Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)

Chương 747: Xông ra trùng vây(1)




Nàng mới vừa vào trạng thái khống chế, hơn trăm họng pháo đã bắt đầu điên cuồng bắn ra như không cần tiêu hao hồn lực. Đem mảng lớn hồn đạo pháo được trận địa quân đoàn hồn đạo sư bố trí xung quanh oanh thành mảnh vỡ.

Đúng là không cần tiêu hao hồn lực, nhưng cũng chỉ là không cần tiêu hao hồn lực của bản thân Kinh Tử Yên thôi. Trong pháo đài này trang bị hơn ba mươi Bình Sữa cấp năm. Đủ để khiến nó liên tục chiến đấu mấy canh giờ mà không cần bổ sung năng lượng.

Trong lúc nhất thời, trận địa quân đoàn hồn đạo sư bị đánh cho gà bay chó chạy.

Thành Nam bên này có số lượng hồn đạo sư đóng quân nhiều đến ba trăm vị, trong đó bao gồm một vị hồn đạo sư cấp tám, hai vị hồn đạo sư cấp bảy, còn có năm vị hồn đạo sư cấp sáu. Lại thêm trận địa hồn đạo sư đã bố trí kỹ càng, không thể nói là không nghiêm mật.

Nhưng lúc này, vị đoàn trưởng hồn đạo sư cấp tám đang mang theo hai vị hồn đạo sư cấp bảy trên đường đi cứu viện. Hậu phương lúc này cũng không có cường giả quá mạnh.

Hơn nữa, bất luận quân đoàn hồn đạo sư nào của Đế quốc Nhật Nguyệt cũng sẽ có quân phụ thuộc. Dù sao, hồn đạo sư la một chức vị cao quý, một chút công việc bẩn thỉu cực nhọc, phòng ngự bên ngoài cũng cần có người làm. Đây chính là ý nghĩa tồn tại của quân phụ thuộc.

Mà quân phụ thuộc bên ngoài vừa phát hiện vấn đề liền xông lên, nhưng mấy trăm tên hồn đạo sư trung, hạ cấp bên trong lại bị hỏa lực từ pháo đài và kiếm khí lạnh thấu xương của Kiếm Si làm cho lâm vào tuyệt vọng.

Vàng sáng đen như mực cũng ngay lúc này tản ra bốn phía. Từ Tam Thạch căn bản không cần đem Huyền Vũ Chi Vực phát huy ra sức chiến đấu mạnh nhất, chỉ cần để nó bảo toàn phạm vi lớn nhất là được.

Trong phạm vi đường kính năm trăm mét phảng phất biến thành đầm lầy, bất luận là hồn đạo sư hay là binh sĩ của quân phụ thuộc, một khi tiến vào phạm vi này, ngay lập tức sẽ có loại cảm giác chân đạp sâu vào bùn, càng căn bản không nhìn thấy vị trí của Kiếm Si và pháo đài di động.

Đây là chỗ cường đại của Đường Môn, đồng dạng cũng chỗ cường đại của học viện Sử Lai Khắc.

Địa vị của hồn sư mặc dù đang không ngừng bị hồn đạo sư dao động, nhưng cường giả hồn sư chân chính vẫn như cũ vô cùng kinh khủng.

Với tính cách tự phụ của Từ Thiên Nhiên vậy mà cũng đều không thể không cùng Thánh Linh Giáo hợp tác, cũng bởi vì hắn kiêng kị các cường giả hồn sư a! Mà học viện Sử Lai Khắc đúng là một trong những thế lực hắn kiêng kỵ nhất.

Từ Tam Thạch bốn người bọn họ lúc này cũng không kiên trì được thời gian bao lâu, một khi quân đoàn hồn đạo sư kịp phản ứng, triệu tập càng nhiều hồn đạo khí, lúc đó bọn hắn sẽ gặp phiền phức lớn. Nhưng dưới tình huống cực kỳ đột nhiên bộc phát, bọn hắn hiện tại cũng không phải là muốn hủy đi trận địa này, mà là bảo toàn tình trạng cực độ hỗn loạn, tạo cơ hội cho Hoắc Vũ Hạo cùng con tin bên đó có thể thuận lợi lao ra là đủ rồi.

