Chương 319: Đấu giá 2
Sau hai món đồ đầu tiền, các món đồ tiếp theo có phần kém hơn vài phần nhưng vẫn dẫn tới nhiều người tranh đua để mua về.
- Kiện đồ vật tiếp theo là một món thần binh lợi khí, dám chắc là không nhiều vị ở đây hứng thú với nó. Nhưng người hứng thú với nó chắc chắn sẽ trả một cái giá không thể ngờ để mua nó về.
Phong Hoa kéo mảnh vải to lớn ra, một thanh trường kiếm xuất hiện.
- Địa Hàn Minh kiếm được làm từ hai loại thần thiết là Hàn Minh Thiết và Địa Tâm Ngọc. Đối với cường giả tu luyện băng hệ công pháp chính là món đồ vô giá trị. Vì Hàn Minh Thiết và Địa Tâm Ngọc bổ trợ tăng cường đấu khí hệ băng đủ để vượt qua hai tinh mà chém cường địch. Tương truyền người từng sở hữu thanh kiếm này là tông chủ một môn phái, khi đó hắn mới vào cửu tinh dưới sự trợ giúp của kiếm chém được một cường giả bán bộ Đấu Tông sau đó đả bại hai cường giả Đấu Hoàng có thể phối hợp kiêu chiến Đấu Tông.
Nghe giới thiệu như vậy, không ít người động tâm. Món v·ũ k·hí có thể vượt cấp g·iết địch, đương nhiên là chí bảo ai cũng thèm khát rồi.
Cùng lúc Địa Hàn Minh kiếm được giới thiệu, gian phòng chữ Thiên số một chấn động.
- Địa Hàn Minh kiếm của bổn tông vậy mà lại xuất hiện ở đấu giá hội này?
- Cái này tại sao lại ở đây được, không phải là bảo vật của môn phái ở các đời trưởng môn truyền lại hay sao?
- Mặc kệ lý do gì, chúng ta phải lấy về trước đã không thể để nó lưu lạc bên ngoài cho những kẻ khác sử dụng. Còn lại thì báo lại với tông môn sau.
- Đúng vậy.
Quả nhiên Kim Nhạn tông được phái tới đây ba người. Trong đó có một người dáng vẻ khá quen thuộc.
Không chỉ Kim Nhạn tông chấn động, Khố Lợi A Tế cũng chấn động. Thân là gia chủ, lão đương nhiên biết kiện đồ vật này các trưởng lão luyện thành Phệ Hồn Huyết Kiếm từ lâu rồi. Nay nó xuất hiện ở đấu giá hội này chứng tỏ ba trưởng lão Đấu Hoàng lành ít giữ nhiều rồi. Chút hi vọng cuối cùng cũng bị tàn nhẫn dập tắt.
- Địa Hàn Minh kiếm này giá khởi điểm hai trăm vạn kim tệ, mỗi lần tăng không được kém ba vạn kim tệ.
Phong Hoa cười nhẹ nhàng thông báo giá trị.
- Ách!
Nhiều người nghe xong giá trị liền lắc lầu rút lui, số tiền này bọn họ không có mà đấu. Từ giờ chỉ những người đại phú đại quý đấu lẫn nhau thôi.
Quả nhiên trên đài cao hàng chữ Địa bắt đầu ra giá.
- Hai trăm ba mươi vạn.
- Hai trăm bốn lăm vạn.
- Hai trăm hai tám mươi vạn.
Tiếng hô khiến giá cả tăng lên không ngừng, Cơ Huyền nhàm chán quan sát cũng phải gật gù cảm thấy đám người này đúng là đại tài khí thô, hơn hai trăm vạn vẫn hô lên một cách tùy tiện.
Gian chứ Thiên số một bắt đầu đấu giá, lên tiếng:
- Hai trăm chín mươi vạn.
Xung quanh thoáng yên tĩnh trở lại, đồng loạt liếc về gian phòng kia.
- Khán đài chữ Thiên đều là của tứ đại gia tộc cùng hoàng thất và Kim Nhạn tông, được xếp thứ nhất liền là Kim Nhạn tông rồi.
Một ít người cạnh tranh liền lâm vào suy nghĩ chút, hầu hết đều chọn buông tay. Kim Nhạn tông là một con quái vật có cường giả Đấu Tông tọa trấn. Nhiều người không muốn đang yên lành liền đắc tội với thế lực này. Huống chi đọ tài lực cũng chẳng có tư cách để đọ.
- Hai trăm chín mươi ba vạn.
