Chương 315: Thì ra nàng ấy là Nhã Phi
Vạn Nguyên Lâm nơi bị lôi kiếp tàn sát nhiều nhất xuất hiện bốn bóng thân ảnh. Không biết bọn họ đang tìm kiếm thứ gì, mà ánh mắt không ngừng đảo xung quanh.
Trong tay hai người cầm một thứ gì đó đỏ như máu, thứ đó đồng thời phản ứng về một hướng.
Tất cả đồng thời chạy tới chỗ đó, trước cái xác không ra hình người thì vật kia phản ứng dữ dội. Hai người vui vẻ nhìn nhau vội vàng đỡ thân ảnh đó rồi di chuyển nhanh khỏi khu vực. Hai người còn lại thi triển một thủ thuật gì đó xóa đi khí tức của mấy người cùng với dấu vết, rồi mau chóng rời đi cùng.
Ngay khi hai người kia rời đi không bao lâu, bầu trời xuất hiện thêm một thanh niên mặc hoàng kim khải giáp xuất hiện, sau lưng còn có bốn người khác. Tất cả đều là Đấu Vương cường giả.
- Ngay lập tức phong tỏa nơi này, bất cứ ai muốn xâm nhập vào lập tức g·iết không luận tội.
Người thanh niên mặc hoàng kim khải giáp đứng đầu giọng trầm xuống hạ lệnh.
Bốn Đấu Vương đi cùng lập tức bay đi các phương khác nhau, trấn giữ.
Người thanh niên mặc áo giáp hoàng kim đứng ở đây, phóng xuất ra linh hồn lực đáng kinh ngạc không thua kém gì với một ngũ phẩm luyện dược sư, bao trùm xung quanh. Chỉ thoáng chốc hắn liền nắm bắt được hiện trạng nơi này.
- Không có khí tức người sống, ở đây còn có ba cái xác c·hết giống như bị lôi điện oanh kích. Tiếc là phạm vi trăm dặm quanh đây đã bị hủy diệt không còn lưu lại bất kì dấu vết gì rồi.
Kiểm tra tỉ mỉ, thanh niên mặc khải giáp hoàng kim chỉ phát hiện lại mấy cái giới chỉ còn nguyên vẹn có lẽ chứng minh được thân phận của n·gười c·hết. Còn lại không có dấu vế gì để tìm hiểu sâu bên trong cả.
- Trước tiên đem tin tức báo cáo lại với bệ hạ, sau đó chờ bệ hạ hạ lệnh.
Thanh niên khải giáp hoàng kim thu hồi các giới chỉ bay về phía hoàng cung, trong khi bốn người khác vẫn canh giữ ở đây, phát ra khí tức hùng hồn chấn nh·iếp không ít cao thủ ở trong tối tò mò về nơi này.
- Người của hoàng gia tới đây rồi, nhanh tay lắm.
- Vậy chúng ta coi như chuyển này thành công cốc rồi.
- Thật sự không biết cái thần binh lợi khí gì lại có thể gây ra sự tình này nữa.
Trong ẩn nấp, không ít người khẽ lẩm bẩm tự hỏi, tất cả đều tới đây để kiếm một hồi cơ duyên. Nhưng không ai muốn chọc tới hoàng quyền Kim Nhạn để c·hết cả.
…..
Cơ Huyền trong cơn mê man bắt đầu tỉnh dậy, thấy một mảnh tối om hắn liền cựa quậy phá vỡ lớp vỏ bên ngoài. Ánh sáng chiều vào, nhìn trần nhà có phần khác biệt, bản tính cảnh giác dâng lên, ở bên trái còn có tiếng một nữ nhân, cách hắn khoảng hơn một trượng.
Nữ nhân này nhìn Cơ Huyền động đậy người, nghĩ hắn sắp tỉnh lại vội tới xem.
Đột nhiên cánh tay của Cơ Huyền như thiểm điện nắm lấy cái cổ trắng nõn của nàng ta, đối phương phát ra sát khí kinh người.
- Ngươi là ai? Nơi này là đâu?
Cơ Huyền lạnh giọng xuống hỏi.
