Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đấu Phá: Ta Là Tộc Trưởng Trần Tộc

Chương 4: Mục Xà Lang Đầu Dong binh đoàn




Chương 4: Mục Xà Lang Đầu Dong binh đoàn

“ Tiểu Y Tiên cô nương, xin hỏi nơi đây là quốc gia nào ?” Trần Lâm dò hỏi.

“ Ồ, đại thúc quả thật không biết, nơi đây thuộc về Gia Mã Đế Quốc” Tiểu Y Tiên ngạc nhiên nói.

“ À, thì ra là Gia Mã Đế Quốc, cám ơn Tiểu Y Tiên cô nương” Trần Lâm chắp tay nói.

“ Tích ... tích ... phát hiện người mang tiên thiên Ách Nan Độc Thể ... Hệ thống phát sinh nhiệm vụ phụ tuyến, giúp Tiểu Y Tiên luyện hóa hoàn toàn Ách Nan Độc Thể, tiến vào Nhất Tinh Đấu Thánh cảnh giới”

“ Tích ... Nhiệm vụ hoàn thành: thưởng cho một tấm thẻ triệu hoán ngẫu nhiên cấp độ cao cấp. Nhiệm vụ thất bại: không trừng phạt ... tích”

Trần Lâm quả thật bất ngờ trước thanh âm của hệ thống, tiểu cô nương này chắc phải có vai trò gì quan trọng mới để hệ thống ra nhiệm vụ kiểu này.

“ Hệ thống, làm sao luyện hóa Ách Nan Độc Thể này ? Có thể hối đoái không ?” Trần Lâm vội truyền âm.

“ Tích ... có thể, luyện hóa Ách Nan Độc Thể tiêu tốn 1 tỷ điểm Hệ thống ... tích”

“ Đắt như vậy à, nhưng mà bỏ ra 1 tỷ điểm có thể thu được một vị Đấu Thánh tùy tùng kể ra cũng đáng” Trần Lâm âm thầm suy tính.

Hiện tại Trần Lâm chỉ có hơn 200 triệu điểm thưởng, để có thể giúp Tiểu Y Tiên luyện hóa Ách Nan Độc Thể, hắn còn phải siêng năng g·iết ma thú thêm một đoạn thời gian.

Trần Lâm làm ra bộ dáng đăm chiêu, nhìn Tiểu Y Tiên nói: “ Tiểu Y Tiên cô nương, ta phát hiện cô nương thân mang Ách Nan Độc Thể, cách bộc phát không còn bao lâu. Hay là cô nương hãy đi theo ta, ta đây có cách để luyện hóa Ách Nan Độc Thể cho cô nương, giúp cô nương tu vi tăng mạnh, có thể đạt Đấu Tôn, Đấu Thánh cũng không biết chừng”



Tiểu Y Tiên vừa nghe Trần Lâm nói ra bốn chữ Ách Nan Độc Thể thì sắc mặt trở nên tái nhợt, đây là bí mật thầm kín nhất của nàng, nàng không muốn cho bất cứ ai biết, bởi vì nếu người khác biết thì nàng sẽ bị xua đuổi, bị mọi người xem như ôn dịch mà xa lánh.

Nhưng khi nghe Trần Lâm nói có thể hóa giải Ách Nan Độc Thể cho nàng, Tiểu Y Tiên như đi trong mây mù nhìn thấy ánh sáng, nàng ánh mắt đầy chờ mong, nhìn Trần Lâm nói: “ Đại thúc nói là thật ?”

“ Đúng vậy, chỉ cần cô nương đi theo ta, một thời gian sau, ta có thể hóa giải Ách Nan Độc Thể trong người cô nương, giúp cô nương tăng cao tu vi đến Đấu Thánh” Trần Lâm gật đầu nói.

“ Vậy tiểu nữ đồng ý, tiểu nữ không cần cái gì Đấu Thánh, chỉ cần có thể hóa giải Ách Nan Độc Thể trong người là được” Tiểu Y Tiên ánh mắt màu nâu tím long lanh, dịu dàng nói.

