Chương 65: Nổ ra thông tin lớn. Quyết Định. Đến Thiên Đấu.
Trần Hàn nhìn xuống đám hề Sử Lai Khắc . Trên mặt cũng hiện ra bất ngờ.
‘ Không ngờ chỉ muốn cho hắn nói ra lời nói trong lòng . Lại là nổ ra thông tin lớn này . ’
Trần Hàn chỉ đơn giản dùng một tấm Loạn Thần Phù trân quý đi tiêu khiển đám người Sử Lai Khắc sao?
Cũng không phải muốn không phải phá huỷ tình đồng đội cùng sư đồ của bọn họ . Để chúng tình cảm thắm thiết đi thôi, không ảnh hưởng lớn đến hắn.
Mà là ở một quán trà gần đó, đang ngồi một nhóm người.
Ba người nam tử, nhìn kỹ sẽ thấy, khuôn mặt bọn họ không có một tia tình cảm, điển hình mặt lạnh vô cảm, nhưng thực lực lại toàn bộ là Hồn Thánh .
Còn lại là một nữ tử duy nhất, nhìn qua chừng 30 tuổi mỹ phụ, một thân đơn giản thanh sắc váy vải, thật có chút khó nén lại kỳ phong dáng dấp.
Lúc này lại có chút tái nhợt trên khuôn mặt, ngũ quan là như thế tinh xảo động lòng người.
Trên khuôn mặt như vẽ ấy, một đôi mắt to màu đen lúc này đã nhiễm lên một tầng đỏ rực, trên vành mắt là một hồi hơi nước, trong tay ly trà đã bị bóp nát nhừ.
Bây giờ, nàng đang nhìn về phía đám người Sử Lai Khắc . Nói đúng hơn là nhìn về Ngọc Tiểu Cương và Phất Lan Đức.
Khóe miệng mang theo nụ cười, nhưng có vẻ cũng không phải là niềm vui, mà càng giống như là tự giễu hơn.
Hơn 20 năm ngu ngơ chờ đợi, bám vào niềm tin là hắn sẽ tìm trở về . Có lẽ là do hắn không thể tiếp nhận sự thật 2 người là đường huynh đường muội, là thân thích với nhau.
Nhưng mà sự thật đâu, Lam Điện Phách Vương Long xem nàng như đồ bỏ, người cha làm tộc trưởng để lại 2 mẹ con nàng sống trong rừng sâu núi thẳm .
Lý do chỉ là mẹ con nàng không phải huyết mạch võ hồn Lam Điện Phách Vương Long chính thống ?
Như vậy nàng còn tin vào lời nói đường huynh đường muội, là thân thích với nhau nên không thể cưới nhau ?
Sống 20 năm ở căn nhà nhỏ trong rừng sâu núi thẩm, nàng không biết rõ thế sự . Vừa mới ra đến thế giới bên ngoài, gặp được một tên mồm mép ba hoa cứ tưởng là tình yêu tìm đến .
Nhưng ngay từ đầu đã bị Ngọc Tiểu Cương xem nàng như con cờ bài bố.
Từ nhỏ sống trong rừng sâu, cách biệt thế giới bên ngoài, nàng lại vừa vào xuân xanh thiếu nữ, cứ tưởng đó là tình yêu.
Lại ngu ngơ trông chờ 20 năm không có tâm tư việc tu luyện, với thiên phú của nàng, đến bây giờ chỉ có 76 cấp hay sao?
Ngoại trừ thành lập ra một cái học viện, thời gian còn lại đều lãng phí đi.
Bây giờ nghe ra lý do thật sự năm đó, mới cảm thấy mình quá ngây thơ . Hay đúng ra là ngu ngốc.
Người cha đó quan tâm đến mẹ con các nàng đến nỗi vào ngày thành thân của nàng mà cấp tốc chạy đến hay sao ? Vậy những năm trước đi đâu ?
Chạy đến chỉ để nói 2 người bọn họ là anh em dòng họ, rồi lại biến mất ?
Nàng là con gái của tông chủ Lam Điện Phách Vương Long Tông, nhưng cũng không được đón về gia tộc tông môn.
Nàng còn cố chấp xây cái gì Lam Phách học viện, lấy tên gia tộc làm tên học viện .
Nói là có ý chứng minh cho bọn họ thấy rằng mình cũng không phải dị loại võ hồn, chỉ là biến dị, nhưng vẫn có thực lực.
Nhưng nhiều năm như vậy, có thấy Lam Điện Phách Vương Long Tông đưa được một cái con cháu vào học tập sao ? Thật sự nhục nhã …
Ngọc Tiểu Cương chạy trốn, không một lời hỏi thăm nàng . Nhưng nàng còn phải chờ đợi, tìm kiếm hắn hơn 20 năm lại càng ngây thơ tin vào một cái tuồng kịch năm xưa.
“ Xin cảm tạ các vị đã dẫn đường cho ta nhìn thấy các hạt giống tốt của năm nay .
Ngoài ra, ta chấp nhận yêu cầu của Trần Thư Nhi Miện Hạ, sẽ đổi tên học viện, từ Lam Phách đổi thành Đại Việt Học Viện. ”
Khuôn mặt âm trầm, lại mang vẻ kiên quyết . Nhìn hướng đám Sử Lai Khắc, nàng lắc đầu đứng dậy rời đi .
