Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đấu Phá: Ta Là Tộc Trưởng Trần Tộc

Chương 60: Thu nhận đồ đệ




Chương 60: Thu nhận đồ đệ

Ánh mắt đảo qua xung quanh, đám người Cổ Hà thấy trung tâm của những vầng sáng, trên đó có một bộ hài cốt nhìn như bạch ngọc đang ngồi xếp bằng, hai tay kết ấn.

“ Hài cốt Đấu thánh” Cổ Hà thấp giọng nói.

“ Vị này chính là chủ tòa di tích viễn cổ” Trần Lâm nhàn nhạt nói, nhìn qua uy áp của bộ hài cốt, hắn biết vị đấu Thánh này có cảnh giới khá cao, tuy nhiên thấp hơn hắn hiện giờ.

Xung quanh đại điện lúc này cũng tập trung không ít thân ảnh của các thế lực như Thiên Yêu Hoàng tộc, Cửu U Địa Minh Mãng, Tinh Vẫn Các, Hoa Tông, Thiên Minh Tông. Bọn họ thấy thân ảnh của Trần Lâm thì không khỏi sợ hãi, bởi vì bọn họ biết Trần Lâm chính là cường giả Đấu Thánh duy nhất tại đây. Bọn người không thể nhìn rõ được mặt Trần Lâm do hắn đã dùng linh trận nhưng khí tức hắn cố tình phát ra chính là Nhị Tinh Đấu Thánh.

“ Kính chào Thánh giả” các cường giả thủ lãnh các thế lực lần lượt chắp tay hướng Trần Lâm nói, thái độ vô cùng cung kính.

“ Ừm, chào các vị” Trần Lâm gật đầu cười đáp lễ.

Phía trên thạch đài, mười quầng sáng đang được một không gian phong ấn giữ chặt, cũng chính vì vậy mà chưa có cường giả nào động thủ, bọn họ đang chờ không gian phong ấn biến mất.



Phía trước thạch đài mười trượng có mười tám thân ảnh ngồi xếp bằng dưới mặt đất, người đơ ra như được điêu khắc từ đá. Hai mắt họ nhắm chặt, nhìn dáng vẻ như vậy không biết trải qua biết bao nhiêu tháng năm rồi, nhưng khí thế vẫn không hề suy giảm, là cấp độ Đấu Tôn. Khi không gian phong ấn biến mất thì chính là lúc mười tám khôi lỗi Đấu Tôn này sẽ ra sân.

Quan sát bộ hài cốt Đấu Thánh một lúc, Trần Lâm nhoẻn miệng cười, sau đó hướng đám đông cường giả nói: “Thần Phong Môn ta sẽ không tranh đoạt Thiên Giai Đấu kỹ, thứ này trong Thần Phong Môn của ta đã quá nhiều, có thêm cũng vô dụng, tuy nhiên ta lại có hứng thú với bộ hài cốt Đấu Thánh này”

Trần Lâm vừa dứt lời thì bộ hài cốt như bị một hấp lực tiến về phía Trần Lâm, trong tích tắc đã đến bàn tay của hắn, sau đó biến mất.

“ Chúng ta đi” Trần Lâm phất tay nói, hướng thẳng ra ngoài Đại Điện. Đám người Thiên Hỏa tôn giả cũng không biết tại sao nhưng cũng vội theo sau.

Những người ở đây không ai biết rằng Thiên Giai Đấu Kỹ thật ra được khắc trong bộ hài cốt, mười quầng sáng trên thạch đài chỉ là giả tạo mà thôi.

Trong bộ hài cốt Đấu Thánh vẫn còn một tia linh hồn ấn ký, cũng vì tia linh hồn ấn ký này mà Trần Lâm đã nhận ra vấn đề, hắn nhanh chóng dùng linh hồn lực xóa bỏ tia linh hồn ấn ký này rồi thu bộ hài cốt vào không gian giới chỉ.

Thấy Trần Lâm dẫn người của Thần Phong Môn rời đi, đám đông cường giả các thế lực ai nấy cũng lấy làm lạ nhưng không ai dám có ý giữ lại.