Bên trong thủy lao, đông đảo con tin xông ra như mãnh hổ xổng chuồng. Bọn hắn mấy tháng này bị bức bách quá lợi hại, đối với mấy tên tà hồn sư này đều thống hận đến nghiến răng nghiến lợi. Vừa xông đến liền toàn lực công kích từ xa, đem đám tà hồn sư tu vi hơi thấp xử lý hơn một nửa.

Chung Ly tam huynh đệ thấy sự tình không ổn, vừa phòng ngự, vừa nhanh chóng rút lui về phía lối ra. Đây chính là mấy trăm tên hồn sư a! Tối thiểu cũng là tu vi Hồn Tông trở lên, mặc dù không có cường giả cấp bậc Phong Hào Đấu La, nhưng sư phụ dẫn đội, cường giả tông môn cũng có không ít người có cấp bậc Hồn Thánh, Hồn Đấu La. Nhiều người như vậy tập trung lại, số lượng đủ để so sánh với một quân đoàn hồn đạo sư, luận chiến lực cá nhân ở cự ly gần càng vượt xa quân đoàn hồn đạo sư, như thế nào bọn hắn có thể đối phó đây?

Hoắc Vũ Hạo cũng không có ý đồ ngăn cản Chung Ly tam huynh đệ rút lui, thực lực của ba tên này đều cực mạnh, lại am hiểu khống chế Thú Hồn chiến đấu, đều là tà hồn sư cấp bậc Hồn Đấu La. Một khi để bọn hắn chiếm quyền chủ động, lực sát thương nhất định sẽ tương đối kinh khủng, mà Mã Tiểu Đào bên đó ngăn chặn hai vị Phong Hào Đấu La cấp tà hồn sư chắc chắn sẽ không quá lâu. Bên này náo ra động tĩnh lớn như vậy, bọn hắn không bao lâu liền sẽ quay lại, bởi vậy, hiện tại nhiệm vụ trọng yếu nhất là xông ra ngoài. Trước hết xông phá phong tỏa bên ngoài, một khi chạy đến địa phương rộng lớn, cho dù là Phong Hào Đấu La cũng không dám trực tiếp đối mặt mấy trăm tên hồn sư vây công.

Bởi vậy, hiện tại việc cấp bách nhất là xông ra trùng vây. Hoắc Vũ Hạo cũng sớm đã có chỗ an bài phía sau.

Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng toàn diện mở ra, các con tin đang tràn đầy kích động, trong đầu lập tức xuất hiện âm thanh:

- Mọi người tỉnh táo, theo ta xông ra ngoài.

Dứt lời, Hoắc Vũ Hạo quay người lại trên không trung, đứng ở địa phương đã sụp đổ ở phía Nam, đồng thời thân thể của hắn cũng sáng lên ánh sáng xanh biếc chói mắt.

Nháy mắt sau, cột sáng màu xanh biếc thô to vạch phá bầu trời, tiếng nổ kịch liệt cùng với vụn băng văng khắp nơi. Địa phương vốn đã sụp đổ lại bị oanh thêm một lỗ hổng. Hồn Đạo Thôi Tiến Khí sau lưng Hoắc Vũ Hạo lần nữa nở rộ ánh sáng, nhanh chóng đi đến trước mặt lỗ hổng. Sau đó các con tin rung động nhìn chằm chằm vào một quang ảnh móng vuốt màu vàng sậm có chiều dài tiếp cận mười mét, to lớn vô cùng cứ thế vung ra. Không có bất kỳ âm thanh gì xuất hiện, lỗ hổng lập tức phóng đại lên gấp năm lần.

Không biết là vị học viện lĩnh đội hoặc cường giả tông môn khẽ kêu một tiếng:

- Ám Kim Khủng Trảo?