“ Tốt, từ nay Tiểu Y Tiên cô nương hãy gọi ta là Môn Chủ, môn phái của chúng ta tên là Thần Phong Môn. Đợi đến khi cô nương đạt đến Đấu Thánh, cô nương sẽ là Trưởng Lão của Thần Phong Môn ta” Trần Lâm cười nói.

“ Dạ vâng, Môn chủ đại nhân. Tiểu nữ cần về Thanh Sơn Trấn, Vạn Dược Trai để sắp xếp lại công việc, xin Môn chủ cho phép” Tiểu Y Tiên cúi đầu nói.

“ Việc này đương nhiên, chúng ta sẽ đi cùng cô nương đến Thanh Sơn Trấn, để tránh xảy ra sự việc như ban nãy, Tiểu Y Tiên cô nương hãy dẫn đường” Trần Lâm tươi cười nói.

“ Đám người ban nãy là người của Lang Đầu dong binh đoàn, Thanh Sơn trấn chính là địa bàn của bọn chúng, nếu đi cùng tiểu nữ, Môn chủ sẽ bị bọn chúng trả thù” Tiểu Y Tiên dịu dàng nói.

“ Tiểu Y Tiên cô nương không cần lo lắng, cô xem ta là cấp độ gì ?” Trần Lâm vừa nói vừa ngưng tụ đấu khí thành hai cánh màu vàng, bay lơ lửng trên trời.

“ Đấu khí hóa cánh, ngài là Đấu Vương Cường giả, thế thì Lang Đầu dong binh đoàn không thể làm gì được ngài” Tiểu Y Tiên vui mừng nói.

“ Thì ra bọn ban nãy là Lang Đầu dong binh đoàn, bọn chúng dám ức h·iếp cô nương chính là gây sự với Thần Phong Môn, chúng ta sẽ đòi lại công đạo cho Tiểu Y Tiên cô nương” Trần Lâm ánh mắt thoáng một tia sát ý nói.



Theo sự chỉ dẫn của Tiểu Y Tiên, đoàn người của Trần Lâm nhanh chóng đi đến Thanh Sơn Trấn. Thanh Sơn Trấn bởi vì gần với Ma Thú Sơn Mạch nên thường được gọi là Ma Thú tiểu trấn, trong Ma thú tiểu trấn, nhiều nhất chính là lính đánh thuê, bọn họ suốt ngày vì kiếm sống nên thường tập trung thành các nhóm lớn nhỏ, Lang Đầu dong binh đoàn cũng là một trong số đó.

Lang Đầu dong binh đoàn tập trung ở một khách sạn tên Túy Hồng Lâu, đoàn trưởng của Lang Đầu dong binh đoàn là Mục Xà, lúc này đang ngồi trên ghế thưởng thức mỹ tửu.

Một tên lính đánh thuê chạy vào bên trong quỳ xuống trước mặt Mục Xà, bẩm báo: “ Thưa đoàn trưởng, có một đám mấy trăm người ăn mặc kỳ dị, bọn họ xông vào khách sạn đòi gặp đoàn trưởng, đã có mấy chục anh em bị v·ũ k·hí của bọn họ làm cho b·ị t·hương”

“ Có chuyện này ? mau đi ra ngoài xem” Mục Xà gương mặt giận dữ, ném ly rượu xuống đất nói.

Mục Xà dẫn mấy trăm tên thủ hạ chạy ra ngoài đại sảnh thì thấy đoàn người của Trần Lâm đang đứng chờ sẵn. Thấy Trần Lâm đứng đầu đoàn người, bên cạnh lại có Tiểu Y Tiên thì Mục Xà chắp tay hướng Trần Lâm cười nói: “ Các hạ là ai ? Ta nhớ chưa từng đắc tội qua các hạ, chắc có hiểu lầm gì đó”

“ Hiểu lầm ? Mục Lực con trai của ông đã ức h·iếp bản cô nương, nếu không có Môn Chủ ra tay cứu giúp thì chắc giờ này cha con ông đã đắc thủ rồi” Tiểu Y Tiên mở miệng nói.

