bay gần tới cỗ xe.

- Quý phi, chúng ta có người bám theo. Kẻ này có chút thực lực, không biết người muốn xử trí thế nào.

Đao Hoàng bên ngoài phụ trách điều khiển cỗ xe, liền hỏi ý kiến Hoa quý phi. Ý tứ chính là có nên ra tay g·iết người đoạt bảo không, tránh phiền phức.

Sự tình này nói ra cũng rất bình thường, Hoa quý phi là quý phi hoàng thất, lại là đệ nhất mỹ nhân của cả Lạc Nhạn quốc. Dẫn tới không ít kẻ dùng tiền tài thậm chí trân bảo để gặp được nàng. Nếu ai ra đồ cũng để quý phi ra mặt thì khác nào kỹ nữ, vì thế những kẻ cố chấp bám theo thường có một kết cục l·àm c·hết.

- Không cần thiết, chính ta đã hẹn, nếu để người khác biết được trước sau ta lật mặt thì thể diện hoàng thất còn ở đâu nữa. Tiểu Lan, ra đón vị công tử kia tới Bích Diễm lâu ta ở trên tầng cao nhất đợi hắn.

Hoa quý phi vẫn điềm nhiên như không nói.

Thị nữ hiểu ý của Hoa quý phi kẽ cười, sau đó rời khỏi cỗ xe, đấu khí dực xuất hiện bản thân huyền phù trên hư không.

Cỗ xe kia đi vẫn tiếp tục đi thẳng, xuyên vào bên trong đế đô một đường không có ai ngăn cản.

Cơ Huyền rất nhanh đuổi tới liền thấy được thị nữ đứng chờ từ trước, nhìn hắn nói:

- Công tử, quý phi tuy mời công tử nhưng mong công tử hãy bình tĩnh, không nên quá gấp gáp. Dù sao người ấy cũng là quý phi.

Ý của thị nữ là Cơ Huyền không nên đuổi theo quá nhanh như vậy, không ảnh hưởng tốt tới thanh danh của Hoa quý phi. Hoặc đại loại vậy.

Nhìn người thị nữ đang bay này, Cơ Huyền có phẩn ngạc nhiên, thì ra trừ Đao Hoàng còn có một cao thủ ở cạnh hầu hạ. Hắn nhàn nhạt hỏi:



- Hoa quý phi để cô ở đây chỉ dặn dò vật thôi sao.

- Thực ra Hoa quý phi sợ công tử không thông thuộc đế quốc nên để nô tì ở lại đưa công tử tới điểm hẹn. Còn lời vừa nãy là tiểu nữ nhiều lời, mong công tử lượng thứ.

Thị nữ miệng cười hối lỗi, làm dáng mời.

Cơ Huyền không để mời thị nữ đi trước, trong lòng cũng hiểu ra sự thăm dò thân thể của hắn hoặc là thủ đoạn câu giờ của Hoa quý phi để tìm hiểu được nhiều thông tin về hắn nhất. Trường hợp nào thì hắn đều chiều, nói chung là Hoa quý phi lần này chắc chắn sẽ gặp mặt được.

Cả hai tiến gần vào đế đô thì trên vách tường có không ít binh lính, một người lính đứng tuổi hô to:

- Người phương tới, mau dừng lại.

Binh lính trên tường thành cũng đề cao cảnh giác, chuẩn bị v·ũ k·hí, đấu khí mau chóng bao bọc thân thể ngưng thành khải giáp.

- Công tử hãy chờ ở đây để nô tì nói chuyện với người bên dưới.

Thị nữ của quý phi quay đầu nói với Cơ Huyền rồi đáp xuống tường thành.

Cơ Huyền không đáp và ở trên hư không ánh mắt quan sát thị nữ bên dưới.

Có vẻ thị nữ lần này không có ý định câu giờ, chỉ thấy trong tay thị nữ cầm cái lệnh bài liền khiến đám binh lính trên tường thành vội vàng hành lễ, sau đó hướng tới Cơ Huyền trên cao ôm quyền biểu thị hắn có thể qua, rồi mau chóng tản đi.

Thị nữ bên dưới ra hiệu là Cơ Huyền có thể đáp xuống. Cơ Huyền cũng chậm chậm đáp xuống bên dưới. Thị nữ dặn dò nói:

- Tại nơi này chúng ta chỉ nên đi bộ, tránh một số cường giả bị kinh động.

Hóa ra là có cái trò này để câu giờ, Cơ Huyền thầm hiểu rõ. Thị nữ này để tránh bị nghi ngờ là câu giờ thay vì dùng đám thủ vệ kia thì nói là đi bộ để kéo thêm một chút thời gian nữa.

Hắc, tùy tiện. Dù sao Hoa quý phi chắc chắn mua tin tức từ Như Ý lâu thì mua càng nhiều loại tin tức ba xàm thì càng để Nhã Phi kiếm nhiều tiền hắn cũng vui vẻ mà làm theo.