Hai tháng sau, tại tầng thứ ba mươi của Tụ Linh Tháp ở Trần Giới phát ra ba tiếng kêu vang vọng trời xanh, theo sau đó là ba bóng Kim Sí Đại Bằng Điểu phá không bay thẳng lên chín tầng mây, uy thế mạnh mẽ phi thường.

“ Thật không hổ danh là Kim Sí Đại Bằng Tộc, mới vừa xuất thế, còn non nớt như vậy mà thực lực đã đạt đến Bát Tinh Đấu Thánh sơ kỳ … nếu để qua mấy tháng, thực lực của ba đứa chắc chắn sẽ kéo đến Bát Tinh Đấu Thánh Đỉnh Phong, ngang hàng cả ta lúc này”

Trần Lâm ngồi xếp bằng trong hư không, nhìn ba bóng hình Kim Sí điểu vàng óng trên bầu trời, mỉm cười nói.

“ Như thế không được, ta cũng phải nhanh chóng đề cao thực lực … thân là sư phụ sao lại để đệ tử vượt mặt”

Trên thực tế, ba Kim Sí Điểu này chính là hoàng tộc của Tộc Kim Sí Đại Bằng, đã được cả tộc bồi dưỡng qua mấy ngàn năm, cùng với hấp thu dược lực của Cửu Phẩm Kim Đan mới đạt được thành tựu như bây giờ.

Một lúc sau, Trần Quốc Tuấn và Kim Thiên Dực dắt ba đứa nhóc, hai nam, một nữ đi đến. Vừa thấy Trần Lâm liền chắp tay cung kính hành lễ.

“ Bái kiến Tộc trưởng”

Trần Lâm mỉm cười xua tay, sau đó hướng về ba đứa nhóc đang cực kỳ nhút nhát, sợ sệt, hắn mỉm cười nói. “ Ba đứa con đã có tên cả chứ ?”

Kim Thiên Dực vội bước lên nói. “Bẩm Tộc trưởng, ba đứa nó còn chưa có tên, hôm nay đến đây là mong Tộc trưởng ban tên cho bọn chúng và để bọn chúng làm lễ bái sư”

Trần Lâm gật đầu ra vẻ đã hiểu, hắn nhoẻn miệng cười, vẫy tay với ba đứa nhóc .

Ba đứa nhóc thấy vậy thì tỏ vẻ sợ hãi, ánh mắt non nớt nhìn Kim Thiên Dực ra vẻ ủy khuất.

“ Ha ha ha … đừng sợ … ba đứa con mau đi đến vấn an Tộc trưởng Trần Lâm đại nhân, nếu không nhờ tộc trưởng Trần Lâm, ta cũng không biết đến lúc nào ba đứa con mới được xuất thế nữa” Kim Thiên Dực vuốt chòm râu màu hoàng kim, cười vui vẻ nói.

Ba đứa nhóc nghe vậy thì biết đã không có cách nào không đi đến bên cạnh Trần Lâm được, đành rụt rè đi đến, trong ba đứa thì tiểu nữ hài ở giữa là hoạt bát nhất, hai tay kéo hai nam hài, lon ton từng bước đi tới.

Trần Lâm híp híp mắt nhìn ba đứa nhóc, hắn nhận thấy tên nam hài bên phải thì cô tịch lãnh ngạo, còn tên nam hài bên trái lại có vẻ khù khờ, thành thật, ở chính giữa là tiểu nữ hài hoạt bát, lanh lẹ.

“ Thật là một bộ ba thú vị” Trần Lâm cười thầm trong bụng.



Tiểu nữ hài ngẩng cái đầu nhỏ đáng yêu, ánh mắt thiên chân vô tà nhìn Trần Lâm rồi mở cái miệng nhỏ nhắn nói lí nhí. “ Trần Lâm đại nhân, ngài khỏe chứ ?”

Trần Lâm mỉm cười, chưa kịp nói thì đã thấy tiểu nữ hài giật giật tay áo của hai nam hài, thúc giục nói.

