Chương 47: Ta muốn rời đi.
---
Trên đường quay về, hệ thống phát tới tin vui.
“ Túc chủ thao tác khiến Đường Tam mất đi hấp thu ngoại phụ hồn cốt cơ hội . Nhưng lại trao tặng Chu Trúc Thanh, thu được 5.000 Điểm Khí Vận. ”
“ Túc chủ thao tác khiến Chu Trúc Thanh tình chủng nảy mầm, c·ướp được 50.000 Điểm Khí Vận. ”
‘ Nhiều như vậy. ’
Trần Hàn nhìn Chu Trúc Thanh đều cảm giác cả người thành tựu.
---
Đã qua mấy ngày, đám người Trần Hàn trở lại Tác Thác Thành ngoại ô nhà gỗ . Cùng Tiểu Thố, Diệp Linh Linh, Độc Cô Nhạn ăn bữa cơm.
Sau khi nghỉ 1 ngày. Phất Lan Đức gõ chuông triệu tập học viên.
Trần Hàn cảm thấy thời điểm chà đạp Ngọc Tiểu Cương đã tới . Gọi lên tam nữ đi sân luyện tập.
Vừa đến, lục quái đã có mặt đông đủ.
Phất Lan Đức sau khi nói một tràng luyên thuyên thông báo, cuối cùng tuyên bố: “ … Vị này đại sư các ngươi cũng đã biết . Sau đây sẽ là chuỗi ngày hắn dẫn dắt các ngươi huấn luyện. ”
Đám người nhao nhao nghị luận.
Trần Hàn lại là đứng ra nói: “ Hắn có thể dạy ta? Đừng nói giỡn, 6 năm trước đã là bại tướng dưới tay ta.
Hơn nữa, cái gọi là vô địch lý luận, ta xem là cái nói nhảm.
Không ngại nói thẳng, hôm nay ta đến, chính là muốn rời đi cái này phá học viện.
Vừa vặn xây một cái kế bên. ”
Phất Lan Đức muốn tức giận la lớn.
Ngọc Tiểu Cương lại là đứng ra cùng Trần Hàn đối chất:
“ Chúng ta lúc trước có nhiều hiểu lầm, bây giờ ta có thể chứng minh cho ngươi thấy, ta có khả năng dạy ngươi. ”
Trần Hàn cười nhạt hỏi:
“ Ngươi có cái gì có thể lấy ra? Bằng Đường Tam đã bị ngươi dẫn dắt phế đi? Hay là khả năng chiến đấu của ngươi? ”
Ngọc Tiểu Cương bị nói một hồi nhói nhói, cắn răng phản bác:
“ Ta cùng Tiểu Tam năm đó đi săn g·iết hồn hoàn thứ nhất, là bị người ám toán, Tiểu Tam còn bị đám người đó hủy đi một chân.
Chính là như vậy mới khiến hồn hoàn bị trôi đi năng lượng, giảm xuống niên hạn.
Ta tiên thiên võ hồn biến dị theo hướng xấu, không có nhiều sức chiến đấu.
Nhưng ta có thành công nghiên cứu mấy chục năm lý luận, là ngươi không thể nào ngờ tới. ”
“ Vẫn là ý nói ngươi sinh ra đã phế vật, săn hồn hoàn giúp đồ đệ bị người đánh, còn không có sức đánh trả? ”
Đường Tam nghe đến, tức giận hô: “ Trần Hàn ngươi không thể ăn nói như vậy với trưởng bối. ”
Trần Hàn lạnh nhạt nói tiếp:
“ Là trưởng bối của ngươi, cùng ta có liên quan gì?
Ta cảm giác cái lý luận hồn hoàn hấp thu cực hạn của hắn cũng là nói nhảm.
Ta thứ 2 hồn hoàn là ngàn năm, Trúc Thanh hồn hoàn thứ 3 vừa hấp thu một cái hơn 2000 năm.
Còn nói vô địch lý luận, dùng lý luận của ngươi chứng minh được cái gì? ”
Ngọc Tiểu Cương mặt đều xanh, tức giận la lớn:
“ Chu Trúc Thanh võ hồn không thích hợp nhện loại hồn thú, ngươi làm như vậy chỉ có thể hại nàng.
Nhân Diện Ma Chu độc tố sẽ gây hại bản thân nàng. ”
“ Chỗ nào không thích hợp? Độc tố đối với ngươi là khó khăn, đối với ta cũng không phải là vấn đề.