- Xông ra!

Hoắc Vũ Hạo lần nữa hét lớn, lần này, trong âm thanh của hắn bao hàm tinh thần chấn động, khiến cho thần trí mọi người cũng trở nên minh mẫn hơn.

Mặc dù hồn lực của con tin đã khôi phục, đồng thời lại được dược vật cố bản bồi nguyên ngâm mình mấy ngày. Nhưng mà, dù sao trước bọn hắn của bị nhốt trong thủy lao đến mấy thắng, thể lực như thế nào cũng không có khả năng so với trước đây. Cho nên tuyệt không thể chờ đến lúc thân thể bọn họ xuất hiện cảm giác mệt mỏi, phá vây mới là việc cấp bách. Còn Chung Ly tam huynh đệ một bên, Hoắc Vũ Hạo tin tưởng bọn hắn tạm thời còn không dám xông tới. Nơi này chính là mấy trăm tên hồn sư a! Bất luận ai là người trông coi nơi này, sau khi chạy khỏi đây, phản ứng đầu tiên hẳn là cầu viện mới đúng.

Hoắc Vũ Hạo làm ngựa đầu đàn, dẫn đầu xông ra ngoài

Phía ngoài sông hộ thành sau khi bị nổ tung, lúc này, nước sông đang nhanh chóng chảy ngược vào.

Hồn Đạo Thôi Tiến Khí sau lưng Hoắc Vũ Hạo hướng phía dưới phun ra, khiến hắn lơ lửng trên không trung, hai tay đồng thời lăng không ấn xuống hai bên bờ sông, có thể thấy rõ ràng, trên hai tay của hắn đã bao trùm đầy kim cương băng tinh sáng chói. Chính là hồn kỹ Băng Đế Ngao.

Hàn khí phát ra, hóa thành hai đạo ánh sáng xanh biếc, đầu tiên đánh vào nước sông đang cấp tốc dâng trào. Lập tức cắt đứt dòng chảy, ngay sau đó, Cực Hạn Băng tản ra hàn ý kinh khủng khiến nước sông hai bên nhanh chóng đông kết.

Trong lúc Hoắc Vũ Hạo đem hai tay chụp về hai bên, ánh mắt lại nhìn về phương xa.

Bên trong trận địa hồn đạo sư hỗn loạn tưng bừng bị hắn trông thấy rõ ràng. Mà lúc này, một đội hình ước chừng khoảng năm mươi tên hồn đạo sư, cũng đang nhanh chóng hướng về bên này. Nhìn thấy Hoắc Vũ Hạo xuất hiện, một vầng hồng quang chói mắt lập tức oanh kích về phía hắn.

Một tia mỉm cười thản nhiên hiện lên trên khóe miệng Hoắc Vũ Hạo, hết thảy mọi chuyện cơ hồ đều nằm trong trong tính toán của hắn. Năm mươi tên hồn đạo sư trú đóng ở ngoài cửa Nam chia binh, hiện tại hẳn là đang tiến thoái lưỡng nan. Bọn hắn nhất định cũng đã phát hiện hậu phương gặp vấn đề, nhưng lại không thể không kiên trì đến bên này cứu viện.

Mắt thấy viên Cao Bạo Đạn tối thiểu cấp sáu đã đến trước mặt, Hoắc Vũ Hạo lại không tránh không né.

Một tầng ánh sáng màu vàng nhàn nhạt từ trên người hắn bay lên, đôi mắt của hắn cũng đã hoàn toàn biến thành kim sắc. Trong mắt hắn, tất cả số liệu của viên Cao Bạo Đạn này đều đang được nhanh chóng phân tích. Với tinh thần lực khủng bố của hắn, năng lực đơn độc phân tích một sự tình thật sự rất đáng sợ.

Hắn nâng tay phải lên, kim cương băng tinh tỏa ra hào quang rực rỡ, vậy mà trực tiếp chụp lên Cao Bạo Đạn.

Phốc!