“ Mục Lực con ta thế nào rồi ? Các hạ đã làm gì nó ?” Mục Xà hướng Trần Lâm hỏi.

“ Ta đã g·iết hắn, hôm nay ta đến đây là để hỏi tội luôn đoàn trưởng Lang Đầu dong binh đoàn, là ngươi ?” Trần Lâm nhìn Mục Xà nhàn nhạt nói.

“ Đáng c·hết, ngươi phải đền mạng cho con trai ta” Mục Xà giận dữ, thân thể bao trùm đấu khí Cửu Tinh Đấu giả, nhảy vù đến trước mặt Trần Lâm, một quyền nện xuống.

“ Không biết sống c·hết” Trần Lâm nhoẻn miệng cười, phất tay một cái, một bàn tay to lớn ngưng tụ từ đấu khí, vỗ thẳng lên người Mục Xà.

“ Oành” Mục Xà chưa kịp kêu lên một tiếng đã bị cự thủ chụp xuống, biến thành một bãi bầy nhầy.



“ Ah ... ah ...” đám lính đánh thuê thấy đoàn trưởng của mình bị một chưởng đ·ánh c·hết tươi thì la lên kinh hãi.

“ Tiền bối xin tha mạng cho chúng tôi ... Tiểu Y Tiên cô nương, xin nói giúp dùm” mấy trăm tên lính đánh thuê vội quỳ mộp xuống đất, khẩn cầu Trần Lâm và Tiểu Y Tiên.

“ Y Tiên, nàng thấy thế nào ?” Trần Lâm quay sang Tiểu Y Tiên hỏi.

“ Môn chủ, xin hãy tha cho bọn họ” Tiểu Y Tiên nhỏ giọng nói.

“ Được ... các ngươi đi đi, từ nay ta không muốn thấy mặt các ngươi nữa” Trần Lâm gật đầu, quay sang đám lính đánh thuê quát.

“ Dạ ... dạ ... chúng tôi đi ... đa tạ Tiểu Y Tiên cô nương” đám lính đánh thuê lồm cồm bò dậy sau đó nhanh chóng chạy ra khỏi khách sạn.

“ Tích ... tích ... ký chủ đ·ánh c·hết Mục Xà, Cửu tinh Đấu giả, thu được 100,000 điểm thưởng ... tích”

“ Chỉ có 100,000 điểm, chỉ bằng điểm thưởng của một con ma thú cấp 1, quả thật quá yếu” Trần Lâm thì thầm.

“ Môn chủ, tiểu nữ phải về Vạn Dược Trai sắp xếp lại công việc với Trai chủ, Môn chủ chờ tiểu nữ một chút” Tiểu Y Tiên dịu dàng nói.

“ Ừm, nàng cứ đi đi, ta chờ nàng ở đây” Trần Lâm gật đầu cười nói.

“ Thưa Môn chủ, không giấu gì ngài, đám người Lang Đầu dong binh đoàn ra tay với tiểu nữ là do tiểu nữ biết một hang động có chứa di vật của tiền nhân để lại. Đợi từ giã Trai chủ Vạn Dược Trai xong xuôi, tiểu nữ sẽ dẫn Môn chủ đi lấy” Tiểu Y Tiên nhìn Trần Lâm, nhỏ giọng nói.

“ Bảo tàng nàng phát hiện thì nàng cứ giữ lấy tất cả, ta sẽ giúp nàng thu thập” Trần Lâm phất tay cười nói.

“ Tạ ơn Môn chủ” Tiểu Y Tiên cúi đầu nói, nàng nghĩ cũng phải, bậc đại nhân vật như ngài Trần Lâm đây thì làm sao để tâm đến bảo tàng nhỏ nhoi của nàng kia chứ.