Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng

Chương 148: Dự Tuyển Đại Tái - Đối Chiến Thiên Thủy Học Viện (1)




Tràng biểu diễn tổng cộng chỉ có 15 phút đổ lại, nhưng dư âm thì lại dây dưa tới tận khi song phương tiến lên sàn chuẩn bị quyết đấu. Vô số âm thanh đều kêu gọi Sử Lai Khắc học viện ầm ĩ. Phất Lan Đức còn bị Đại Sư cười cho một trận, bảo trở về xây cái cổng lớn một chút, bằng không về sau học viên chiêu sinh muốn đạp vỡ cổng mà xin vào học viện.



Thiên Thủy học viện đã thay đổi trang phục biểu diễn, toàn bộ mặc lam sắc đồng phục. Học viện này cũng là một cái kỳ danh, chiêu sinh học viện chỉ lấy nữ đệ tử, không mỹ nữ không thu.



- Cửu muội, nếu như có gì không ổn thì bảo chúng ta là được!



Toàn bộ đội viên còn lại của chiến đội Sử Lai Khắc lên thi đấu đều hướng về phía Diệp Phi Linh trầm mặc đứng ở một bên.



- Không cần lo lắng cho ta, lần này người cố gắng là các vị ca ca cùng tỷ tỷ đó!



Đây là lần thứ 2 Diệp Phi Linh được phép lên thi đấu, ngoại trừ trận đấu đầu tiên được tự mình chọn lựa tham dự, tất cả những trận sau nàng đều không có tham gia.



Với mấy cái hồn hoàn của nàng mà nói, tuyệt đối là có thể khiến toàn bộ Đại Đấu Hồn Trường rung động, cho nên Đại Sư muốn ẩn tàng thực lực của nàng, nhưng trận này Đường Tam đã tiến vào tập trung đột phá, cho nên nàng được đặc quyền thay thế.



So với Thần Phong học viện, thực lực của Thiên Thủy học viện có chút kém hơn, nếu không phải vì Thần Phong học viện nhường Sí Hỏa học viện một trận, chiến tích của họ sẽ là toàn thắng. Về điểm này thì Đường Tam cùng Diệp Phi Linh đã tiến hành phân tích thực lực đối phương khá lâu vẫn không có kết quả, chỉ có thể nhắm đến Thiên Thủy học viện mà tính toán trước.



Lúc lựa chọn người lên tham chiến, bởi vì thuộc tính băng này cho nên nàng mới lựa chọn Mã Hồng Tuấn cùng tham gia thi đấu. Bọn họ vẫn chưa phát hiện ra Giáng Châu có hồn kỹ trị liệu kháng băng thuộc tính công kích, cho nên hiện tại ai chết vào tay ai vẫn chưa biết được!



Song phương đều tự xếp hàng thành một nhóm, Thủy Băng Nhi cùng Đái Mộc Bạch đối lập, nhìn tướng mạo của Thủy Băng Nhi, Đái Mộc Bạch cũng không khỏi hơi kinh hãi, hắn cũng gặp qua không ít mỹ nữ, nhưng nữ hài tử có đặc điểm như vậy chính là rất hiếm thấy, nhất là Thủy Băng Nhi này trên người hơi thở mặc dù không mạnh, nhưng duệ trí quang mang trong mắt không khỏi làm hắn ngay lập tức nghĩ tới ánh mắt của Đường Tam.



Đó là một nữ hài tử rất có trí tuệ, Đái Mộc Bạch lập tức đưa ra phán đoán.



- Nàng là của ta! Đại Ca, ngươi áp trận cùng Giáng Châu tỷ tỷ đi! Trúc Thanh tỷ tỷ, nhắm vào thiếu nữ tóc ngắn bên cạnh Thủy Băng Nhi kia kìa, hai vị ca ca quấy rối tiện thể giải quyết luôn hai người Hồn Tôn kia nhé, còn lại để Tứ ca hắn lo!



- Được!



Mọi người đồng thanh đáp ứng, chiếu cố tới đối thủ Diệp Phi Linh đã chỉ định.



Trên vị trí cao quý, Tuyết Dạ Đại Đế âm thầm nhìn xuống, ngày hôm nay trận đấu chuyển sang buổi tối quả là đúng đắn, khiến cho hắn có cơ hội được nhìn thấy một màn biểu diễn thật đặc sắc. Hảo một cái Sử Lai Khắc học viện, đúng thực một cái quái vật học viện.



