Dẫu Ngươi Là Phế Vật

Chương 5






Lý Điền phải năn nỉ mãi hai tôn nhi mới chịu đi đến trung tâm Vãn Thành để dự tuyển đương nhiên muốn tôn nữ đi thì phải nói ngọt với tôn tế mà tôn tế đi lại phải mở miệng năn nỉ với tôn nữ của mình, thật sự lần này thân là trưởng Lý gia với hai tôn nhi hết sức đau đầu

Đến ngày cuối dự tuyển Minh Long mới thật sự phấn khích khi nhìn thấy tiểu quái vật tứ hệ của Lý gia đến, khuôn mặt lại đăm chiêu suy nghĩ ra đề thật dễ để đưa tiểu quái vật này về với học viện, nhưng lại lạnh sống lưng với ánh mắt đứa nhỏ bên cạnh.

Mỗi ngày sẽ có phần thi khác nhau luôn luôn ngày cuối cùng chính là chiến đấu chỉ cần với học viên của học viện qua được một khắc liền như vậy xác nhập, Tô Khang sớm đã nằm trong đội ngũ học viên quay về cũng là một trong những thiên tài mà Minh Long muốn đào tạo

Các học viên thì nhao nhao lên muốn thử sức với tứ hệ nhà Lý gia, thật muốn thử sức với nàng bởi chỉ với thiên phú nhiêu đó thôi quả thực có thể đi thẳng vào nhưng Lý Uyển Vân vẫn luôn yêu mến tiểu bảo bối của mình không muốn tách rời nên không muốn khai báo

Có tiếng người đọc tên rõ ràng

- Lý Uyển Vân

Tất thảy đều chú ý đến chiến thần Lý gia đang rất tự tin bước vào, đối thủ chính là học trưởng năm hai Hàn Tư là một người rất đỗi bình thường đến dị thường, Thuỷ Hệ cùng Kim Hệ tuy không tương quan với nhau nhưng với đầu óc của hắn liền trở nên với cùng lợi hại

Cả hai bước lên sân đấu khá rộng, xung quanh được bao bởi nước của Minh Long hổ trợ

Hàn Tư cất lời

- Lý tiểu thư tại hạ là Hàn Tư là người sẽ xét khả năng người có đủ tư cách vào học viện không! Bản thân chính là Thuỷ Hệ cùng Kim Hệ. Xin . Cẩn . Trọng

Lý Uyển Vân khiêm tốn gật đầu như đã hiểu, Minh Long đương nhiệm trọng tài vừa sợ vừa hi vọng, sợ là không biết ai sẽ bị thương, hi vọng chính là Lý Uyển Vân thể hiện rõ tứ hệ của mình. Minh Long hô:

- BẮT ĐẦU

Lý Uyển Vân nhìn đến Trịnh Huân có chút khó chịu cả cơ thể một Hoả Hệ rực rỡ đến Thủy Hệ của Hàn Tư cùng có chút sợ hãi, những đợt tấn công mạnh dứt khoát khiến Hàn Tư với cùng lao đao không những đã mạnh lại còn với cùng linh hoạt, lúc thì như quả núi phun trào đậm đầy nham thạch khi thì là cơn lũ lửa đôi khi chính là Tiễn Hoả một phát đã trúng nhất định người thường toan mạng

Minh Long nhìn mà tái mặt không hiểu Lý gia kia tại sao lại có một đại đại quái vật như thế này với tại tuổi cực kì nhỏ

Cuối cùng một con sư tử lửa lao đến hất bay Hàn Tư trong sự kinh ngạc tột độ của người xem, vừa đẹp vừa huy hoàng

Minh Long hô lên dựng lên tường nước với tiểu quái vật kia

- Dừng Lý Uyển Vân đủ rồi

- Yếu

Hàn Tư bị bất ngờ với tình chữ ấy thành nỗi ám ảnh của hắn, Tô Doanh đương nhiên hoàn toàn an tâm một tay mình nuôi dưỡng một thiên tài mấy ai đó đều là những mặt khác của lửa chưa từng ai nhìn thấy, còn sư tử chính là dọa người để khi vào học viện nàng sẽ không bị người khác uy hiếp khinh thường

Lý Uyển Vân cười rồi nhẹ nhàng cưỡi trên ngọn gió đến bên cạnh Tô Doanh, lúc này chính là lúc nàng muốn Tô Doanh phải thưởng cho nàng, níu lấy tay áo tiểu bảo bối e thẹn

- Doanh tỷ thắng rồi

- Về phủ

- Không tỷ muốn . BÂY . GIỜ

- Nhưng ...