Nói nhảm nhiều như vậy đủ rồi . Muốn chứng minh, dùng thực lực nói chuyện.
Đơn đấu hay quần công ta đều có thể cùng ngươi đánh. ”
Ngọc Tiểu Cương lâm vào khó khăn, đơn đấu, trong đám học viên, có 2 cái hắn cảm thấy có cơ hội nhất là Đường Tam cùng Đới Mộc Bạch, đều từng thua Trần Hàn.
Ngọc Tiểu Cương nghĩ nghĩ, làm ra một bộ cao nhân mở miệng:
“ Từ xưa đến nay, không có hồn sư hoàn hảo, chỉ có đoàn đội hoàn hảo.
Cho nên, nếu ngươi muốn, chúng ta sẽ tiến hành chia đội chiến đấu.
Ở đây có 5 cái Hồn Tôn còn lại đều là Đại Hồn Sư.
Chia ra 2 đội, ngươi cùng Tiểu Vũ, Áo Tư Tạp, Mã Hồng Tuấn là một đội.
Đới Mộc Bạch, Đường Tam, Chu Trúc Thanh, Ninh Tuyền Tuyền là một đội.
Xem như trưởng bối, ta để các ngươi đội ngũ có 3 cái Hồn Tôn.
Chúng ta tiến hành luận bàn, như thế nào?
Ngươi hẳn là sẽ không sợ chứ, đương nhiên, nếu muốn đổi người cũng có thể. ”
Trần Hàn còn chưa có lên tiếng, Chu Trúc Thanh nắm lấy cánh tay hắn, nói:
“ Ta không đồng ý! Hàn Hàn ở đâu, ta ở đó. ”
Ninh Tuyền Tuyền càng là coi thường:
“ Chia cái rắm, ta không cùng bọn chúng là một đội.
Một cái giả nhân giả nghĩa, một cái hèn yếu, một cái không bằng đàn bà. ”
Nàng chỉ từng người Đường Tam, Áo Tư Tạp, Đới Mộc Bạch.
Đặc biệt nhìn đến Đới Mộc Bạch, trong mắt càng là căm giận.
Tiểu Vũ là im lặng nhất, nàng ưa thích đánh nhau, được chia ở phe Trần Hàn, nàng là cảm thấy đương nhiên, cười hì hì quơ nắm tay nhỏ.
Ngọc Tiểu Cương nhăn mặt, suy nghĩ một hồi, đã soạn đầy đủ văn, nói:
“ Các ngươi quả nhiên còn quá nhỏ, chỉ hành xử theo cảm tính.
Nếu sau này gặp phải đối thủ như Trần Hàn, chẳng lẽ cũng sợ hắn, không dám cùng hắn so chiêu? ”
“ Không cần khích bác ly gián, ép buộc các nàng.
Như vầy, tiến đánh 3 lượt . Ta cùng các nàng mỗi người 1 lượt .
Tiến hành 2 đánh 4 . Thắng 2 coi như thắng hết. ”
Ngọc Tiểu Cương nghĩ nghĩ, đồng ý: “ Được . Theo như ngươi nói, chúng ta tiến hành quyết đấu, các ngươi có cần thời gian bàn bạc hay không? ”
Trần Hàn không quan trọng nói: “ Trực tiếp đánh, không cần dài dòng. ”
Mọi người đi ra vòng ngoài, chỉ để lại tứ quái cùng đối diện 2 người.
Trần Hàn cùng Chu Trúc Thanh đầu tiên ra sân.
Tiểu Vũ cùng Ninh Tuyền Tuyền không biết lấy đâu ra cái trống cùng một cái cầm tay loa gỗ.
Một bên đánh trống, một bên hoan hô.
Trần Hàn không nói nhảm, mở ra thứ nhất cùng thứ ba hồn hoàn của Lam Ngân Hoàng.
Đệ tam hồn kỹ - Lam Ngân Rừng Rậm.
Chu Trúc Thanh được Trần Hàn quấn lấy một sợi Lam Ngân Hoàng.
Vừa có thể chỉ dẫn cho nàng di chuyển tự do trong rừng rậm, vừa có thể để Trần Hàn hỗ trợ nàng tránh né nguy hiểm.
Trần Hàn lại mở ra Ám Kim Ma Hổ phụ thể, đạp một cái phóng vào trong đám Lam Ngân Hoàng cây cối.
Vừa mở đầu tứ quái đã lâm vào cục diện khó khăn.
Cao hơn 3 mét rừng rậm Lam Ngân Hoàng, mỗi cái dây leo vừa mọc ra liền quấn lấy 4 người.