Nữ nhân này là một mỹ nữ xinh đẹp, thân hình đầy đặn cùng với khuôn mặt rất khả ái tưởng chừng như không hợp lại dung hòa tốt với nhau. Chưa kể ngay cả khi bị Cơ Huyền nắm lấy cổ, cô vẫn rất bình tĩnh cử trì theo khuôn khổ dịu dàng nói:
- Công tử, nơi này là Huyền Thiên thương hội. Tiểu nữ là Phong Hoa người được hội trưởng phái tới chăm sóc công tử khi đang hôn mê.
- Huyền Thiên thương hội!
Nghe được bốn chữ này Cơ Huyền cau mày lại, không hiểu được tại sao lại đưa hắn ta về đây. Quan trọng bản thân hôn mê bao lâu rồi.
- Công tử hôn mê nửa ngày mới tỉnh, hội trưởng vì sợ động tĩnh ở nơi đó quá lớn bị hoàng thất tới kiểm tra phát hiện nên lén lút đưa công tử về đây.
Phong Hoa dường như đọc được suy nghĩ của Cơ Huyền, dịu dàng đáp.
Cơ Huyền vuốt mặt, xem ra mới tỉnh dậy chưa kiểm soát tốt tâm trạng của mình. Hắn cũng kinh ngạc nhìn tới Phong Hoa này, rõ ràng số mạng cô nàng bị kẻ khác bắt trong tay vậy mà lại không hề sợ hãi chút nào. Hắn hỏi:
- Cô không sợ ta sao? Không sợ ta g·iết cô hả?
- Tiểu nữ không sợ, hội trưởng đã nói công tử không phải loại người thích g·iết người không lý do như vậy. Bây giừo tiểu nữ cũng biết công tử sẽ không làm như thế.
Phong Hoa ngẩn cao đầu dõng dạc, tự tin đáp. Tư thái quả thực khó mà thấy được được trên người một tì nữ.
Khi Cơ Huyền đánh giá Phong Hoa, thì cô cũng đánh giá Cơ Huyền một lượt. Vì đối với nam nhân mà hội trưởng nàng hết mức xem trọng chứng tỏ đối phương có chỗ bất phàm để hội trưởng để ý.
Có lẽ không phải tướng mạo, vì người tướng mạo xuất chúng đến đây gặp hội trưởng nhiều không đếm xuể, tới mức tin đồn khắc phu lan ra ngoài vẫn còn nhiều người tới cửa xin gặp. Chỉ còn thiên phú cao thôi.
Cơ Huyền chậm rãi bỏ tay khỏi cổ Phong Hoang, hỏi:
- Vậy hội trưởng của cô hiện tại có rảnh không, ta muốn gặp mặt nói chuyện với cô ta.
- Hội trưởng đã dặn dò, khi công tử tỉnh lại liền đích thân tới đây.
Phong Hoa đáp, Cơ Huyền khoắt tay nói:
- Không cần thiết, đưa ta tới gặp là được rồi.
- Vậy mời công tử đi theo tiểu nữ.
Làm thế mời rồi Phong Hoa đưa Cơ Huyền tới chỗ của Cơ Nhã. Hai gian phòng này thật ra lại rất gần nhau, giống như đây là phòng ngủ của mỹ nữ hội trưởng vậy.
Hai người đứng trước một cánh cửa, Phong Hoa ngõ nhẹ lên cửa.
- Có việc gì.
Giọng nói từ bên trong phát ra.
- Hội trưởng, công tử muốn gặp người.
Phong Hoa cung kích đáp.
- Biết rồi, ngươi đi làm việc của mình đi.
Cánh cửa tự động mở ra Phong Hoa ra hiệu Cơ Huyền tiến vào, bản thân thi lễ sau đó quay người rời đi.
Cơ Huyền cảm giác có phần hồi hộp, bình ổn tâm thần rồi mới tiếng vào bên trong.
Lần thứ hai vào trong phòng, Cơ Huyền có phần kinh ngạc. Cảnh quan bên trong khác hẳn với lần đầu hắn tới, lần đầu tiên thì cảm thấy căn phòng khang trang quý phái của một hội trưởng uy nghiêm. Giờ đây lại trở nên thanh nhã thoải mái lạ. Bố cục bên trong cũng thay đổi không ít để đạt được cái không khí này.
Trong lòng hắn thầm nghĩ:
- Hẳn đã đập đi xây lại, đúng là thú vui của người có tiền mà.