Nhưng trái ngược với tưởng tượng, nàng không có rơi giọt nước mắt . Chỉ là thấy trong lòng thanh thản, hồn lực còn tăng trưởng một chút . Động lực trở nên mạnh mẽ lại trở về.
---
Trần Hàn nhìn xem đã đứng dậy rời đi Liễu Nhị Long cùng 3 cái khôi lỗi Hồn Thánh.
Hắn cũng không quá hiểu rõ đây là ngây thơ từ trong gen mà di truyền theo hay sao.
Mẹ nàng rõ ràng chờ đợi trong rừng đến c·hết cũng không biết Ngọc La Miện đã lên làm tông chủ Lam Điện Phách Vương Long Tông, vợ con đều đủ .
Chỉ là không muốn đón mẹ con các nàng, ảnh hưởng đến tiếng tăm của mình.
Nàng bị cha ruột ném bỏ, còn vác khuôn mặt đi xây học viện đặt tên Lam Phách.
Bị Ngọc Tiểu Cương ném bỏ, còn chờ đợi hắn quay về, ròng rã chờ 20 năm . Bỏ bê tu luyện, hay trong lòng có khúc mắt nên tu luyện khó khăn ?
Nếu không, với thiên phú của nàng, cũng không chỉ
“ Đúng là cẩu huyết thiết lập. ”
Lắc đầu một cái, Trần Hàn quay người trở vào khách điếm.
. . .
Lúc trước Trần Hàn để Thư Nhi đi đến Lam Phách Học Viện để mua lại học viện này.
Liễu Nhị Long nhìn thấy người đến là Phong Hào Đấu La .
Lại sau khi biết rõ Công Nông thương Hội là một loại thế lực chỉ nhìn khả năng, không nhìn gia thế.
Chỉ cần có năng lực mà thương hội cần, cho dù là người dân thường hay bình dân hồn sư đều có thể được tuyển.
Hơn nữa sau khi mua lại, Công Nông thương Hội cũng không có ảnh hưởng học viện, thậm chí còn cung cấp thêm người, trợ giúp kinh tế.
Duy nhất cần đổi chính là tên học viện, từ Lam Phách đổi thành Đại Việt Học Viện.
Đối với Lam Điện Phách Vương Long Tông gia tộc, Liễu Nhị Long cũng đã không có bao nhiêu cảm tình .
Nhưng ý muốn chứng minh với bọn chúng, nên xin giữ lại tên học viện vài năm.
Công Nông thương Hội đồng ý, cũng cho phép nàng kéo dài điệu kiện đổi tên, hay đúng hơn là Trần Hàn tin chắc thời điểm đó sẽ đến nhanh thôi.
Chỉ lấy thêm tên Đại Việt Học Viện, xem như là liên hợp học viện . Nhưng sau chuyến đi này, bây giờ có lẽ đã không còn Lam Phách Học Viện.
Hơn nữa, Công Nông thương Hội đưa ra hình thức thu mua có hơi kỳ lạ, bọn họ nắm giữ 7 phần của học viện . Nhưng không thay đổi, hay dùng quyền hạn cải biến quá nhiều, chỉ cung cấp trợ giúp .
Viện trưởng vẫn là nàng đến làm, cùng với nắm giữ 3 phần còn lại của học viện.
Vừa có trợ giúp, lại có hỗ trợ, nhìn rõ các thứ được – mất, lợi - hại sau đó . Liễu Nhị Long cũng đồng ý học viện đi theo dưới trướng Công Nông Thương Hội.
. . . . .
Lại qua mấy ngày sau, đám người Trần Hàn cũng đã đến được cổng thành Thiên Đấu Thành.
Bước vào thành trấn, khắp nơi là người đi đường, cửa hàng quán xá có thể tính ra nhiều hơn Tác Thác Thành gấp 10.
Ninh Tuyền Tuyền là người vui vẻ nhất trong đây, bởi vì đã xa nhà hơn 1 năm nay, bây giờ có thể trở về nhìn xem tông môn . Hơn nữa còn là mang theo tràn đầy lòng tin trở về.
“ Chúng ta đã đến Thiên Đấu Thành, mọi người có muốn đi ăn trước, hay là đến học viện trước. ”
“ Tuyền Tuyền, ngươi biết nơi nào ăn ngon, mau dẫn chúng ta đi thôi . Những ngày nay đi đường đã đủ mệt mỏi lắm rồi. ”
“ Học viện có thể đến sau, bây giờ nên thư giãn một chút đi. ”
Tiểu Vũ cùng Độc Cô Nhạn nhanh chóng đưa ý kiến, trên đường đi chính là 3 người các nàng nhiều ý tưởng nhất.
Kẻ xướng người họa, muốn ăn cái gì, muốn nghỉ ở đâu, chỉ cần một người hô, 2 người sau nhất định sẽ thêm vào ủng hộ hết mình.
Còn lại tính cách lạnh lùng Diệp Linh Linh cùng Chu Trúc Thanh chỉ lặng yên mà đi, rất ít nói chuyện.
Trần Hàn càng là không có ý kiến gì đi theo các nàng . Cơ bản là không có nhiều quyền lên tiếng ...
- - - - -
Tiểu tác trở lại, Do tình hình đi làm kiếm tiền trang trải nên tác tạm ngưng nhiều tháng qua, rất xin lỗi các đại lão. Xin nhận được đề cử cùng ủng hộ của các độc giả.
Đã cập nhật thêm cho chương 37, các độc giả có thể xem lại.