Đái Mộc Bạch gầm nhẹ một tiếng, bốn hồn hoàn trên người đồng thời bộc phát, đúng lúc Quỷ Hổ xuất hiện, thân thể hắn cũng đã nhanh chóng bành trướng, lúc này mắt nhìn thấy Quỷ Hổ đã đánh tới, hắn không chút do dự tiến tới.
Một đôi Hổ chưởng phát ra trước, đồng thời trong miệng bạch quang lóe sáng, Bạch Hổ Liệt Quang Ba đã phát động.
Hồn lực tăng lên làm uy lực hồn kỹ cũng có được gia tăng rất nhiều, mục đích của Đái Mộc Bạch chỉ là ngăn cản cản mọt kích này của con Quỷ Hổ.
Trong lúc bạch quang bạo phát, đầu Quỷ Hổ đã biến mất. Không hề nghi ngờ, Đái Mộc Bạch công kích cũng là một cái bóng.
Ngay lúc Mã Hồng Tuấn cùng Tiểu Vũ đồng thời đón nhận, chuẩn bị hợp lực công kích đầu Quỷ Hổ còn lại, thân thể hắc quang khổng lồ chợt lóe, lại phân ra thêm hai thân ảnh nữa, lúc này, nó đã đi tới trước mặt mọi người, ba thân ảnh đã các góc độ khác nhau đồng thời hướng tiên phẩm đánh tới. Có bài học từ trước, lúc này ai cũng không biết đến tột cùng con nào mới chân thân của Quỷ Hổ.
Đang lúc này, trong mắt Đường Tam phát ra Tử Cực Ma Đồng, ánh mắt đảo qua, trong miệng đã quát to:
- Trúc Thanh, cẩn thận, nó ở bên trái!
Dưới tác dụng của Tử Cực Ma Đồng, Quỷ Hổ cuối cùng cũng không có cách nào che dấu, con mắt Đường Tam mặc dù không như Hỏa Nhãn Kim Tình, nhưng sau khi đạt tới Giới Tử cảnh giới, hai mắt hắn thậm chí đã có thể nhận ra các lọai năng lượng thuộc tính khác nhau. Hơi thở ba động bất đồng giữa ba con Quỷ Hổ tự nhiên là một cách để phân biệt.
Lúc này, đối mặt với chân thân của Quỷ Hổ cũng chỉ có một mình Chu Trúc Thanh, tại sau lưng Chu Trúc Thanh là Trữ Vinh Vinh cùng Áo Tư Tạp. Không hề nghi ngờ, con Quỷ Hổ này cực kỳ thông minh, nó đã lựa chọn đối tượng yếu nhất để công kích.
Phất Lan Đức, Liễu Nhị Long cùng Triệu Vô Cực cũng đã thủ thế đợi sẵn, một khi Sử Lai Thất Quái đỡ không được công kích của con Quỷ Hổ này, bọn họ sẽ lập tức động thủ.
Sử Lai Thất Quái đã phối hợp với nhau lâu như vậy, sự ăn ý cũng đã đạt tới một cảnh giới nhất định, mắt thấy Chu Trúc Thanh gặp nạn, tử khí trong mắt Diệp Phi Linh chợt mạnh mẽ lên, mọi người chỉ cảm thấy quang mang chợt lóe, con Quỷ Hổ kia đã kêu to một tiếng, thân thể nhất thời chậm lại vài phần. Ngay cả hai cái phân thân kia cũng đã biến mất, tốc độ có chút đình trệ.
- Đái lão đại, Ma Quỷ Tiểu Ớt Cay!
Áo Tư Tạp quăng một cái đệ tứ hồn kỹ, dự định để Đái Mộc Bạch bổ xuống. Chính là nửa đường bị Chu Trúc Thanh chặn lại, sử dụng tại chỗ, sau đó tiến hành công kích Quỷ Hổ. Đệ Tam hồn kỹ U Minh Bách Trảm của nàng lóe sáng, bằng tốc độ nhanh nhất thực hiện hồn kỹ. Đầu ngón tay như lưỡi dao sắc bén không hề lưu tình xẹt qua thân thể Quỷ Hổ, để lại mấy đường vết thương sâu hoắm.
- Gràoooooooo!
Quỷ hổ lóe lên đầy điên cuồng. Đây là một đầu hồn thú có lực công kích cùng thực lực phòng ngự đáng nể, bị Chu Trúc Thanh công kích như vậy cũng không có chết, ngược lại còn khiến nó tỉnh táo trở lại, bắt đầu điên cuồng tấn công nàng.
Ngay chính lúc này, trán Chu Trúc Thanh lóe sáng, Đệ nhị hồn kỹ của Trữ Vinh Vinh kịp thời tăng phúc, khiến cho lực công kích của nàng tăng lên 40%.
