Chương 23: Dược Hoàng Hàn Phong
Trên bầu trời đêm yên tĩnh, bỗng nhiên từng đám mây đen kéo đến che kín cả bầu trời, cuồng phong không biết từ đâu nổi lên cuồn cuộn, sấm chớp giật liên hồi. Một lúc sau, từng giọt mưa đầu tiên bắt đầu rớt xuống khu vực thung lũng.
Mặc cho mưa gió sấm chớp, Trần Lâm một mình đứng lơ lửng trên không trung, ở bên cạnh là một quyển trục đã mở, đang phiêu phù xung quanh hắn. Một điều kỳ lạ là quyển trục lúc này phát sáng ra ánh sáng màu bạc vô cùng chói mắt, hiện lên bốn chữ lớn Tam Thiên Lôi Động.
“ Hệ thống, hối đoái 100 triệu điểm, đổi lấy bản hoàn chỉnh của đấu kỹ này” Trần Lâm âm thầm truyền âm cho hệ thống.
“ Tích ... hối đoái thành công bản Tam Thiên Lôi Động đầy đủ, Ngài còn lại 400 triệu lẻ 16 ngàn 800 điểm ... tích”
“ Ầm ... Ầm ... Ầm ...” trên bầu trời bỗng nhiên đánh xuống hàng loạt tia sét vào quyển trục đang lơ lửng, quyển trục chẳng những không bị b·ốc c·háy mà còn phát ra ánh sáng màu bạc chói mắt hơn.
Trên quyển trục lúc này xuất hiện ra một loạt đồ hình bị bao bọc bởi hào quang màu bạc như ẩn như hiện. Đồ hình là các tư thế hình người, tuy các hình người thể hiện tư thế khác nhau, nhưng cơ hồ dưới chân bọn họ đều bị một tia chớp màu bạc bao lấy. Đột nhiên hào quang khẽ nhúc nhích khiến bóng người như sống lại, không gian hơi dập dờn bồng bềnh thì bóng người đã phá tan hào quang trói buộc mà bay ra ngoài.
Bóng người màu bạc hư ảo có tốc độ vô cùng kinh khủng, trong nháy mắt đã nhảy vào cơ thể của Trần Lâm khiến hắn không kịp trở tay. Trần Lâm biết những bóng người màu bạc này chính là phong lôi chi lực của bản Tam Thiên Lôi Động đầy đủ, liền vận chuyển dị hỏa trong cơ thể bao bọc lấy toàn bộ luồng năng lượng màu bạc này.
Luồng năng lượng màu bạc sau một hồi bị dị hỏa màu xanh bao vây đã chuyển về hình dạng là một con lôi long màu bạc to cỡ ngón tay cái, con lôi long màu bạc há miệng gầm rú làm phát ra những tiếng sấm nổ mạnh.
“ Phong lôi chi mực này thật bá đạo, đã hơi có chút linh trí, cũng may ta có dị hỏa để luyện hóa nó bằng không sẽ bị nó phá thể mà ra” Trần Lâm cảm thán nói.
Một canh giờ sau, dị hỏa đã hoàn toàn luyện hóa phong lôi chi lực trong cơ thể Trần Lâm, thân thể hắn lúc này bao phủ bởi ánh sáng màu bạc chói mắt, ngay cả đôi mắt cũng có tia sét màu bạc bắn ra, trông không khác gì một lôi nhân. Dựa theo các đồ hình ghi nhớ trong đầu, Trần Lâm thực hành theo thì thân thể bỗng dịch chuyển nhanh như một tia lôi điện, lúc này hắn cảm thấy những giọt mưa rơi xung quanh hắn vô cùng chậm, hắn có thể tránh né một cách dễ dàng.
Mỉm cười ngạo nghễ, Trần Lâm lắc người một cái, thân thể nhanh chóng chuyển về trạng thái bình thường: “ Thiên Giai Cao Cấp thân pháp đấu kỹ quả nhiên bất phàm, hiện tại nếu đối mặt Đấu Tôn cường giả, ta vẫn có thể thoát thân an toàn”.