Cơ Nhã quay lưng không để ý tới Cơ Huyền, bàn tay nhẹ huyền cầm. Ngón tay ngọc không ngừng gẩy đàn tấu lên một khúc nhạc vui tai. Hắn cũng không làm phiền nàng ta đánh nốt khúc nhạc, yên lăng đứng đợi. Rảnh rỗi quan sát Cơ Nhã, dung nhan kiều diễm như đóa thoa, cẩm y bó người làm tôn lên gò bóng cao ngạo cùng kiều đồn bắt mắt. Quả thật là dáng người yêu mị khiến người ta người ta khó thể rời mắt, đem lại một cỗ tà hỏa khó lòng kiểm soát được.
- Đệ tỉnh lại rồi sao, cơ thể có gì đáng lo không, có cần nghỉ ngơi không.
Cơ Nhãn tao nhãn dùng khăn tay lau nhẹ bàn tay, cười hỏi Cơ Huyền.
Thanh âm mười phần quyến rũ, mang đến cho người nghe cảm giác u mê.
- Hừ.
Cơ Huyền không hề bị âm thanh dịu dàng đó tác động, nghiêm túc nói:
- Cơ hội trưởng, rốt cuộc cô là ai? Mục đích tiếp cận ta để làm gì? Vì sao phải giúp ta?
- Nếu tỷ nói tất cả vì thích đệ thì đệ có tin không!
Cơ Nhã dịu dàng nhìn Cơ Huyền, đôi mắt nhu mì như nước, lại ẩn chứa một thứ tình cảm mãnh liệt lạ thường.
- Chỉ gặp ta có hai lần mà hội trưởng nói là thích ta, có quá là miễn cưỡng không.
Cơ Huyền sắc mặt nghiêm túc nói:
- Mà lùi lại vài bước, cho dù hội trưởng có thật sự tích ta thì ta cũng không có có chút tư tình gì hết. Không biết hội trưởng đã biết chưa nhưng ta đã có nữ nhân rồi, với người nắm giữ thông tin rộng lớn như hội trưởng hẳn đã biết việc này. Một người cao quý giống hội trưởng lại muốn cùng chia sẻ tình cảm với người khác sao?
Thái độ Cơ Huyền thể hiện ra căn bản không hề tin tưởng lời Cơ Nhã nói, hắn nói một tràng dài:
- Hội trưởng nếu muốn kết giao bằng hữu cùng ta, ta đương nhiên không từ chối. Có điều không công không thụ lộc, nếu hội trưởng không đưa ra lời giải thích rõ ràng thì ta cũng không thể nhận thêm bất kì ơn gì. Thậm chí ta sẽ khó lòng mà tiếp xúc với hội trưởng tiếp được. Sẽ khó mà mở lòng cùng người mình không tin, không hiểu, hẳn người làm kinh doanh biết rõ điều này.
Trước bộ dáng quyết liệt của Cơ Huyền, Cơ Nhã thở dài một hơi nói:
- Chi bằng đệ đoán đi. Dựa trên thái độ, những điều ta làm, những gì ta biết mà đưa ra suy đoán đi. Nếu ta nói ra thì có lẽ sẽ khiến ý nghĩa của nó bị mất đi ít nhiều.
Cơ Huyền cau mày, sắp xếp lại thứ tự về mối tương quan của bản thân với mỹ nữ hội trưởng này. Lần đầu tiên gặp Cơ Nhã hắn đeo mặt nạ đáng lí nàng ta không hề biết hắn là ai, ngũ quan ra sao. Nhưng khi nãy nàng ta nói liền khẳng định được, Cơ Nhã biết thân của bản thân.
Lùi lại một bước, Cơ Nhãn ngoài là thương nhân ra nàng ta có sở hữu một đội tình báo với số lượng thông tin khổng lồ. Có lẽ bản thân hắn đã bị điều tra mà không biết.
Đến đây Cơ Huyền lại cảm thấy không đúng ở đâu đó, vì Cơ Nhã vừa nãy lại cứu hắn khi hắn “c·hết” mà.
Đúng vậy bản thân đ·ã c·hết, tại sao Cơ Nhã có thể biết hắn là cái xác nào trong mấy cái xác ở hiện trường? Và làm thế nào Cơ Nhã có thể biết được hắn sẽ hồi phục trở lại. Đây là món đồ thần kì của hệ thống, không phải ai cũng có thể biết được. Trừ khi…..