Quỷ Hổ trúng một kích toàn lực của Chu Trúc Thanh, trợn mắt chết mà không hiểu vì sao. Nhân loại nhỏ bé kia thế mà lại giết được nó, rõ ràng chính nó sắp ăn được nàng, ngay cả oán niệm cũng không lưu lại được.
- Đại ca, lôi con hồn thú kia vào độc trận, Tiểu Vũ tỷ, mau đưa Trúc Thanh tỷ vào trong mau, hồn thú với quy mô lớn sắp đến rồi!
Diệp Phi Linh cảm nhận chấn rung mãnh liệt từ xa truyền đến, ngược lại cẩn thận nhắc nhở mọi người. Đái Mộc Bạch cùng Tiểu Vũ cấp tốc thực hiện, không bởi vì tiểu muội nhỏ tuổi quát lên mà giận dỗi.
- Sư muội, ngươi cẩn thận cùng Tần học trưởng giúp đỡ Giáng Châu tỷ!
Đường Tam nhìn chấn rung, trong lòng tính toán. Lát nữa hắn chính mình cũng phải chọn một con hồn thú thật thích hợp, mọi người sẽ không ai bảo trì được an toàn cho hệ phụ trợ.
- Được!
Diệp Phi Linh gật đầu đáp ứng, tay phải xuất ra Phi Thiên Thần Trảo, chính mình chuẩn bị lôi kéo hồn thú bên ngoài vào. Giáng Châu cùng Tần Minh ánh mắt kinh ngạc mà nhìn hai huynh muội, không rõ ý định bọn họ muốn làm cái gì.
Từ khi bắt đầu đưa ra vấn đề Độc Trận, hiển nhiên trong lòng Đường Tam đã có kế hoạch thành toàn rồi, chỉ cần gợi ý cho hắn một chút, hắn sẽ đưa ra kế hoạch khá hoàn chỉnh cho ngươi. Diệp Phi Linh thì hoàn thiện bước cuối cùng trong kế hoạch, đảm bảo cho một bản báo cáo hoàn mỹ nhất.
- Tiểu Tam, tiên phẩm dược thảo này của ngươi có hiệu quả thật sự quá tốt!
Đại Sư cầm lấy U Hương Khỉ La Tiên Phẩm, trân trọng mà nhìn nó. Hắn chưa bao giờ nghĩ tới, một bông hoa nhìn như vô hại này lại có tác động lớn đến vậy.
- Nhưng mà lần này thật sự là lời to đó! Tiểu Cương, ngươi nhìn xem!
Phất Lan Đức huých vai Đại Sư, liếc mắt nhìn về phía xác Quỷ Hổ.
- Cái lão mê tài ngươi, vì con hồn thú này mà Trúc Thanh xém chút nữa nạp mạng đó!
Đại Sư thấp giọng mắng. Phất Lan Đức hiếm khi thấy biểu tình của Đại Sư như vậy, cằn nhằn lại:
- Ngươi om sòm cái gì hả? Chủ ý này là đồ đệ bảo bối của ngươi đề nghị đó! Đệ tứ hồn hoàn của nó cùng Giáng Châu và Vinh Vinh còn chưa có tìm được, đúng lúc để chúng tự mình lựa chọn còn gì?
- Bên ngoài bao nhiêu hồn thú không đếm xuể hả? Vạn năm hồn thú cũng có mấy đầu rồi đó, ngươi có bản lĩnh xem trúng thì ngươi có bản lĩnh bắt được à?
Đại Sư gào lên. Phất Lan Đức bĩu môi nhìn hắn.
- Tất cả tránh ra, để ta dọn dẹp, không cần phải cãi nhau nữa! Mấy đứa các ngươi chọn hồn thú đi, thích con nào ta liền vặt con đó!
Liễu Nhị Long nghe tiếng Đại Sư cùng Phất Lan Đức cãi nhau, nổi khùng lên.
- Nhị Long, bình tĩnh nha...!
Đại Sư cùng Phất Lan Đức trong mắt hiện lên ái ngại, vội vàng vỗ nhẹ vai nàng, ngăn cản ý định của Liễu Nhị Long. Bọn họ muốn để cho đám học sinh từ từ trải nghiệm chiến đấu, không đến mức cần thiết, thì sẽ cố gắng không ra tay.
- Phi Linh, thật nhiều hồn thú quá đi, ta có thể hấp thu được hả?
Giáng Châu hai mắt long lanh mà nhìn nàng. Diệp Phi Linh vui vẻ gật đầu, chỉ cần Giáng Châu chọn trúng con nào, nàng sẽ tận tình mà kéo vào.
Chớ xem thường khí lực của nàng, từ sau khi hoàn thành Huyền Ngọc Thân, lực lượng cũng đã hơn hẳn Đường Tam. Hơn nữa bởi vì vượt cấp hấp thu hồn hoàn, cho nên mấy cái phụ trợ gia đặc lên người nàng vô cùng tốt, nhất là từ sau khi hấp thu hồn hoàn Nhân Diện Ma Chu niên kỷ gần vạn năm kia, độ cứng cỏi phải nói là không hề thua kém phòng thủ cấp bậc Hồn Vương.