Tưởng Kim Nhạn tông có thể nắm phần thắng, không ngờ phòng số hai ngay cạnh liền lên tiếng, giọng nói trêu tức.
Mọi người lại đảo mặt nhìn xem ai to gan dám đoạt cùng Kim Nhạn tông vậy. Thấy hai bên ngay sát nhau chứng tỏ hai bên không phân trên dưới. Mà thế chỉ có hoàng thất ra tay thôi.
- Thì ra là hoàng thất, khó mà trách được.
Đương nhiên tất cả mọi người đều biết hai bên này không hòa thuận với nhau cho lắm.
Sau đó chính là liên hoàn tăng giá để tất cả kinh hãi. Hai bên hô không ngừng khiến giá giá một mạch đi lên tới ba trăm chín mươi vạn kim tệ, một con số khổng lồ. Vậy mà cả hai chưa có dấu hiệu dừng lại.
Buồn cười chính là nếu Kim Nhạn tông gia gấp mười lần thì hoàng tộc thủy trung thêm một vạn vào giá đằng sau. Như muốn trêu ngươi nhau.
- Được rồi, nếu lên tới bố trăm vạn mà hoàng thất vẫn còn tăng thì để lại thanh kiếm đó cho bọn họ. Chúng ta không nhất thiết phải mang nó về, chỉ cần biết để báo cáo tông chủ là được rồi, tông chủ tự biết xử lý.
Một trung niên nhân tuấn mĩ nhân nhi li trà nói.
- Cơ Thiên Dương, đấy là bảo vật của tông môn để lại ngươi có thể quan tâm một chút được không. Có lẽ đây là lý do mà tông chủ bảo chúng ta tới đây đấy.
Vị mỹ phụ ánh mắt đầy hận ý nói.
- Vậy thì các ngươi cứ tranh, đừng trách ta không nói trước nếu không đủ tiền ta không cho các ngươi mượn đâu, cứ đem đồ vật của mình cầm lại mà đổi lấy thanh kiếm rách đấy đi.
Cơ Thiên Dương khịt mũi kinh thường, không khách khí đáp.
- Ngươi…. Bốn trăm vạn.
Vị mỹ phụ kia tiếp tục cắn răng hô giá, tính liều mình đem hết đồ bán cũng phải cầm lấy Địa Hàn Minh kiếm về. May cho bọn họ là phòng số hai không có tiếp tục lên tiếng. Kim Nhạn tông thuận lợi thu về Địa Hàn Minh kiếm với giá trị ba trăm vạn kim tệ.
- Kiện đồ vật tiếp theo chính là một món đồ trân có thể nói trân quý nhất của cả đế quốc này là Loan Kinh Thiên Phượng Quan.
Đối với món đồ này Phong Hoa trong lòng cũng khẽ run, nhưng nàng là chủ trì đấu giá lần này, không thể có việc gì xảy đến được.
Quả nhiên lời vừa dứt, toàn thể mọi người lập tức nhìn tới món đồ kia. Tất cả liền chấn động không dứt, những người quyền quý đương nhiên nhận ra kiện đồ vật đó là đồ thật. Tương truyền rằng năm xưa khi hoàng hậu mất liền bị tặc tử nhân lúc hoàng triều làm t·ang l·ễ trộm mất, giờ lại xuất hiện ở hội đấu giá này.
Tại gian phòng chữ Thiên số hai, Đao Hoàng không khống chế nổi đập bàn mắng:
- Huyền Thiên thương hội này quả thực quá to gan rồi, dám lấy Loan Kinh Thiên Phượng Quan ra để đấu giá. Thật sự không hề coi hoàng thất ra gì.
- Quý phi, chúng ta có cần động thủ trực tiếp đoạt lại không?
Ngoài Đao Hoàng còn có một thị nữ bên cạnh, cả người không lộ ra khí tức gì nhưng ánh mắt ẩn chứa sát khí. Là một nhân vật không tầm thường.
Hai người đều hướng tới một nữ nhân đeo màn che mặt hỏi ý kiến.
Nữ nhân này bình thản, chậm rãi nói:
- Lần này hoàng đế nói phải đấu giá thành công Loan Kinh Thiên Phượng Quan chứ không phải dùng thực lực để đoạt lấy. Huyền Thiên thương hội phát triển ở Lạc Nhạn quốc không lâu nhưng nắm giữ không ít đường giao thương của đế quốc, đế quốc còn phải nhờ tới thương hội vì vậy không muốn trở mặt. Việc gấp bách hiện nay là thành công thu hồi lại được đồ vật, không được để hoàng thất lưu lại bất kì tiếng xấu nào.