Trữ Phong Trí nhìn thứ tự đội viên, phát hiện không thấy Đường Tam, trong lòng không khỏi hiện lên một chút suy ngẫm. Sử Lai Khắc học viện bày ra tận bốn người trên 40 cấp, không có Đường Tam khống chế, như vậy người dẫn đội là thiếu niên võ hồn Tà Mâu Bạch Hổ kia, hay là ai?



Bạch Kim Giáo Chủ Tát Lạp Tư híp mắt nhìn xuống. Hừ, cho rằng bày ra thế trận như thế này là có thể khiến Võ Hồn Điện phân tán lực chú ý với Đường Tam ư? Ngay từ đầu đến cuối hắn đã nằm trong mục tiêu quan sát của Võ Hồn Điện, không chỉ bởi vì hắn là Lam Ngân Thảo có thể vượt cấp hấp thu hồn hoàn thôi đâu.



Mà thôi, cái giáo hoàng lệnh kia, trở về liền tìm hiểu một chút, tới cùng là tại sao người kia lại có là đủ.



- Vâng, trận đấu ngày hôm nay quả thực vô cùng đặc sắc, Thiên Thủy học viện bảy đại mỹ nữ, Sử Lai Khắc học viện cũng không thua kém, toàn bộ đều là tuấn nam mỹ nữ xuất chiến! Chúng ta cùng chờ mong xem bọn họ sẽ thể hiện mình như thế nào trong trận chiến lần này! Mười! Chín! Tám!..



Âm thanh đếm số bắt đầu vang lên từng chút một. Diệp Phi Linh nhẹ hướng đến Thủy Băng Nhi cười một cái, trong lòng âm thầm tính toán bảy người đối phương.



- Sử Lai Khắc chiến đội đội trưởng, Đái Mộc Bạch, bốn mươi bốn cấp cường công hệ chiến hồn sư! -Đối phương tất cả đều là nữ hài tử, Đái Mộc Bạch rõ ràng khách khí rất nhiều so với lúc đối mặt các chiến đội khác trước đó.



Báo lên danh hào cùng cấp bậc của mình, đó là tỏ vẻ tôn trọng với đối phương.



Đáng tiếc Thiên Thủy học viện chưa có người nào bằng cấp bậc hồn lực với hắn, tuổi thậm chí còn lớn hơn hắn, cho nên trong lòng Thiên Thủy chiến đội, đây là một loại uy hiếp trắng trợn.



Thủy Băng Nhi mặc dù trong lòng có chút tức giận, nhưng ngoài mặt lại không có phát tác, trừng mắt đẹp nhìn Đái Mộc Bạch báo ra tình huống của mình:



- Thiên Thủy học viện chiến đội đội trưởng, Thủy Băng Nhi, bốn mươi ba cấp khống chế hệ chiến hồn sư!



Diệp Phi Linh gật gù, nếu như đây là cường công hệ thì nàng vẫn còn hoài nghi nhân sinh thực sự không có ai biết dưỡng ra đồ đệ như Đại Sư rồi. Băng thuộc tính theo hướng khống chế hệ mới đúng đắn.



Trọng tài đã hô bắt đầu, khí thế hai bên nhất thời tăng vọt.



Đái Mộc Bạch cùng Thủy Băng Nhi cơ hồ đồng thời khởi đầu, Đái Mộc Bạch tà mâu tứ đồng tinh quang lóe ra, khí thế toàn thân nhất thời trở nên khác hẳn, lực áp bách chợt phóng thích tựa như mãnh hổ xuống núi. Dựa trên ưu thế về hồn lực thượng, nhất thời làm cho bảy thiếu nữ đồng thời lo lắng không thôi.



- Cường địch rất mạnh, mọi người cẩn thận!



Thủy Băng Nhi nhẹ hô một tiếng, sáu mỹ nữ nhất thời tiến vào vị trí, hình thành trận thế hình zích zắc phòng ngự trận tuyến.