Nhưng khuôn mặt không hài lòng ra mặt của nàng Tô Doanh thực sự không biết làm sao nữa, quay người ôm lấy lúc này khuôn mặt của Tô Doanh hoàn toàn nằm trong nơi đang phát triển kia

Lý Uyển Vân nhìn đến cười cười ôm lấy Tô Doanh, người ngoài chỉ nghĩ là tiểu đệ nhỏ ấy lo sợ tỷ tỷ của mình sẽ bị tổn thương nhưng người duy nhất không vui chính là Tô Khang. Khuôn mặt hắn tối sầm lại siết chặt bàn tay mình còn với Trịnh Huân bắt đầu tò mò về tiểu đệ ấy

- Minh lão sư Tô Khang muốn đấu với một người để xem người này thực sự xứng đáng với học viện chúng ta, với lại người này cũng là nghĩa đệ gọi Tô Doanh

Minh Long không nghi ngờ gật đầu chấp nhận bởi lẽ về Hoả Lam kia thực sự rất tò mò, chỉ mới nghe qua truyền miệng tận mắt chứng kiến quả thật háo hức

Người báo tên sau khi loại một người nữa lại hô tên tiếp theo

- Tô Doanh

Lý Uyển Vân gật đầu giữa thiên hạ trước ánh mắt vạn người hôn lên trán Tô Phong như một lời chúc may mắn, nhìn vẻ mặt xấu hổ của tiểu bảo bối thực sự muốn tiếp tục chọc ghẹo

- Doanh không cần thắng bởi tỷ đã từng hứa sẽ bảo vệ muội cả đời

- Uyển Vân tỷ!

Tô Doanh nhìn thấy Tô Khang trên sàn đấu thì nhếch mép cười, nụ cười của kẻ đi săn phát hiện con mồi, làm Minh Long sởn gai ốc nhìn kĩ đôi mắt trắng xanh kia không chút cảm xúc hay lo sợ và đặc biệt như một kẻ săn mồi dự cảm vô cùng không tốt

Rất nhanh Minh Long định sử dụng Mộc Hệ mang Tô Khang ra ngoài nhưng nhánh cây vừa chạm đến liền bị băng hoá cả sàn đấu bao phủ một lớp sương trắng mờ nhạt bên dưới không ai nhìn thấy được gì nhưng đâu đó lại khiến người xung quanh nổi gai ốc vì lạnh

Nếu nhắc đến Băng Hệ thường sẽ nhắc đến Lý gia còn nhắc đến Lôi Hệ chính là Trịnh gia, còn Tô gia chính là Thuỷ Hệ, ai cũng hít một hơi lạnh sợ sệt thì ra tiểu tử được Lý tiểu thư bảo vệ lại lợi hại như vậy, còn Tô Khang vẫn ngông cuồng không sợ gì bước lên sàn đấu, quả thực so với Lý Uyển Vân chỉ vì thua thiên phú thôi chứ lĩnh hội hắn tự tin không ai đấu lại, lại đây là tiểu phế vật cũ của gia tộc hắn lại càng tự tin

Minh Long không cho phép bất cứ chuyện gì xảy ra, rất nhanh dựng lên lớp tường mộc ngăn chặn đối mặt với Tô Khang, đối diện với Tô Doanh

- Tô Doanh ta cho phép trò nhập học dừng ở đây đi!

- Nhưng khán giá lại muốn xem, lão sư vẫn nên chiều theo

- Ta có thể mất danh dự nhưng không để án mạng xảy ra, đây là ta lấy thân phận là tiền bối là lão sư năn nỉ ngươi, dừng lại ở đây

- Được rồi, vẫn đợi thư nhập học của lão sư tại Lý gia, hẹn gặp ở học viện

Nói rồi Tô Doanh trở về bên Lý Uyển Vân, rất đối nhẹ nhàng cả hai nắm tay đi về không ai biết chuyện gì xảy ra trong lớp sương mù ấy, chỉ có Minh Long lau đi mồ hôi, ra hiệu cho người gọi người tiếp theo lên, bản thân hắn lần đầu đối diện với uy quyền mạnh như vậy e rằng chỉ cần làm trái ý nhất định sẽ có chuyện, Băng hệ khi chạm vào lạnh đến thấu xương lại còn rất đau nữa e rằng sớm đã luyện đến mức có thể giết người mà quỷ thần không hay

Tô Khang không vừa lòng liền mở miệng kiện cáo:

- Lão sư, tại sao lại ngăn chặn như vậy?