Cầm lấy quyển trục Tam Thiên Lôi Động lúc này đã trống không trên tay, Trần Lâm nhàn nhạt nói: “ Đã đến lúc gặp tên Dược Hoàng Hàn Phong đó rồi”
Mấy ngày trước, khi nhận lấy Âm Dương Huyền Long Đan, Trần Lâm đã được môn chủ Bát Phiến Môn cho biết lai lịch của viên đan dược này, người luyện chế ra nó chính là Hàn Phong, mệnh danh Dược Hoàng.
Phong Thành, Hắc Giác Vực.
Phong Thành là một tòa thành nhỏ trong Hắc Giác Vực, vị trí tiếp giáp với Già Nam Học Viện. Thành này tuy không lớn nhưng cũng có địa vị hết sức quan trọng, bởi vì chủ nhân của nó chính là Dược Hoàng Hàn Phong.
Hàn Phong là đệ nhất luyện dược sư trong Hắc Giác Vực, từ lâu đã đạt tới Lục Phẩm Luyện Dược Dư. Địa vị của hắn trong các thế lực tại Hắc Giác Vực cũng khá cao. Cho dù là Đấu Hoàng, thậm chí Đấu Tông cũng rất khách khí với hắn.
Phong Thành cũng được đặt theo tên của Hàn Phong, vinh dự này chỉ một vài người trong Hắc Giác Vực có được.
Tại trung tâm của Phong Thành là một mảnh rừng trúc xanh um, nơi đây được canh giữ rất cẩn mật, người bình thường không thể tiến vào, được xem là cấm địa của Phong Thành. Sâu trong mảnh rừng trúc là một tòa trúc lâu, màu xanh biếc như ngọc bích, lại tỏa ra hương thơm nhàn nhạt của trúc, nơi đây chính là nơi cư trú của Hàn Phong.
Trong tòa trúc lâu, một nam tử tuấn tú ngoài ba mươi, thân mặc trường bào Luyện dược sư, phía sau lưng có thiêu một chữ Phong tinh xảo. Người nam tử này đang chăm chú vào quyển trục trên tay, bỗng nhiên ngẩng đầu lên nhìn ra cửa sổ, sau đó mỉm cười nói: “Trần Lâm Môn chủ đã đến, Phong mỗ đợi ngài đã lâu”
Ở ngoài cửa sổ, phía trên tòa trúc lâu, một thân ảnh đang lơ lửng trên không, ánh mắt nhìn xuống nam tử trong tòa trúc lâu.
“ Ngươi là Hàn Phong ?” Trần Lâm nhàn nhạt nhìn nam tử tuấn tú nói, thân hình nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất.
“ Tại hạ chính là Hàn Phong, hân hạnh được gặp Trần Lâm Môn chủ” Hàn Phong đi ra ngoài cửa, mỉm cười chắp tay nói.
“ Các ngươi cũng không cần ẩn nấp nữa, ra đây đi” Trần Lâm mỉm cười, nhàn nhạt nói.
Từ trong mảnh rừng trúc, năm thân ảnh đồng loạt phi thân phóng ra, khí tức trên thân người nào cũng đều là Đấu Hoàng đỉnh phong.
Hàn Phong thấy vậy thì mỉm cười, phất tay nói: “ Trần Lâm Môn chủ xin đừng hiểu lầm, năm vị này chính là nghe danh của ngài nên mới đến đây để kết giao, không hề có ác ý. Phong mỗ xin được giới thiệu, hai vị này Kim Lão, Ngân Lão ở phía Tây Hắc Giác Vực, vị này là Phạm Lao Tông chủ Huyết Tông, vị này là Tông chủ Viêm Tông Lỗ Khắc, còn vị này chắc Trần Lâm Môn chủ cũng đã biết, Môn chủ Bát Phiến Môn”
“ Xin chào Trần Lâm Môn chủ, cữu ngưỡng đại danh đã lâu” năm người cười ha hả, chắp tay hướng Trần Lâm nói.
Trần Lâm cũng mỉm cười hướng năm người gật đầu chào đáp lễ.
“ Xin mời các vị ngồi, tiểu trúc lâu đơn sơ, xin chư vị thông cảm” Hàn Phong đưa tay chỉ xuống mấy cái ghế bằng đá tinh xảo trước mặt, hắn cũng tìm một cái ghế đá ngồi xuống.
