Chương 44: Tiêu Viêm bùng cháy
Nghe được người trung niên xưng là Cổ Tộc tộc trưởng, Trần Lâm cũng âm thầm kinh ngạc, viễn cổ bát tộc, Cổ Tộc rất mạnh, người tộc trưởng tên Cổ Nguyên này thực lực vậy mà là Cửu Tinh Đấu Thánh đỉnh phong.
Trần Lâm mỉm cười nhìn Cổ Nguyên nói: “ Ngươi Cổ Tộc tuy mạnh nhưng Trần Tộc của chúng ta cũng không phải ăn chay … đừng nghĩ Đấu Khí đại lục chỉ có Viễn cổ tám Đế tộc các ngươi … Trần Tộc của chúng ta cũng là một trong những Đế tộc hùng mạnh thời viễn cổ … tuy mấy chục vạn năm nay đã không màng tranh đấu”
Những lời của Trần Lâm như quả bom nặng ký bùng nổ, mọi người không thể tưởng tượng Trần Lâm là người của Trần Tộc, một trong những Đế Tộc thời viễn cổ. Thời viễn cổ có hàng ngàn Đế Tộc nhưng chỉ có tám tộc là mạnh nhất, Trần Lâm nói hắn là người của Trần Tộc thì không ai nghĩ là điều bịa đặt, bởi vì ở Đấu Khí đại lục lời của cường giả chính là chân lý.
Cổ Nguyên nghe vậy thì không khỏi ngạc nhiên nói.
“ Trần Lâm Môn chủ vậy mà thuộc Trần Tộc, một trong các Đế Tộc viễn cổ … làm sao có thể ? Trần Tộc các vị ẩn cư lâu như vậy, huyết mạch Đấu Đế không bị phai mòn theo năm tháng hay sao ?”
“ Ha ha ha … nếu ngươi đã không tin thì để ta biểu diễn cho ngươi xem một lần”
Trần Lâm cười lớn, trên trán của hắn dần dần hiển thị quang hoa, một hoa văn đỏ rực gồm có chín nét xuất hiện, có thể đọc được đó là chữ Trần.
“ Tộc văn Đế Tộc” Cổ Nguyên giật mình, thảng thốt nói, đây rõ ràng là tộc văn của Đế tộc, chỉ có người có huyết mạch đủ đậm mới có thể ngưng tụ tộc văn. Lúc này hắn đã hoàn toàn tin tưởng những lời của Trần Lâm nói.
“ Chúc mừng Trần Tộc đã xuất hiện trở lại … sự việc hôm nay chỉ là chuyện hiểu lầm, Trần Lâm Tộc trưởng cũng đã g·iết Cổ Nam Hải, thiết nghĩ Trần Lâm Tộc trưởng không vì vậy mà gây ra xung đột giữa Cổ Tộc và Trần Tộc a”
Cổ Nguyên mỉm cười, chắp tay nói.
“ Ha ha ha … thật sự chỉ là hiểu lầm sao … đừng nói nhiều lời, xem chiêu” Trần Lâm tung nắm đấm đánh thẳng tới mang theo sức mạnh thiên địa.
Cổ Nguyên nhíu mày, vội kết ấn đón đỡ. “Cổ Đế Ấn”
“ Oành … Đùng”
Quyền và ấn pháp khổng lồ ở trên không v·a c·hạm vào nhau làm cho không gian bị nứt vỡ ra những cái khe to lớn, ấn pháp của Cổ Nguyên nhanh chóng b·ị đ·ánh nát, nắm đấm to lớn vẫn còn dư lực đánh thẳng lên người của hắn.
“ Ầm”
Cổ Nguyên b·ị đ·ánh văng ra xa hàng chục trượng, miệng phun tiên huyết, rõ ràng đã bị trọng thương không nhẹ.
Cổ Nguyên cố gắng đứng vững, chắp tay hướng Trần Lâm nói.
“ Đa tạ Trần Lâm Tộc trưởng đã nương tay … cảnh giới Bán Đế quả nhiên lợi hại”
Cổ Nguyên biết rõ Trần Lâm đã hạ thủ lưu tình với hắn, nắm đấm vừa rồi khi chạm vào người hắn thì uy lực đã giảm đi tám thành, nếu không thì hắn đã không toàn mạng. Hắn cũng buồn bực vì bản thân đã quá tự phụ, đánh giá quá thấp Trần Lâm.
Trần Lâm cũng rất muốn ra tay g·iết c·hết Cổ Nguyên nhưng hắn nghĩ Hồn Tộc vẫn đang ở chỗ tối nhìn chằm chằm, nếu không có Cổ Tộc cân bằng thì Trần Tộc của hắn mới vừa xuất thế sẽ không an toàn. Cảnh giới Bán Đế Vô Địch chỉ có thời gian 30 phút, không đủ để hắn tiêu diệt cả Cổ Tộc và Hồn Tộc.
Đừng thấy Cổ Nguyên ra vẻ b·ị t·hương, nếu hắn dùng bí pháp của Cổ Tộc thì chưa biết thế nào, Hồn Tộc cũng vậy, ai cũng có bí pháp giữ nhà.
“ Cha”
Huân Nhi kinh hãi nhìn thấy một màn này, cha của nàng là Cửu Tinh Đấu Thánh đỉnh phong vậy mà còn không đỡ nổi một quyền của Trần Lâm vậy thì Tiêu Viêm ca ca của nàng sẽ gặp nguy hiểm.
“ Tiêu Viêm ca ca, được ở cùng bên huynh ở Ô Thản Thành muội rất vui, đó là khoảng thời gian vui vẻ nhất trong cuộc đời của muội … Huân Nhi mãi yêu huynh” Huân Nhi nhìn Tiêu Viêm cười nói, trên mắt chảy ra hai dòng lệ.