Sử Lai Khắc chiến đội cũng ngay lập tức tiến vào đội hình chiến đấu, Đái Mộc Bạch tiến về cuối, Diệp Phi Linh tiến về chính giữa, Kinh Linh cùng Chu Trúc Thanh ở bên cạnh, tiếp đó là Hoàng Viễn và Mã Hồng Tuấn. Giáng Châu đứng tại vị trí cuối cùng, Đái Mộc Bạch ở phía trên nàng một ô gạch, áp trận.



Đối phương tư liệu lần này báo ra một tên Hồn Tôn 37 cấp, nhưng người đó lại chưa từng dùng hồn kỹ chiến đấu, cho nên Thiên Thủy học viện cũng hết sức cẩn thận.



- Tên đội trưởng kia là của muội!



Thủy Nguyệt Nhi tâm tình vô cùng hưng phấn nhào đến chiến đấu với Đái Mộc Bạch. Thủy Băng Nhi bó tay vỗ vỗ trán, cứ tưởng nàng sẽ đối với tên Hồn Tôn kia ra tay, nhưng nàng lại chọn ngay đối thủ của mình.



Thân là tỷ tỷ, vẫn là nhường muội muội một chút.



- Đối thủ của ngươi là ta!



Diệp Phi Linh phóng đến ứng chiến, Thủy Băng Nhi nhất thời biến sắc. Người này là cái gì, thân thủ lại nhanh như vậy? Mẫn công hệ ư?



- Hừ, chỉ là Hồn Tôn mà cũng dám đối đầu với ta ư? Xem đây!




Đệ Tam hồn kỹ của Thủy Băng Nhi phát sáng, băng gai liên tiếp phóng đến. Diệp Phi Linh không chút nao núng, Cầm võ hồn phóng xuất, bốn đạo nguyệt đao liên tiếp chém ngược lại.



- Oa.. soái ca soái ca!



Tiểu Vũ tinh nghịch reo lên. Đường Tam biểu tình vô cùng vi diệu, trong chiến đấu không quên biểu diễn thế này, đúng là chỉ có sư muội mới làm được.



- Tứ ca! - Diệp Phi Linh hô lên một tiếng.



- Gọi ta là Tuấn ca đẹp trai! - Mã Hồng Tuấn biến thân, khí tức hỏa diễm nóng rực bắt đầu bao phủ trên sàn đấu. Đối phương là nữ không có nghĩa hắn sẽ buông tay, chiến thắng là của Sử Lai Khắc học viện.



Thủy Nguyệt Nhi thủy chung dây dưa cùng Đái Mộc Bạch không dứt. Đái Mộc Bạch vừa chiến đấu vừa phòng thủ, nhưng đôi khi cơ thể giống như mất khống chế, cảm thấy có chút mỏi mệt.



- Đối thủ của ngươi là ta!



Chu Trúc Thanh sầm mặt lao vào đối chiến với Thủy Nguyệt Nhi, Đái Mộc Bạch ngược lại là có thêm thời gian thở dốc.



Bên phía các đội viên còn lại cũng đang bị vây công liên tiếp. Có Mã Hồng Tuấn ở, võ hồn bị khắc chế không ít, Hoàng Viễn cùng Kinh Linh rất nhanh mà vây công quét một đội viên Hồn Tôn xuống đài.



- Y Na!



Một số người còn lại của Thiên Thủy học viện tức giận hô lên. Bình thường bọn họ chiến đấu nào có chịu quá cảnh này? Ngay lập tức đã tổn thất một đội viên, khí thế của Thiên Thủy học viện bỗng nhiên tăng vọt.



- Các người sẽ phải trả giá cho hành động này! Nguyệt nha đầu, đừng làm loạn nữa, chuẩn bị tiến hành võ hồn dung hợp kỹ! Điềm Linh Nhi phụ trợ cấp 1! Toàn bộ lui lại bao vây đối phương!




Thủy Băng Nhi lạnh lùng hạ lệnh. Đối phương quả thực rất cường đại cùng khó xơi, ngay như tên trước mắt này khiến nàng cảm thấy thật sự uy hiếp. Hắn không hề phóng ra hồn kỹ, thế nhưng công kích lại chém vỡ băng gai của nàng trong nháy mắt.



- Phụ trợ cấp 1 ư? Mệt chết mất!