Cả hai theo lộ tuyến bình thường tốn thời gian một tách trà mới tới được Bích Diễm lâu.

Dù giờ đã chập tới nhưng Bích Diễm này vẫn đông đúc người ngồi bên trong.

Khi Cơ Huyền bước vào không khí có chút đình trệ chậm rãi quét tới hai người dò xét, chỉ trong vài hô hấp ánh mắt của tất cả đều thu về tiếp tục nói chuyện. Cả đám người ở đây thân phận thấp nhận cũng nhận ra được y phục của thiếu nữ kia là thuộc hoàng cung nên không có ai muốn tò mò việc của hoàng cung.

Cả hai mau chóng tiến lên tầng thứ ba mà không hề có ngăn cản gì.

- Đây là tầng cuối cùng của nơi này rồi, sao không thấy Hoa quý phi đâu. Không lẽ lại thất hứa với ta? Là không muốn bộ đấu kĩ kia hay là không muốn gặp ta đây?

Cơ Huyền nhìn trên lầu ba không một bóng người, ánh mắt lạnh xuống nhìn thị nữ của Hoa quý phí, trầm giọng tra hỏi. Trong lòng cũng tức giận. Không lẽ gần tới bước này rồi lại để vụt thoát mất cơ hội gặp mặt.

- Công tử xin bình tĩnh, chúng ta còn chưa lên tới tầng cao nhất.

Thị nữ trước sự tức giận của đối phương cũng vô cùng bình thản giải thích:

- Đối với thế nhân thì Bích Diễm lâu chỉ có ba tầng lầu, nhưng với một số vị khách đặc biệt thì có thể tiến lên tầng ấn. Nơi này chỉ tiếp những vị khách đẳng cấp nhất của cả đế quốc Lạc Nhạn mà thôi.



Nói xong thị nữ lấy tấm lệnh bài ra chiếu trước vách tường, tiếp tới không gian trước mắt biến ảo, bỗng hóa ra một cái cầu thang thông lên trên.

- Trận pháp che mắt.

Cơ Huyền cau mày, trước đây hắn tới nơi này vậy mà không nhận ra có trận pháp được bầy bố ở đây.

Nghĩ tới lần trước hắn cùng Cơ Thiên Dương bàn bạc kế hoạch ở đây mà chợt đầm đìa mồi hôi.

- Mời.

Thị nữ của quý phi quay lại làm tư thế mời lên tầng trên.

Cơ Huyền để thị nữ lên trước, bản thân chậm rãi đi theo sau. Thực sự muốn xem Hoa quý phi muốn giờ trò gì với hắn đây.

Đi hết cầu thang lên tới tầng thứ tư, những người trên đây lập tức hướng tới dò xét. Khi thấy thị nữ của Hoa quý phi thì càng kinh ngạc dò xét tới Cơ Huyền.

Trước nhiều ánh mắt dò xét như vậy, Cơ Huyền cũng đánh giá lại. Về cách bài bố sắp xếp thì tầng 4 thay vì để các bàn trà thông thường lại để một cái bàn thực dài. Trên bàn có chín người đang uống rượu, có cả nam và nữ.

Đám người niên kỉ còn trẻ, khí tức yếu nhất đều là Đấu Linh càng xa thì khí tức càng mạnh hơn. Và ở cuối bàn người đáng chú ý nhất đang ngồi ở vị trí chủ vị.

Nữ nhân này dung mạo xinh đẹp, y phục cao cấp, khí chất xuất chúng, còn có một cảm giác mạnh mẽ áp bức từ vị trí ngồi. Hẳn là người được bồi dưỡng của gia tộc.

- Thì ra là thị nữ của Hoa quý phi tới.

Ở vị trí chủ vị, nữ nhân đang ngồi giọng nói có phần mềm mỏng với thị nữ kia. Thị nữ cũng hơi khom người như hành lễ rồi nói:

- Nô tì theo lệnh của Hoa quý phi đưa vị công tử này tới gặp người ở Bích Diễm lâu, làm phiền nhã hứng của các vị rồi.

- Là người Hoa quý phi hẹn!

Lời nói ra khiến những người trẻ tuổi trên tầng bốn phải kinh ngạc thốt lên. Mỹ nữ đỉnh cấp của Lạc Nhạn quốc vậy mà lại hẹn với một tên quái dị đeo mặt nạ này!

- Vậy là Hoa quý phi không phải ở ngay tầng trên của chúng ta sao!

Nghĩ tới đây các ánh mắt dồn vào hắn càng dò xét gắt gao hơn, muốn tìm ra điểm hơn người của kẻ này là gì lại có thể khiến Hoa quý phi hẹn riêng.

- Lại có sự tình như vậy.

Nữ nhân kia liền chuyển ánh mắt tới Cơ Huyền, ngữ điệu vô cùng hiếu kì nói:

- Các hạ không biết có thể để lại cao danh quý tánh cho tiểu nữ biết được nam nhân có thể được quý phi hẹn là thần thánh phương nào được không.

