Chương 49: Tại sao ta không được ở đây?
Quả nhiên là tiểu ma nữ, nghĩ nhận một cái đại ca liền có thể học võ công.
Trần Hàn cười cười nhìn nàng:
“ Ta không có ý định nhận tiểu muội. Nhưng mà có ý định nhận nha hoàn, làm một ngày, ta dạy ngươi một ngày.
Có đồng ý hay không liền tùy ngươi. ”
Ninh Tuyền Tuyền cũng cười cười rất nhanh trả lời:
“ Được, không phải lần đầu tiên làm, bây giờ thiếu gia có thể dạy cho ta hay sao? ”
“ Pha một bình trà đến trước sân nhỏ phòng ta. ”
Trần Hàn nói một câu, quay người về phòng ở.
Vì có mục đích khác, Trần Hàn không có để chúng nữ ở cùng căn phòng.
Mà là xây cho mỗi người một căn phòng riêng.
Hắn cũng có một cái, về đến phòng ở, Trần Hàn ngồi trên ghế đặt phía trước sân.
Ninh Tuyền Tuyền đi vào trong nhà vội vàng pha trà . Nếu là mấy ngày trước, nàng không biết.
Nhưng làm nha hoàn cho Trần Hàn 3 ngày, nàng đã biết.
Nàng đặt bình trà xuống, đứng chờ đó chờ Trần Hàn.
Trần Hàn uống một chén, trong mắt hắc quang khẽ hiện.
Mặc dù màu đen là không thể phát sáng, nhưng Ninh Tuyền Tuyền lại bắt được 1 tia kỳ dị năng lượng truyền đến.
Cả 2 người mặt đối mặt nhìn nhau, ngưng trọng mấy giây.
Sau đó Trần Hàn quay sang tiếp tục uống trà . Ninh Tuyền Tuyền thì đứng đó nhắm mắt.
Hơn mười phút sau, nàng hoảng sợ nhìn Trần Hàn.
Trong đầu đã nhiều hơn rất nhiều tin tức, Âm Kinh, Lăng Ba Vi Bộ, … rất nhiều võ học.
Tuy chỉ là từng dòng câu chữ, nhưng cũng khiến nàng khó có thể tin.
Đây là loại gì kỹ năng, có thể bằng ánh mắt truyền tin cho nàng?
Lúc này Trần Hàn lên tiếng:
“ Diễn luyện thử cho ta xem. ”
Ninh Tuyền Tuyền gật đầu, cũng không có hỏi về hồn kỹ năng lực truyền tin đó.
Đấu La Đại Lục không thiếu cái lạ, nàng cũng biết rất nhiều hồn sư có năng lực kỳ lạ.
Ninh Tuyền Tuyền đi ra sân nhỏ, đứng dưới bóng cây, bắt đầu diễn luyện những võ công vừa mới học được.
Trần Hàn bất ngờ nhận được hệ thống tin tức.
“ Túc chủ thao tác, khiến Sử Lai Khắc lâm vào tình trạng cơ khổ, mỗi ngày duy trì thao tác sẽ thu được 1 đến 10 Điểm Khí Vận. ”
Hắn một bên chỉ dẫn Ninh Tuyền Tuyền sai lầm, một bên nghe khôi lỗi truyền đến tin tức.
Sử Lai Khắc bên kia, gần đây muốn mua số lớn đồ ăn bổ dưỡng.
Nhưng Trần Hàn từ sớm đã an bài bao vây.
Toàn bộ người Sử Lai Khắc, mua đồ đều có giá cả gấp 1000 lần bình thường.
Cho dù có đi qua mấy cái thành gần đây, cũng là loại ‘ưu đãi’ này . Không cần nói, Công Nông Thương Hội đang hoạt động đây.
Trước kia đã nghèo, bây giờ lại càng khó khăn . Mới qua ngày thứ 3, đã dùng sạch tiền.
Không tiếp tục để ý bọn chúng.
Trần Hàn đi ra sân, cánh tay bất ngờ vỗ vào mông cùng eo Ninh Tuyền Tuyền.
“ A … ”
Nàng bất ngờ hô lớn, 2 tay che đi 2 nơi vừa mới bị vỗ, mắt giận trừng trừng Trần Hàn.
“ Nhìn cái gì, tiếp tục luyện đi, dựa theo tư thế ta vừa chỉnh mà tiếp tục. ”
“ Ngươi … không phải cố ý đi sờ ta? ”
Ninh Tuyền Tuyền hoài nghi nhìn hắn.
“ Chưa nghe qua lương y như từ mẫu sao? Tiếp tục đi. ”
Trần Hàn nói ra, mặt không đỏ, tim không gấp, tiếp tục giả trang chính trực.
Ninh Tuyền Tuyền vẫn chưa hết nghi ngờ:
“ Cái đó không phải dùng cho trường hợp này. ”
“ Vậy thì, chữa bệnh không phân biệt nam nữ. ”
“ Cũng như nhau mà? ”
“ Thì đúng rồi, cũng như nhau thôi.
Mau luyện, luyện xong ngươi còn phải dọn sạch phòng cho ta. ”
“ Được rồi, thiếu gia. ”
Ninh Tuyền Tuyền tiếp tục diễn luyện, một bên vẫn đề phòng Trần Hàn.
Nhưng mà, Trần Hàn ra tay nàng có thể cản được sao.
Sau một hồi ‘hướng dẫn, điều chỉnh’ tư thế của nàng.
Trần Hàn thỏa mãn rời đi, “ Nhanh lên, làm xong việc nhà, tối nay còn có buổi liên hoan. ”
---
Đêm đến, Đại Việt học viện tổ chức tiệc liên hoan.