Một màn quỷ dị xuất hiện, khi tay phải của Hoắc Vũ Hạo vừa chụp tới Cao Bạo Đạn, vụ nổ mà đám hồn đạo sư đối diện đang mong chờ lại không xuất hiện. Ngược lại là hồng quang trên Cao Bạo Đạn đột nhiên thu liễm, lực trùng kích chẳng qua là kéo theo Hoắc Vũ Hạo lung lay trên không trung một chút. Ngay sau đó, ánh sáng của Cao Bạo Đạn lập tức hoàn toàn mai một trong tay hắn.

Cao Bạo Đạn chính là hồn lực thuộc tính hỏa áp súc mà thành, lại thông qua pháp trận hạch tâm của hồn đạo khí cấp sáu tăng lên cường độ và độ ổn định của hồn lực. Một khi trúng mục tiêu, hoặc là bị cản lại, vẫn sẽ bộc phát ra một vụ nổ mạnh.

Mà Hoắc Vũ Hạo lại thông qua tinh thần lực tìm được vị trí không ổn định nhất của pháp trận hạch tâm. Lại dùng Cực Hạn Băng đông kết lại.

Nói đến rất đơn giản, nhưng phải trong nháy mắt tìm được hạch tâm không ổn định của Cao Bạo Đạn với uy lực lớn như thế, lại là sự tình khó khăn bực nào a! Nhưng mà, hắn lại làm được, hơn nữa còn không có nửa phần tì vết.

- Tới phiên ta!

Hoắc Vũ Hạo lầm bầm lầu bầu một câu, ngay sau đó, không khí xung quanh hắn lập tức bắt đầu vặn vẹo kịch liệt, Tinh Thần Triền Nhiễu phát động.

Trong mắt năm mươi tên hồn đạo sư, thân ảnh đang lơ lửng giữa không trung đột nhiên biến mất, tường thành vốn tổn hại vậy mà lại khôi phục nguyên trạng, sông hộ thành cũng như thế. Phảng phất giống như chuyện gì cũng không phát sinh, hết thảy trước đó tựa hồ đều là mộng cảnh.

- Chuyện này. . .

Năm mươi tên hồn đạo sư vốn đang chuẩn bị công kích bằng hồn đạo khí sở trường của mình, trong lúc nhất thời đều không khỏi có chút ngây người. Công kích địch nhân thì bọn hắn không thấy có vấn đề gì, nhưng trước mắt lại là tường thành hoàn chỉnh, sông hộ thành đồng dạng vẫn chảy xuôi. Mục tiêu của bọn hắn là cái gì đây? Không có mục tiêu thì làm sao mà công kích?

- Không đúng, cái này ảo giác. Ta ra lệnh. . .

Người cầm đầu chính là vị đoàn trưởng hồn đạo sư cấp tám, dù sao cũng có kiến thức rộng rãi, sau khi ngắn ngủi ngây người, lập tức liền phát hiện bất thường. Nhưng mà, mệnh lệnh của hắn cuối cùng cũng không phát ra được .

Một vòng xoáy màu vàng óng kỳ dị lặng yên xuất hiện trên đỉnh đầu hắn, lập tức khiến hắn cảm thấy trước mắt một trận mê muội, nửa câu nói sau cứ thế mà bị chẹn ngay cuống họng, suy nghĩ lâm vào hỗn loạn.

Đây chính là hồn kỹ thứ tư của Hoắc Vũ Hạo, Tinh Thần Hỗn Loạn.

Mặc dù hiện tại Hoắc Vũ Hạo chỉ có tu vi sáu mươi cấp, lại chỉ có năm vòng hồn hoàn. Nhưng mà, nương theo cường độ tinh thần kinh khủng của hắn, mặc dù không chính thức lên được cấp bậc Hồn Đế, nhưng mà, khi thi triển đông đảo hồn kỹ của Linh Mâu, hoàn toàn cũng không như hồn sư bình thường sử dụng hồn lực, hắn sử dụng chính là tinh thần lực.