- Quý phi nói đúng.
Kiếm Hoàng ở gian khách quý cũng kinh ngạc không kém.
- Phụ thân, Huyền Thiên thương hội cả gan dám đấu giá đồ vật của hoàng thất như vậy, có vấn đề gì không.
Minh Dương chần chờ hỏi.
Kiếm Hoàng giờ đã lấy lại được bình tĩnh, nói:
- Huyền Thiên thương hội vừa nãy còn dám đấu giá đồ vật truyền lại ba đời của Kim Nhạn tông, giờ lấy ra thêm đồ vật vài đời của hoàng thất quả thực không quá ngạc nhiên.
- Thương hội này to gan vậy!
U Nguyệt cũng phải kinh ngạc thốt lên.
Thở dài một hơi, Kiếm Hoàng tiết lộ một ít thông tin:
- Các con thực sự nghĩ hai thế lực này không biết gì tham gia đấu giá hội chắc. Bọ sớm biết hai đồ vật này ở đây cố tình phái người tới đấu giá thu về chứ trong phải cường ngạnh tranh đoạt. Chứng minh Huyền Thiên thương hội này không đơn giản giống bề ngoài. Từng có tin tức là thương hội này có không ngừng bành chướng tại Xuất Vân đế quốc, tại Hắc Giác Vực cũng có cường giả chống lưng. Thậm chí mạch máu kinh tế tại Lạc Nhạn quốc cũng bị họ nắm trong tay phân nửa rồi.
Nhớ tới Nhã Phi, Kiếm Hoàng phỏng đoán rằng thực lực đối phương không kém gì ban thân. Vừa kinh thương giỏi vừa có thiên phú võ đạo, đúng là một nữ nhân đáng sợ.
- Kiện đồ vật này giá khởi điểm là hai trăm vạn, mỗi lần tăng giá không được kém ba vạn kim tệ.
Phong Hoa tuyên bố điều kiện giống hệ Địa Hàn Minh kiếm.
- Hai trăm năm mươi vạn.
Vừa dứt lời, người của hoàng thất tăng lên năm mươi vạn trong tức khắc.
Uy thế này, làm xung quanh không ai dám ra giá thêm nữa, lúc nãy bọ họ ra giá với Kim Nhạn tông vì Kim Nhạn tông ở xa có muốn trả thù cũng khó. Giờ hoàng thất thì khác, nếu chọc giận họ thì đổi nhà mới đi là vừa.
- Sao vội vã vậy, ta ra hai trăm năm mươi ba vạn.
Một thanh âm bình thản ở gian phí trước vang lên, là Kim Nhạn tông ra giá. Đúng là phong thủy luân chuyển, không ngời tới trước vừa trêu đùa với người khác giờ bị trêu đùa lại.
Mỗi lần hoàng thất tăng giá thì Kim Nhạn tông lấy làm cơ sở tăng thêm ba vạn, cả hai lại tiếp tục công cuộc đẩy giá leo tới bốn trăm năm mươi vạn.
Toàn trường đều biết đây là Kim Nhạn tông cố ý trả thù lại vừa nãy, dù Kim Nhạn tông nâng lên bao nhiêu thì hoàng thất cũng phải theo, đây là món đồ bắt buộc phải thu hồi lại.
- C·hết tiệt, đám khốn này muốn thừa cơ quấy phá chúng ta.
Đao Hoàng bị đối phương không ngừng ta giá tức tới đỏ mặt tía tai.
- Đao Hoàng đừng nóng nảy, nhớ mục đích chính của chúng ta.
Hoa quý phi nhắc nhở, cuối cùng để Đao hoàng ra cái gia năm trăm vạn kim tệ. Cái giá chấn kinh toàn trường.
- Hắc, nếu các ngươi thích cái mũ rách tới vậy chúng ta cũng không hứng thú đoạt với các ngươi nữa.
Kim Nhạn tông thấy giá trị leo thang tới mức đấy rồi hài lòng dừng lại, bào của hoàng thất một khoản khổng lồ.
Cơ Huyền xem kịch không khỏi phục đảm lược của Nhã Phi, nàng ấy cố tỉnh để hai kiện đồ vật này gần nhau khiến cho hai thế lực này trước sau cố tình nâng giá tới chóng mặt khiến giá trị nó vượt tầm kiểm soát. Chỉ riêng việc thu lại hai thành giá trị của đồ vật thì mũ phượng đã giúp Huyền Thiên thương hội kiếm được một trăm vạn rồi.