Toàn bộ học viên tập trung ở bàn lớn, cũng chỉ có 7 người Trần Hàn.
Tiểu Vũ hớn hở nói: “ Ăn lẩu, rất tốt, Hàn Hàn ta muốn bỏ thêm cà rốt. ”
Chu Trúc Thanh cầm lấy một cái bình rượu, hướng Trần Hàn hỏi:
“ Bình này là loại rượu gì, mùi vị không giống lần trước chúng ta uống? ”
“ Rượu Đế, lần trước thêm phụ liệu hơi nhiều, vị hơi khác. ”. Trả lời một tiếng, Trần Hàn gấp một miếng thịt bò, tiếp tục nói:
“ Từ ngày mai, sẽ không còn là luyện tập tự do.
Các ngươi buổi sáng, trưa sẽ là huấn luyện toàn bộ các bài tập.
Buổi tối đi đấu hồn tràng luyện tay . Ta cũng sẽ tham gia, nhưng sẽ có chút hạn chế về kỹ năng, trang bị.
Gặp các đối thủ khác nhau phải dùng nhiều cách khác nhau để giành chiến thắng. ”
“ Ưm. ”
Chu Trúc Thanh rất nhanh đáp ứng.
Nhưng có người luôn luôn không muốn như vậy, nhất là toàn bộ các bài tập.
Ninh Tuyền Tuyền:
“ Được rồi, được rồi, vui vẻ một chút đi, tu luyện để sang một bên. ”
Tiểu Vũ cũng cười hì hì nói: “ Đúng rồi, Hàn, ăn miếng cà rốt, không nên lúc nào cũng nghĩ tu luyện.
Đánh nhau cũng được, nhưng mà toàn bộ cái bài tập, còn là ngày nào cũng vậy … ”
Còn chưa nói hết, đã bị Trần Hàn cắt lời:
“ Các ngươi không cần phải như vậy, mỗi tuần có 2 ngày nghỉ, buổi tối mỗi khi thắng trận sẽ được đi chơi.
Hơn nữa, trong các bài tập cũng có trò chơi. ”
“ Chơi cái gì? ”
Cả 2 tiểu ma nữ đồng thanh hỏi tới.
“ Đá bóng, bóng chuyền, quần vợt, … rất nhiều môn thể thao, các ngươi luôn luôn nhiệt tình nhất mấy thứ này. ”
Tiểu Vũ: “ Được được, lúc đó Tuyền Tuyền cho ta một cái Tốc, một cái Lực, đá tung lưới của ngươi. ”
Trần Hàn: “ Coi chừng vài ngày tới là ta phá rách lưới của ngươi. ”
Ninh Tuyền Tuyền: “ Giống như ngươi phá lưới của Trúc Thanh? ”
Trần Hàn giật mình: “ Ngươi biết? ”
Ninh Tuyền Tuyền: “ Ai cũng biết. ”
Tiểu Vũ: “ Không phải Trúc Thanh luôn là tiền đạo sao? Lúc nào Trần Hàn phá được lưới của nàng. ”
Ninh Tuyền Tuyền: “ Hắn phá lúc ở Tinh Đấu Đại Sâm Lâm. ”
Tiểu Vũ: “ Lúc đó có chơi đá bóng sao? ”
Ninh Tuyền Tuyền: “ Chỉ có một mình Trần Hàn t·ấn c·ông, Trúc Thanh phòng thủ. ”
Tiểu Vũ: “ Trúc Thanh, lần sau nhớ nói cho ta, chúng ta cùng nhau cản hắn. ”
Trần Hàn hít một hơi: “ Cái này cũng có thể. ”
Ninh Tuyền Tuyền: “ Tiểu Vũ, đừng để hắn được như ý muốn. ”
Tiểu Vũ: “ Hàn Hàn muốn 1 đấu 2, chúng ta có lợi rồi còn gì? ”
“ Nhanh ăn đi, Ninh Tuyền Tuyền, ăn xong ngươi dọn sạch chỗ này, ngày mai sáng ra ta muốn thấy khăn mặt cùng nước nóng. ”
Trần Hàn nhanh chóng ngắt lời không cho Ninh Tuyền Tuyền mang lệch Tiểu Vũ đi ra .
…
Ngày tiếp theo, Trần Hàn buổi sáng tu luyện, buổi tối chính là cùng các nàng đi đấu hồn trường luyện tay.
Buổi tối, Trần Hàn lén lút đi vào 1 căn phòng, mở cửa nói:
“ Trúc Thanh, ta cảm thấy hôm nay cần phải nói với người một chuyện … ”
“ Có chuyện gì, ta có thể nghe sao? ”
Giọng nói Tiểu Vũ từ trong phòng truyền ra.
“ Ách, Tiểu Vũ ngươi cũng ở đây. ”
Trần Hàn con mắt trừng lớn, giật giật khóe miệng hỏi lại.
Nhìn thấy Tiểu Vũ cùng Chu Trúc Thanh đồng thời đi ra.
Hắn cùng Chu Trúc Thanh nhìn nhau, ánh mắt trao đổi một hồi . Đều nhìn ra trong mắt đối phương bất đắc dĩ.
“ Tại sao ta không được ở đây? Có gì không thể cho ta biết sao? ”
Tiểu Vũ khoanh tay nhìn Trần Hàn, trong mắt hiện lên giảo hoạt.
---
Tác đã vào làm việc.
Ra chương sẽ chậm hơn trước, mong các đại lão hiểu cho.
---