Đấu La Đại Lục: Ý Trung Nhân

Chương 10: Hồn Hoàn Ngàn Năm Của Áo Tư Ca




Trong lúc Đường Tam tu luyện, có thời gian bình tâm lại, bấy giờ mọi người mới nhớ đến người vừa mới hấp thụ xong hồn hoàn a.



Áo Tư Ca, hồn kỹ mới là gì vậy?



Tiện nhân, lần này là thức ăn gì đây?



Áo Tư Ca, đừng nói với ta là mấy cái hồn kĩ vớ vẩn đấy nhé?



Áo Tư Ca, mau mau cho ta xem đi!



Liên tục những câu hỏi nhưng Áo Tư Ca lại coi như không nghe thấy, là người thứ hai trong cả nhóm lấy được hồn hoàn ngàn năm, giờ đây hắn lại ỷ thế ngạo mạn mà dở ra bản chất tiện nhân, ánh mắt gian tà nhìn mọi người cười cười:



"Hí hí hí, các ngươi sẽ phải vui đến khóc khi nhìn thấy hồn kĩ của ta, nào nào lại đây để ta biểu diễn cho xem nè!"



Nói rồi hắn ta vắt chân quay một vòng ra phía sau, ngồi sụp xuống không biết là làm cái gì?



Trò quỷ gì vậy!? Nghi hoặc tự nhiên xuất hiện trong lòng mọi người. Đối với Áo Tư Ca đại gia vẫn là không mấy tin tưởng vào cái tính cách tưng tửng nhưng phải công nhận thức ăn hệ hồn sư như hắn quả là có một không hai, tò mò không biết hồn kĩ ngàn năm lại đem đến năng lực biến thái gì đây!



Cuối cùng cũng chuẩn bị xong, Áo Tư Ca không quay mặt lại mà là lấy tư thế chuẩn bị, nhằm hướng phía trước.



"Nhìn nè, xem cho kĩ nha!"



Tới rồi! Ai nấy đều cùng tập trung ánh mắt phát sáng trông chờ nhìn vào Áo Tư Ca, bỗng.



Vút!



Bụp!



Rầm!



Chuỗi âm thanh kì quái vang lên, mọi người ngơ ngác nhìn nhau rồi bất chợt phá lên cười, thì ra là hắn - tiện nhân Áo, thi triển hồn kĩ kiểu gì mà lại phóng lên đâm thẳng vào một gốc đại thụ ngã lăn trên đất. Ôm mặt bò dậy, hắn vẫy vẫy tay xua đi cảm giác xấu hổ.



"Vừa rồi không tính, ta làm lại nha!"



"Xì, thôi đi. Bọn ta không rảnh xem ngươi đụng cây." Mã Hồng Tuấn bĩu môi quay người đi, những người khác cũng như thế, chỉ có Nana vẫn đứng nhìn Áo Tư Ca tủm tỉm cười.



"Không phải, là bay."



Bay!



"Là bay với tốc độ của Phụng Vĩ Mao Gà trong 1 phút."



Cái gì? Đó, đó ít nhất cũng phải được 3km, có khi là 8?



"Tiểu Áo, giỏi lắm, ngươi đúng là thiên tài, lần này đúng thật không uổng hahaha." Mọi người trở mặt cũng rất là nhanh đó!



"Được rồi, đợi Đường Tam tỉnh lại chúng ta sẽ xuất phát về học viện."




"Em nghĩ là không về được đâu thầy Triệu, em cũng thăng cấp rồi, cũng cần một cái hồn hoàn!" Đường Tam, tỉnh.



"Thật tốt, ahaha!" Nana đột nhiên hét lên.



"Nana, Tam ca đột phá, nhưng phản ứng của ngươi hơi khoa trương." Tiểu vũ khó hiểu chạm chạm ngón tay lên mặt.



"Hơ hơ, ta đây là chưa muốn trở về, rừng lớn như vậy, còn muốn khám phá thêm một chút haha."



Nana lúng túng làm mọi người cũng một mặt mờ mịt, nhưng khỏi phải nói Đường Tam tiến cấp 30 thực sự là chuyện cao hứng, hắn 12 tuổi cấp hồn tôn Lam Ngân thảo ở hồn sư giới tuyệt đối là thiên tài của thiên tài, hơn nữa tất cả đều là thiếu niên tinh anh, người tài cao gan cũng lớn, rừng Tinh Đấu quả là nơi khám phá lý tưởng.



Triệu Vô Cực thật rất kiêu ngạo, những học sinh của hắn đủ giỏi a. Nhìn đám trẻ vui vẻ nói chuyện với nhau, hắn hài lòng gật gật đầu:



"Trời cũng gần tối rồi, Tinh Đấu ban đêm rất nguy hiểm, chúng ta dựng trại nghỉ ở đây đi, ngày mai tiếp tục vì tiểu Tam tìm kiếm hồn hoàn."



"Con trai dựng trại, con gái làm cơm nào!" Đới lão đại phân phó.




"Nghe rõ!" Đồng thanh.



"Tiểu Áo, ngươi theo phe con gái làm cơm đi."



"Tại sao, lão đại, ta là con trai mà."



"Để họ làm, ta có cảm giác bất an." Nói nhỏ



"Mọi người nhìn này (phụp), ta giúp mọi người chuẩn bị lửa rồi đó!" Mã Hồng Tuấn rất là hào hùng nói nhưng ngay lập tức mọi người liền cầm tất cả những đồ dùng có nước ở bên cạnh cuống cuồng dập lửa.



"Mày có bị điên không hả, mày không biết có hồn thú thích lửa hả, nó tới rồi đưa mày cho nó ăn hả?" Không hẹn mà cùng đồng thanh.



Mã Hồng Tuấn ngơ ngác: Hồn thú chưa thấy nhưng mãnh thú thì nhiều a, cứ tưởng mình bị làm thịt chứ! Phù.



Tay ôm đống cà rốt, Tiểu Vũ quay sang Áo Tư Ca:



"Hồn kĩ thứ ba của ngươi là gì hả? Có làm cơm được không? Lấy ra xem nào, à mà nếu như món đậu hủ thì thôi đi."



"Đúng đấy tiểu Áo, lấy cho ta xem đi, nhưng nên nhớ ta chưa bao giờ chê đồ ăn của ngươi nha." Tham ăn tham ăn đích thị là Mã Hồng Tuấn.



"Không ăn được cũng lấy ra cho lão đại xem nào."



"Đừng có làm màu nữa, cho xem nhanh đi!" Nhìn Áo Tư Ca bộ dáng thần bí lại kênh kiệu, Đường Tam cười cười.



"Hà hà, xem đây, hồn kĩ thứ ba của ta. Bỉ dực phi phi chân ma cô." Ừm câu thần chú dễ nghe hơn trước nhiều, ể, gì vậy?



Sắc trời vốn đã chạng vạng, nay lại đột ngột biến đen, sau lưng Áo Tư Ca xuất hiện một bóng đen phi thường to lớn. Bao gồm cả Triệu Vô Cực cũng không khỏi vì nó mà rét run.



Nana nhìn thấy, thầm nghĩ cũng không tránh khỏi thở dài: Chuyện gì tới rồi sẽ tới. Lặng lẽ chuẩn bị phóng xuất vũ hồn, chuẩn bị chiến đấu.