- Vì ngươi yếu hơn hắn

- Không, ta mạnh hơn ta nhất định sẽ làm bẻ mặt được nàng trước mặt Lý Uyển Vân

- Ta là lão sư ta sẽ tự quyết định, với lại ta đâu nói người thắng cuộc sẽ được nhận, học viện không nhận kẻ có não ngắn đâu!

Trịnh Huân rất nhanh dùng Lôi hệ mang hôn phu đang phẫn nộ trở về bản thân có chút sợ hãi khi tứ hệ thiên tài tiền hôn phu kia nhìn thấy năng lực tuyệt vời mà chuyển đầu, sau khi nhìn thấy đứa nhỏ bên cạnh cũng họ Tô vậy ra bản thân cũng đã hiểu tại sao hắn lại khó chịu khi nhìn đứa nhỏ ấy, chẳng qua đứa nhỏ ấy cướp trắng trợn người mà hắn yêu thương mà thôi.

- Đừng làm loạn nữa, ngươi làm vậy làm mất mặt không chỉ Tô gia đâu mà còn Trịnh gia nữa đấy!

Tô Khang cắn răng bàn tay siết thành quyền khó chịu uất ức trong lòng nhất định sẽ tìm đến Tô Doanh tính hết tất cả, quay lưng cùng Trinh Hưng quay về phủ, Tô Hiển nhìn thấy tôn nhi của mình khó chịu liền hiểu được cho người đưa Trịnh Huân về Trịnh gia, căn phòng chỉ còn hai người mới lên tiếng

- Khang nhi có phải khó chịu trong lòng không?

- Ông ... hôm nay dự định sẽ cùng muội ấy so tài, để xem dạy dỗ giữa Tô gia và Lý gia ai hơn

Tô Hiển nào không biết tính khí của tôn tử của mình nữa, chỉ đưa mắt nhìn mà thôi ánh mắt ấy chính là ánh mắt thương hại, đứa nhỏ nhỏ nhen ngu ngốc nếu như không phải do thiên phú hơn người e rằng sớm đã bị người ra khi dễ rồi, Tô Khang giựt mình càng tức giận hơn

- Ông, ngay cả ông cũng xem thường Khang, tất cả mọi người đều coi trọng phế vật ấy, tại sao cơ chứ, phế vật đó không nên tổn tại!

- Khang nhi đừng có làm loạn nữa, là ta sai là ta đã quá cưng chiều, về phòng suy nghĩ đi, đừng tìm Doanh nhi gây chuyện nữa, cũng đừng nghĩ đến chuyện làm khó nàng ta, nếu như chuyện thân phận bị đồn ra thì không chỉ Doanh nhi mà còn Lý Uyển Vân, Lý Điền cùng thêm Trịnh gia sẽ khinh thường chúng ta, đừng vì một người mà hủy hoại tương lai chính mình, tình cảm sau này có thể bồi đắp trong học viện càng trở nên mạnh mẽ nhất định Uyển Vân sẽ chú ý sẽ thay đổi

Nghe đến người trong lòng sẽ thay lòng sang yêu thích Tô Khang trong lòng vui vẻ trở lại nhưng còn Tô Doanh kia vẫn luôn ngán con đường của hắn, hắn vui vẻ để ông không nghi ngờ

- Ông Khang đi tu luyện đây!

- Đi đi

Tô Khang quẹo ngược lại hướng tu luyện tìm đến một người, Tô Vinh

- Cha ơi!

- Khang nhi đã về đấy à!

- Cha ơi Khang muốn đến Lý phủ một chuyện, muốn tìm Tô Doanh nói chuyện rõ ràng, cha đừng nói với ông sẽ làm ông lo lắng, ông nhiều chuyện lo lắng thân là tôn tử Khang không muốn người lo lắng

- Được, có cần ta chuẩn bị không?

- Không đâu cha Khang tự có sắp xếp của mình, trước khi nhập học nhất định sẽ không làm ra chuyện gì ảnh hưởng đến Tô gia

- Trưởng thành rồi, đi đi