- Không cần thiết, ta tới chỉ gặp Hoa quý phi sẽ không có ý định làm thân hay tìm hiểu danh tính với các ngươi nên không cần tốn công trao đổi làm gì.

Cơ Huyền không hề lưu tình mà từ chối nữ nhân kia.

Bị từ chối không lưu tình, nữ nhân lại không tức giận, mìm cười thương mại tiêu chuẩn nói:

- Vậy ta xin giới thiệu bản thân trước, Địch Lực Mộc Cáp Đề của Địch Lực gia tộc ở Lạc Nhạn đế quốc.

Nghe cái họ này Cơ Huyền liền hiểu, nữ nhân xuất thân từ một trong tứ đại gia tộc. Khí độ này chắc là người có tiềm năng thừa kế gia tộc trong tương lai rồi. Hắn đáp:



- Hận hạnh, nhưng lời vẫn như cũ không có ý định tìm hiểu hay làm quen.

- Tên nhà quê ở đâu to gan như vậy, dám nói năng vô lễ với Địch Lực cô nương.

Mấy tên thanh niên hộ hoa thấy thái độ Cơ Huyền lập tức bất mãn, hoặc là bất mãn từ khi nói hắn được gặp riêng Hoa quý phi rồi tìm cớ phát ra thôi.

Không để tâm mấy tên lâu la gào thét, Cơ Huyền nhìn thị nữ nói:

- Mau đưa ta tìm Hoa quý phi.

- Yêu cầu của các hạ sợ là không được rồi.

Thấy thái độ Cơ Huyền kiêu ngạo thế, Địch Lực Mộc Cáp Đề lên tiếng xen vào:

- Các hạ không chịu nói rõ thân phận bản thân, lại không thể hiện ra dung mạo của mình. Trước tiên ta thân là chủ nhân của tửu lâu này không cho phép hành vi không tuân thủ luật lệ diễn ra. Sau là thần tử của đế quốc bảo vệ quý phi cũng là trách nghiệm của ta, với người k·hông r·õ n·guồn g·ốc thân phận có nguy cơ trở thành mối nguy hiểm tiền tàng với quý phi, vậy thì ta không thể cho hai người gặp mặt là điều hợp lý phải không.

Những tên bất mãn đập bàn đứng dậy nói:

- Địch Lực tiểu thư nói đúng, kẻ ngày không biết có dụng ý xấu xa gì sao có thể cho hắn gặp mặt Hoa quý phi.

- Chắn chắn hắn giờ trò gì đó mới khiến Hoa quý phi hẹn hắn được. Chúng ta nhất định không để kẻ này có thể tiếp cận Hoa quý phi.

Địch Lực Mộc Cáp Đề nói một câu dài chiếm hết tình và lý, không để cho Cơ Huyền tìm được kẽ hở xen vào câu nói lại còn có thể kéo được sự tán đồng của những người ở đây.

Mấy tên này hô hào khiến Cơ Huyền cảm thấy đau cả đầu. Còn thị nữ ở cạnh hắn thì khẽ nở nụ cười quỷ dị.

Tòa Bích Diễm lâu vậy mà là Địch Lực gia tộc mở ra, xem ra đối phương mới chân chính là kẻ gây phiền toái nhất đây.

Cơ Huyền đánh mắt nhìn đám người giọng điệu cũng không mang theo kiên nhẫn:

- Ta mặc kệ các ngươi nói cái gì, giờ đây ta phải gặp Hoa quý phi. Nếu muốn ngăn cản ta thì đừng trách ta ra tay độc ác.

Sát khí theo đó phóng xuất ra.

Những tên công tử ăn chơi dựa vào gia tộc đối với sát khí đương nhiên chưa nếm trải bao giờ. Vốn đang to miệng lập tức im bặt, cả người cứng ngắc.

Chỉ còn một số ít kẻ có kinh nghiệm nheo mắt đánh giá lại Cơ Huyền, sát khí mạnh mẽ bậc này thì chắc chắn không phải loại người thiện lương hay công tử ca tay chói gà không chặt.

Mấy tên đó ánh mắt lóe lên giảo hoạt, vừa vặn đây là cái cớ phù hợp nhất để có thể động thủ với đối phương.

...........

P/s: Đôi lời của tôi aka tác giả bộ truyện này.

Tình hình là công việc của tôi giờ không ổn định về mặt thời gian, có thể nói là hiện tại tôi bận sấp mặt nên không thể ra truyện thường xuyên trong tuần được.

Tôi chỉ có thể cố gắng tuần ra 1 tới 2 chương là nỗ lực hết mình rồi.

Tôi sẽ tiếp tục viết được tới khi nào bản thân đến giới hạn, mong lúc đầy là lúc hoàn thành truyện mà không bỏ dở giữa chừng.

Xin lỗi những người đọc truyện của tôi, mong mọi người thông cảm ( ´_⊃`)