Thiếu nữ tên Điềm Linh Nhi kia chu môi than thở, sau đó vỗ vỗ tay theo một nhịp điệu nào đó. Hành động này quả thực đáng yêu đến cực điểm, khiến mấy phần nam tính trên khán đài hò hét không thôi. Thế nhưng khi gió xoáy nổi lên, sàn chiến đấu bỗng nhiên bị phân thành hai nửa, bao phủ lấy Sử Lai Khắc Chiến đội.



"" Đại Ca dường như có chút không ổn rồi! "" - Diệp Phi Linh đánh ánh mắt về phía Đái Mộc Bạch thấy hắn thở hồng hộc. Đối phương dường như chuẩn bị dung hợp, phải nhanh chóng đẩy nhanh tốc độ.



- Tứ Ca, mang theo Trúc Thanh bay lên!



- Kinh Linh cùng Hoàng Viễn phân tán, Giáng Châu tỷ, Lão Đại, hai người dịch chuyển về phía cuối áp trận!



Ting ting hai tiếng, Diệp Phi Linh thu hồi Cầm võ hồn, Đồng Hồ võ hồn bay lên, đệ nhất cùng đệ nhị hồn hoàn hiện lên, trong nháy mắt phóng thích hồn kỹ lên người bên mình cùng đối phương.



- Oa....! Ngàn năm hồn hoàn! - Thủy Nguyệt Nhi kinh ngạc nhìn hồn kỹ bao phủ lên người mình. Vốn là định phát động đệ nhất hồn kỹ cùng Điềm Linh Nhi thế nhưng tốc độ chậm hẳn.



Thủy Băng Nhi đáy mắt co rút lại. Đệ nhất cùng đệ nhị hồn hoàn màu tím? Ngàn năm? Như vậy phải nhanh chóng bao vây chúng lại.



Phù...



Nương theo âm thanh gió tuyết thổi đến, hơi lạnh nhanh chóng bay đến cùng gió xoáy, hình thành một bức tường gió tuyết tràn đầy rét lạnh.



- Ha ha, Sử Lai Khắc! Hãy dốc hết sức mà phá vòng khí này đi, sau đó sẽ là lúc các ngươi thất bại!



Thủy Băng Nhi cười nhạt buông lại một câu như vậy, sau đó cùng Thủy Nguyệt Nhi bắt đầu quá trình dung hợp.



Hoàng Viễn cùng Kinh Linh trong nháy mắt gia tốc tiến lên, Mã Hồng Tuấn cùng Chu Trúc Thanh đã bay lên thật cao. Toàn bộ đội hình đều phân tán, gió xoáy tuyết mang theo hơi lạnh chỉ còn kịp bao phủ lấy ba người: Diệp Phi Linh, Đái Mộc Bạch và Giáng Châu.



- Lạnh quá!



Giáng Châu không khỏi run lên. Vốn là thời tiết nóng, trang phục hôm nay mặc mới nãy còn cảm thấy bức người một chút, bây giờ lại giống như lạnh đến thấu xương.



- Hàn khí này có thể ăn mòn hồn lực!



Diệp Phi Linh cẩn thận xem xét. Đám người này bày ra trận thế với Sử Lai Khắc cũng thật là lớn đó, ngay cả phong quyển cấp độ này cũng bày ra. Trọng yếu nhất là phong quyển này khiến Sử Lai Khắc phải hao tổn hồn lực, mà phá xong thứ này thì cũng không còn sức để chiến đấu với bọn họ nữa rồi.



Đám người này, thật đúng là khiến nàng phải nổi giận!



- Để ta!



Đái Mộc Bạch ngẩng đầu nhìn phong quyển bão tố kia, lại trầm mặc cúi xuống nhìn bàn tay mình. Lồng ngực bỗng nhiên chấn động, hắn ho lên mấy tiếng, phun ra một ngụm máu ngã dúi xuống.



- Đại ca, ngươi bắt đầu bị thế này từ bao giờ? Chẳng lẽ lần trước đối chiến với Thương Huy học viện..!?



Diệp Phi Linh biến sắc, vội vàng vỗ vỗ lưng thuận khí cho hắn, Giáng Châu vốn định phát động hồn kỹ, nhưng bị Diệp Phi Linh cản lại.



Đái Mộc Bạch hắn không phải bị thương. Toàn thân cũng không có dấu hiệu trúng độc, nhưng khí tức ngày một suy yếu này là như thế nào?