- Đầu hồn thú Vạn Niên Thiên Thanh Bích Đằng kia với nàng vô cùng thích hợp!
Tần Minh bình tĩnh phân tích. Trong quá trình tập luyện ở học viện cùng đi đường, hắn cũng đã sớm chú ý tới nữ hài hệ trị liệu này, 3 cái hồn hoàn trước của nàng đều là hồn kỹ trị liệu, mỗi cái đều là trị liệu thuộc tính. Đệ nhất hồn kỹ Trời Ban Ấm Áp khiến cho nàng có thể trị liệu những vết thương của người bị thương do nhiệt độ mang lại cùng khôi phục hồn lực, đệ nhị hồn kỹ Trời Ban Dịu Dàng có thể trị liệu vết thương của người bị băng thuộc tính tổn thương và cũng khôi phục hồn lực. Đệ tam hồn kỹ phi thường nghịch thiên, có thể trong nháy mắt khôi phục hồn lực cùng trị liệu vết thương ngoài da.
Mặc dù biết là vạn niên hồn hoàn rất khó hấp thu, tỷ lệ của Giáng Châu gần như bằng không, nhưng bởi vì có một cái ví dụ là Diệp Phi Linh ở đây, Tần Minh hy vọng Giáng Châu cũng sẽ hấp thu được vạn niên hồn hoàn như nàng. Vạn Niên Thiên Thanh Bích Đằng là thực vật hệ hồn thú, trên người nó ngoại trừ thuộc tính âm, tiêu chuẩn cùng kỹ năng bẩm sinh của nó chính là tái sinh, thực vật hệ không ngừng sinh trưởng, kéo dài vô tận. Đây là một hồn thú cực kì ôn hòa, chỉ trừ lúc chúng nó đói sẽ quấn lấy đối thủ không buông.
Nếu như Giáng Châu có thể hấp thu hồn thú này mà nói, bảy phần hồn kỹ của nàng sẽ liên quan đến tái sinh. Có thể là tái sinh một phần hồn lực, có thể là tái sinh thân thể hồn sư, dù là cái nào thì cũng phi thường quan trọng, điều này sẽ khiến thực lực của nàng tăng vọt một mảng lớn. Phụ trợ trị liệu không thể tấn công, nhưng nếu nàng cường đại hơn bất kì kẻ nào, như vậy tuyệt đối sẽ đe dọa đối thủ.
- Giáng Châu tỷ, ngươi nguyện ý thử không?
Diệp Phi Linh không dám quyết định, chỉ có thể hỏi chính chủ. Giáng Châu trong lòng hơi run, nhưng tự mình gia trì một cái đệ nhất hồn kỹ xong cơ thể đã khá hơn, lại liếc nhìn Tần Minh, gật đầu.
- Tần học trưởng, ngươi là hỏa hệ thuộc tính, sau khi ta kéo hồn thú này quay vào, gia trì đệ tam hồn kỹ, còn lại nhờ ngươi nha!
Diệp Phi Linh phát động Phi Thiên Thần Trảo tóm lấy con Vạn Niên Thiên Thanh Bích Đằng kia. Dưới tốc độ của Phi Thiên Thần Trảo, Vạn Niên Thiên Thanh Bích Đằng bị tóm vào, giãy giụa trong đệ tam hồn kỹ Thời Gian Phong Tỏa của nàng.
Tần Minh phụ thể võ hồn, Liệt Hỏa Thương Lang hừng hực hỏa nhiệt tiến đến. Không đến 3 phút, Vạn Niên Thiên Thanh Bích Đằng đã bị chém cho tơi tả, mặc dù nó cố gắng giãy dụa, nhưng bị khống chế không thể tái sinh được, lại bị hỏa nhiệt nóng hừng hực xâm lấn, mặc dù liệt hỏa của Tần Minh không có nghịch thiên như của Mã Hồng Tuấn, nhưng nhiệt độ này cũng đủ để áp chế thực vật hệ. Diệp Phi Linh còn ác hơn, xách kiếm thật ra, cứ mỗi một khúc của Thiên Thanh Đằng đều chém vụn như băm rau, khiến Thiên Thanh Bích Đằng nhìn thấy nàng sợ hãi đến co rúm lại.
- Ngươi chính mình phải thật cẩn thận, dùng chính tâm của mình để cảm nhận hồn hoàn, Giáng Châu tỷ, cố lên!
Diệp Phi Linh nhìn hồn hoàn màu đen trôi nổi, cổ vũ Giáng Châu một cái. Giáng Châu đáp ứng, bắt đầu dùng hồn lực dẫn dắt hồn hoàn tiến vào cơ thể.