“ Mau vấn an đại nhân đi hai tên ngốc”

“ Ờ … ừm … Trần Lâm đại nhân, ngài khỏe chứ ạ”

“ Trần … Trần … Lâm … đại nhân, ngài … ngài … khỏe”

Hai tên nam hài nghe nhắc thì cũng bắt đầu lên tiếng nhưng kết quả lại trái ngược hoàn toàn, một tên thì tỏ vẻ xấu hổ không muốn còn một tên lại tỏ ra sợ sệt đến nổi lắp bắp.

“ Ha ha ha … thật là thú vị, ba tên nhóc này tính cách tương phản, tương hỗ lẫn nhau nha”

Trần Lâm cười ha hả, hai tay vỗ nhẹ lên đầu của ba đứa nhóc, sau đó hắn nhìn tiểu nữ hài, nhẹ nhàng nói.

“ Ta đặt tên cho con là Thiên Hà, Kim Thiên Hà”

Hắn hướng nam hài lãnh ngạo nói, “còn con là Thiên Vũ, Kim Thiên Vũ”

Lại đến nam hài khù khờ, “ con sẽ có tên là Thiên Minh, Kim Thiên Minh”

“ Cám ơn Trần Lâm đại nhân, từ nay ta sẽ gọi là Kim Thiên Hà, Kim Thiên Hà … hi hi” tiểu nữ hài vừa nghe Trần Lâm nói liền trở nên vui mừng, cười hớn hở nói.

“ Kim Thiên Vũ à ? Cũng không tệ, cám ơn đại nhân ban tên” nam hài lãnh ngạo chắp tay hành lễ.

Trong khi nam hài khù khờ vẫn dường như chưa hiểu rõ vấn đề.

“ Đại nhân, tại sao ta lại gọi là Thiên Minh, ta … ta vẫn chưa … chưa rõ”



“ Trần Lâm đại nhân ban tên cho ngươi là phúc của ngươi rồi, còn không mau cảm tạ đại nhân” tiểu Thiên Hà lườm tên nhóc khù khờ rồi quát.

“ A … cảm tạ đại nhân … mà quả thực ta vẫn chưa hiểu a” tiểu Thiên Minh vẫn ù ù cạc cạc nói.

Trần Lâm bỗng trở nên nghiêm túc, trầm giọng nói.

“ Ba đứa các con có đồng ý trở thành đệ tử của ta không ?”

Thấy ba đứa nhóc còn ngây ngốc tại chỗ, Kim Thiên Dực vội vàng lên tiếng.

“ Thiên Vũ, Thiên Ha, Thiên Minh, ba đứa con còn không mau quỳ xuống cúi lạy sư phụ Trần Lâm ba cái”

“ Dạ” ba đứa nhóc nghe vậy thì như chợt tỉnh vội quỳ xuống hành lễ.

“ Ầm … Ầm … Ầm”

“ Thiên Hà bái kiến sư phụ”

“ Thiên Vũ bái kiến sư phụ”

“ Thiên Minh bái … bái kiến sư phụ”

Ba đứa nhóc thân hình cường hãn phi thường, chỉ dập đầu xuống đất mà mặt đất đã nứt rạn trông vô cùng kinh người, Trần Lâm thấy vậy thì không khỏi lắc đầu, ba tên đệ tử của hắn quá mạnh mẽ đi, làm sư phụ như hắn cũng quá áp lực.

“ Từ nay ba đứa con sẽ là đệ tử nhập thất của Trần Lâm ta … Thiên Hà, con là đại sư tỷ, Thiên Vũ là nhị đệ tử, Thiên Minh là tam đệ tử của ta … các con đã rõ rồi chứ ?”

“ Dạ, sư phụ” cả ba đứa đồng thanh đáp.

“ Được rồi, các con đứng lên đi”

Trần Lâm khom người nâng lấy ba đứa nhóc đứng dậy, nhìn thấy vẻ mặt sùng kính của ba đứa trẻ nhìn mình, Trần Lâm ý niệm vừa động, lập tức ba thanh phi kiếm và 3 cái giới chỉ lập tức xuất hiện trước mặt hắn.

Nhìn khí tức kinh khủng tỏa ra từ ba thanh kiếm, rõ ràng đây không phải là vật tầm thường.