Nghĩ tới đây, đầu óc Cơ Huyện chậm lại khẽ lẩm bẩm:
- Trừ khi là người đã từng được ta tặng mới có thể biết được công hiệu và tác dụng của nó. Không lẽ là nàng ấy.
Cơ Huyền cả người như bị sét đánh khí nghĩ tới đó, ánh mắt kinh định lúc trước càng trở nên hoàng mang mà nhìn Cơ Nhã trước mắt, hắn khó khăn nói ra hai chữ:
- Nhã Phi.
Hai chữ này thốt ra, cả người Cơ Nhã nhào vào lòng của Cơ Huyền, nhướng chân khẽ hôn nhẹ lên bờ môi của hắn khẳng định hắn đã đoán đúng rồi.
Cơ Huyền ngỡ ngàng, sau đó ôm lấy nàng ấy. Trong lòng thầm nhủ sao ta lại ngốc tới như vậy, hóa ra nàng ấy đã tới gần với ta như vậy mà ta mãi mới nhận ra nàng ấy. Hắn cũng đã hiểu ra cái tên Cơ Nhã này là lấy của mình và tên đệm của nàng ấy gộp lại thành một cặp.
Hiểu ra được một dòng nước ấm khẽ len lòi vào trong trái tim của Cơ Huyền, Nhã Phi vẫn luồn là một nữ tử thông minh có thể làm một hành động nhỏ để hắn cảm thấy ấm áp tới như vậy.
Hai người ôm nhau rất lâu, cũng hôn nhau rất lâu, mãi cho tới khi cả hai đều khó thở mới dứt ra.
Cơ Huyền dịu dàng vuôt ve Nhã Phi nói:
- Nàng không cần dịch dung nữa đâu, hãy biến trở lại đi, ta muốn ngắm nhìn nó.
Nhã Phi chỉ cười, chốc lại biến trở lại khuôn mặt vốn có của bản thân, nàng nói:
- Ta nhớ chàng rất nhiều.
Nàng đưa tay vuốt ve khuôn mặt dịu dàng của Cơ Huyền đang dành cho mình, cảm nhận nhiệt độ của hắn. Ngón tay của nàng chạm tới bờ môi Cơ Huyền, nói:
- Lần này chàng hãy hôn ta đi.
Nhìn đôi môi quyến rũ kia, Cơ Huyền không do dự mà hôn xuống.
Cả hai giống như lửa gầm rơm, liền cháy lên ngọn lửa dục vọng nguyên thủy nhất của cả hai.
Dưới sự nhiệt tình của Nhã Phi, cánh tay Cơ Huyền cũng không còn an phận. Tay hắn chui vào lớp quần áo, cảm nhận được da thịt đàn hồi bên dưới.
Nhã Phi chìm trong nụ hôn nóng bỏng, tay ngọc văt lên cổ Cơ Huyền, hoàn toàn phối hợp với hắn. Nàng cảm nhận được hơi thở dồn dập của Cơ Huyền, nhiệt độ thân thể không ngừng tăng cao. Khuôn mặt nàng cũng bắt đầu đỏ lên giống như hoa đào nở khi xuân vậy.
Thấy bàn tay Cơ Huyền vẫn loay hoay, Nhã Phi cười giòn tan một tiếng, lùi ra bên ngoài chủ động tháo bỏ kiện y phục bên ngoài xuống để lộ thân thể quyến rũ tuyệt mỹ trước mặt Cơ Huyền.
Đối mặt với thân hình nóng bỏng, làn da trăng như tuyết phiếm hồng nhàn nhạt cùng cảnh sắc đang ẩn đang hiện dưới bộ nội y kia. Cơ Huyền cảm giác trái tim đang đập loạn nhịp, khó mà khống chế được.
- Cơ Huyền.
Nhã Phi phong tình vạn chúng ngoắc nhẹ cánh tay như đang mời gọi Cơ Huyền.
Lý trí đã đứt, Cơ Huyền giống như mãnh thú lao tới miếng mồi ngon không ngừng ngấu nghiến cùng sự phối hợp vô điều kiện của Nhã Phi.
Một đem điên cuồng diễn ra.