Sau khi tất cả đã yên vị, Hàn Phong nhìn Trần Lâm cười nói: “Trần Lâm Môn chủ chắc cũng đã biết, Âm Dương Huyền Long Đan là do tại hạ luyện chế thành, tuy nhiên để phục dụng thành công mà không phải chịu đau đớn về mặt linh hồn cần phải qua thêm một bước nhỏ. Phong mỗ sẽ giúp Trần Lâm Môn chủ thực hiện bước đó, nhưng Trần Lâm Môn chủ phải hứa với tại hạ 2 cái điều kiện”
“ Điều kiện là gì ?” Trần Lâm nhàn nhạt nói.
Hàn Phong đang phe phẩy quạt, bỗng gập lại, cười nói:“ Ha ha ha ... tại hạ linh hồn cảm giác được Trần Lâm Môn chu cũng có sở hữu dị hỏa, không biết Trần Lâm Môn chủ có thể biểu diễn cho tại hạ mở rộng tầm mắt”
“ Không thành vấn đề” Trần Lâm vừa nói vừa mở ra bàn tay phải, một ngọn dị hỏa xanh biếc hình dạng đóa hoa sen đang liên tục xoay tròn, trông vô cùng đẹp mắt.
“ Thanh Liên Địa Tâm Hỏa, quả thật rất đẹp” Hàn Phong bất chợt đứng lên, lớn tiếng hô, ánh mắt không giấu vẻ ham muốn nhìn chằm chằm vào đóa dị hỏa trên tay Trần Lâm.
“ Ồ” năm người bọn Phạm Lao cũng trầm trồ trước một màn này.
“ Ha ha ha ... tại hạ đã thất thố, Trần Lâm Môn chủ chớ trách” Hàn Phong ngồi xuống ghế, mỉm cười phất tay nói.
“ Không việc gì, ta cũng cảm nhận được Phong huynh cũng có dị hỏa, không biết đó là loại gì ?” Trần Lâm mỉm cười nói.
“ Trần Lâm Môn chủ hãy xem” theo tiếng nói Hàn Phong vừa dứt, một cỗ hỏa diễm màu xanh đậm như nước hồ từ trên bàn tay hắn phụt ra, trong như là nước nhưng thật ra là hỏa.
“ Đây là Hải Tâm Diễm hỏa” Trần Lâm gật đầu nói.
“ Trần Lâm Môn chủ thật là hiểu biết sâu rộng, đây đúng là Hải Tâm Diễm, tại hạ trong một lần đi du lịch, may mắn thu được” Hàn Phong cười nói.
“ Phong huynh quả thật đúng là may mắn” Trần Lâm cười nói.
“ Trở lại sự việc ban nãy, hai cái điều kiện của tại hạ chính là thỉnh Trần Lâm Môn chủ 2 lần ra tay trợ giúp” Hàn Phong phe phẩy quạt nói.
“ Hai lần ra tay trợ giúp ? Đó là việc gì ?” Trần Lâm nhàn nhạt nói.
“ Trần Lâm Môn chủ chắc cũng biết dị hỏa quan trọng như thế nào đối với Luyện Dược sư, tại hạ đang tìm kiếm một loại dị hỏa, dị hỏa này đang do Già Nam Học Viện cất giấu. Tại hạ mong muốn Trần Lâm Môn chủ có thể ra tay trợ giúp cho tại hạ lấy được hỏa diễm này” Hàn Phong ánh mắt chờ mong nhìn Trần Lâm nói.
“ Còn lần ra tay thứ hai, đó là việc gì ?” Trần Lâm cười nói.
“ À, việc này tại hạ vẫn chưa nghĩ ra, nhưng tại hạ cam đoan sẽ giải quyết vấn đề Âm Dương Huyền Long Đan cho Trần Lâm Môn chủ” Hàn Phong thành khẩn nói.
“ Ha ha ha ... nếu ta từ chối hai điều kiện này thì sao ?” Trần Lâm cười lên ha hả nhìn Hàn Phong nói thẳng.