- Vừa rồi là hai kiện đồ vật có giá trị cao, giờ tiểu nữ sẽ quay lại với đan dược.
Thị nữ đặt hai bình đan dược bên cạnh Phong Hoa, Phong Hoa rút đi hai tấm khăn vải chậm rãi nói:
- Đây là hai bình đan dược ngũ phẩm. Một bình là Long Lực Đan, giống với Ngụy Cảnh đan khi trước có thể giúp người phục dụng thời gian ngắn tăng cường sức mạnh. Nhưng khác biệt lớn ở chỗ, Long Lực Đan này không chỉ tăng cường biên độ đấu khí mà còn có thể bổ trợ lực lượng cơ thể thuần thúy dù hết thời gian vẫn sẽ lưu lại một ít lực lượng còn lại. Là một loại đan dược tăng phúc lâu dài.
Nói xong còn vì để chứng minh là ngũ phẩm liền mở ra một bình, dòng năng lượng tinh thuần lan khắp nơi.
Gian chữ Thiên số bảy bỗng trở nên chấn động.
- Cái này, là ngũ phẩm đan dược có độ tinh thuần rất cao!
Một lão già cảm nhận vân ba năng lượng hốt hoảng lên tiếng.
- Viên long lực đan này sao lại có thể đạt được mức tinh thuần kinh ngạc như vậy! Bản thân ta dù luyện thành cũng khó có thể đạt tới mức độ này.
Một vị khác trên ngực có huy hiệu lục phẩm luyện dược cũng phải ngỡ ngàng.
- Có lẽ nào do một vị thất phẩm luyện chế không!
- Mặc kệ như nào chúng ta phải mua về để nghiên cứu.
Toàn gian phòng đồng loạt thống nhất.
- Với giá trị tinh thuần của ngũ phẩm đan dược này, có giá khởi điểm là tám mươi vạn, mỗi lần tăng không được kém một vạn kim tệ.
Đan dược là thứ ai cũng có hứng thú, đặc biệt là ngũ phẩm đan dược thì Đấu Hoàng còn muốn mua về. Long Lực Đan này nếu ăn vào khi đang khổ chiến thực lực tăng thêm gấp bội hiển nhiên chính là con át chủ bài giữ mạng cần thiết.
- Tám mươi năm vạn.
- Tám mưới chín vạn.
Gian khách chữ Địa số hai lên tiếng:
- Chín mươi vạn.
Kiếm Hoàng đối với Long Lực đan cũng rất hứng thú, muốn đấu giá mang về.
- Một trăm vạn.
Gian khách chữ thiên hàng số bảy cũng đấu giá.
Đám đông thấy tới Dược sư công hội nhảy vào tranh vô cùng bất mãn lẩm bẩm:
- Đấy không phải gian khách của Dược sư công hội sao? Đan sư bọn họ cũng hứng thú với cái này! Bọn họ dư sức luyện gia được lại còn tranh với chúng ta.
Với người ngoại đạo thì đây chỉ là đan dược sử dụng, còn với Luyện Dược sư thì nó chính là con đường giúp bọ họ lĩnh hội ra công thức. Tuy mua đan về nghiên cứu không bằng trực tiếp thẩm định người luyện thành, nhưng vẫn có tác dụng nhất định.
- Quả thực hóa đan linh luyện ra đan dược có mức độ tinh thuần cực cao, vốn định để dành số lần sử dụng như giờ dùng để giúp Nhã Phi cũng được.
Cơ Huyền chống cằm nhìn đám dược si kia tranh nhau, hai bình kia quả thực có một bình là hóa linh đan ngưng thành một cái do bản thân hắn luyện. Hắn luyện ra sản phẩm đương nhiên tốt, chỉ là không bằng với đan dược tinh thần cao còn lại thôi.
- Thôi vậy, để đám luyện dược công hội kia thu được Long Lực đan tinh thuần. Còn Kiếm Hoàng thì ta sẽ giúp luyện viên khác.
Ở gần phòng Cơ Huyền luôn có người hầu bên cạnh nghe lời sai bảo, hắn phái người tới gian phòng Kiếm Hoàng nói qua để Kiếm Hoàng ngừng đấu giá.
Kiếm Hoàng đối với đề nghị này thì hảo sảng đồng ý, không tiếp tục tranh đua.
- Hai trăm bảy mơi vạn cho hai bình đan dược được các vị Luyện Dược sư đấu giá thành công.
Vì Kiếm Hoàng rút lui nên đương nhiên Dược sư công hội thu về hai bình đan này, cả đám trong lòng vui vẻ.