“ Huân Nhi, có muội bên cạnh, là diễm phúc của ta ... xin lỗi, ta đã liên lụy muội” Tiêu Viêm nước mắt đầy mặt, khàn giọng nói.
“ Trần Lâm Tộc trưởng … hẹn ngày gặp lại”
Cổ Nguyên vội nắm lấy tay của Huân Nhi sau đó bước vào không gian trùng động.
“ Không … Tiêu Viêm ca ca … không … cha buông ra … ta phải ở lại với Tiêu Viêm ca ca” Huân Nhi nức nở hét lớn.
“ Haizz” Thấy Huân Nhi ra sức vùng vẫy, Cổ Nguyên lắc đầu thở dài nhưng càng giữ chặt nàng hơn, ông ta cũng có ý định cứu cả Huân Nhi và Tiêu Viêm, dù gì Tiêu Viêm cũng là hậu nhân của Tiêu Huyền, nhưng tình thế hiện tại đã không cho phép.
Thân ảnh của hai người ngay lập tức biến mất chỉ còn để lại Tiêu Viêm vẫn đang ngây ngốc đứng sững tại chỗ.
“ Huân Nhi … a … ha ha ha … rất tốt … quả thật rất tốt a”
Tiêu Viêm cuồng nộ la lớn như điên như dại, hắn biết hôm nay sẽ khó lòng thoát, ngay cả Cổ Nguyên là cường giả đỉnh của Đấu Khí đại lục mà còn không chịu nổi một đòn trước Trần Lâm thì ai có thể cứu được hắn.
“ Viêm đệ, đệ còn gì để nói không ?” Trần Lâm lúc này đã thu nhỏ người lại, đứng trước mặt Tiêu Viêm mỉm cười nói.
Tiêu Viêm hai mắt đỏ lòm, nhìn Trần Lâm cười khẩy nói.
“ Ha ha ha … nếu ta nói xin tha, ngươi sẽ thật sự tha mạng cho ta sao ?”
“ Không thể … Viêm Đệ, là một nam nhi mà lại nhờ nữ nhân của mình giúp đỡ lấy lại đồ vật cho mình, đệ không thấy hổ thẹn sao? … Vốn dĩ ta cũng không định g·iết đệ nhưng đệ đã ép ta phải làm như vậy” Trần Lâm thẳng thắn nói.
“ Đừng nói những lời giả nhân giả nghĩa nữa Trần Lâm … ta dám chơi dám chịu … ra tay đi” Tiêu Viêm hét lớn, thân hình của hắn bỗng c·háy r·ừng rực, hắn đang thiêu đốt sinh mệnh lẫn linh hồn để đánh ra một đòn mạnh nhất.
Sức mạnh to lớn nối liền thân thể, Tiêu Viêm khí tức càng ngày càng lớn mạnh, đã miễn cưỡng có thể so với Nhất Tinh Đấu Thánh, sức mạnh kinh khủng, cuồn cuộn không ngừng hiện ra đến.
Đại địa rạn nứt, không gian rung động.
“ A … ta g·iết ngươi, Trần Lâm”
Thân hình Tiêu Viêm b·ốc c·háy rừng rực, hắn vung nắm đấm hướng Trần Lâm đánh tới.
“ Khá lắm Tiêu Viêm, là ta đã xem thường ngươi”
Trần Lâm vung ra một đấm, chất phác đấu khí hiện lên, nguy nga như núi cao, cuồn cuộn như l·ũ q·uét, mặc dù là bùng cháy Tiêu Viêm cũng b·ị đ·ánh thành hư vô.
Trước khi biến mất khỏi đấu khí thế giới, Tiêu Viêm bỗng thấy toàn bộ cuộc đời tương lai của hắn đáng lẽ sẽ diễn ra, hắn thấy hắn cưới lấy Huân Nhi và Medusa, đánh bại Hồn Thiên Đế, tiêu diệt sạch Hồn Tộc, trở thành Viêm Đế. Rồi hắn đánh nát hư không, mở ra lối đi đến Đại Thiên Thế giới, sáng tạo Vô Tận Hỏa Vực, kết bạn cùng Lâm Động, Mục Trần, ghi danh lên Thương Khung Bảng.
“ Đã có Tiêu Viêm sao còn có Trần Lâm” Tiêu Viêm tiếc nuối nói lời sau cùng rồi tan biến giữa thiên địa.
“ Tích … Tích … Chúc mừng Ngài đã thành công thay thế Thiên mệnh chi nhân của đấu khí thế giới … Ngài được thưởng Siêu cấp Đế Hồn Mộc … 1 tỷ điểm thưởng … Tích”
Trần Lâm nghe vậy thì ngạc nhiên nói. “Siêu cấp Đế Hồn Mộc có tác dụng gì ?”
“ Tích … Tích … hấp thu Siêu cấp Đế Hồn Mộc sẽ giúp Ngài nâng cao cảnh giới linh hồn lên đến Đế Cảnh … Người sử dụng yêu cầu phải có Thiên Cảnh linh hồn … Ngài hiện tại đáp ứng đủ điều kiện sử dụng … Tích”
“ Ồ … nghịch thiên như vậy à … thật là tốt quá … Ta vốn đã đạt Thiên cảnh linh hồn từ tháng trước” Trần Lâm xuýt xoa nói.
Trên bầu trời, tại chỗ Tiêu Viêm ngã xuống, xuất hiện ba đoàn hỏa diễm vô cùng hung lệ, đó chính là Cốt Linh Lãnh Hỏa, Phong Lôi Nộ Diễm và Âm Dương Song Viêm. Thoát khỏi chủ nhân cầm giữ, ba dị hỏa như thú dữ xổng chuồng, tỏa ra khí thế vô cùng đáng sợ.