Đường Tam không ngừng dùng Huyền Ngọc Thủ chưởng phá đám này dây leo.
Đới Mộc Bạch mở ra thứ nhất, thứ 3 hồn hoàn hồn kỹ, không ngừng dùng hổ trảo chém phá.
Mã Hồng Tuấn cũng dùng ra 2 cái hồn kỹ muốn đốt cháy xung quanh cỏ cây.
Nhưng mà, Lam Ngân Hoàng cũng không dễ phá như vậy.
Lửa của Mã Hồng Tuấn chỉ có tác dụng ở cận thân, thổi ra ngoài liền toàn bộ bị Lam Ngân Hoàng thôn phệ, ngược lại trở thành năng lượng đối phó bọn chúng.
Đường Tam cùng Đới Mộc Bạch dùng tự thân lực lượng, quá có hạn, mặc dù không ngừng xuất thủ, nhưng chỉ có thể xét bỏ tự thân dây trói.
Trần Hàn lại dùng thêm hồn kỹ thứ nhất của Lam Ngân Hoàng, Trói Buộc.
Tại trong phạm vi của Lam Ngân Rừng Rậm, Trói Buộc là thuấn phát.
Một cái cực lớn dây leo từ trong đám cỏ cây cuốn tới Áo Tư Tạp, cọng này có kích thước gấp gần 20 lần bình thường Lam Ngân Hoàng trong đám rừng.
Hắn vừa mới dùng hồn kỹ thứ 3 nhảy lên một đoạn né tránh rừng cây dây leo, nhảy lên cũng khá cao, khoảng chừng mười mấy mét.
Nhưng cũng chỉ nhảy ra gần 20 mét, cũng không có ra khỏi phạm vi rừng rậm.
Vừa mới rơi xuống cách mặt đất 5 – 6 mét.
Đã bị đầu này dây leo cực lớn trói lại, siết chặt.
Bình bịch …!
Một tiếng cơ thể rơi xuống đất vang lên, cả người Áo Tư Tạp bị trói chặt, trọng trọng nện xuống đất, lại đưa lên, nện xuống.
A …
Áo Tư Tạp cả người đau nhức, nhịn mấy lần va đập, nhưng cũng không lâu đã kêu lên đau đớn.
Chu Trúc Thanh không chậm, cùng Trần Hàn tâm linh tương thông, lại có một cọng Lam Ngân Hoàng trợ giúp.
Rất nhanh phát hiện mục tiêu, nhìn thấy mấy lần chóp lửa hiện lên phương hướng.
Nàng đã mở ra hồn hoàn thứ 2 từ sớm, 3 cái phân thân hướng đến vị trí phát sáng nhảy đi.
Cả 3 người Đường Tam, Đới Mộc Bạch, Mã Hồng Tuấn đều ở gần nhau, đây là từ vừa mới bắt đầu đã đứng gần.
Chỉ có Áo Tư Tạp muốn dùng hồn kỹ thứ 3 nhảy lên ý đồ quan sát tình hình.
Roẹt roẹt …
Phành phành …
Tiếng phá hủy liên tiếp truyền ra 3 người gia tăng cường độ phá hư Lam Ngân Hoàng cỏ cây.
Đới Mộc Bạch nghe tiếng Áo Tư Tạp, muốn hướng đến cứu giúp.
Lúc này, hắn thấy một cái bóng đen tập sát mà đến.
Hắn vội vàng mở ra hổ trảo chém đến.
Bành!
Cả 2 lui ra một chút, bóng đen có vẻ lực lượng không bằng.
Bành!
Một bên, Đường Tam cũng cùng một cái bóng đen v·a c·hạm . Lại là lực lượng tương đương.
Xẹt xẹt …
A …
Bành!
Mã Hồng Tuấn bị bóng đen cùng Chu Trúc Thanh đồng thời tập kích, vừa kết hợp 2 hồn kỹ ngăn cản phân thân, Chu Trúc Thanh cũng đã trảm hắn mấy trảo, một cước đá bay ra ngoài.
Vừa xong, nàng cùng 3 cái phân thân lui ra sau đám cây cói.
Đới Mộc Bạch xét ra 4 – 5 cái dây leo, chạy theo hướng nàng vừa lui.
Đường Tam cũng vội đi theo . Hắn đang muốn dùng Quỷ Ảnh Mê Tung nhảy lên.
Từ trên đầu dây leo liền vươn ra trói đến, không thể làm gì khác, lấy tay hóa chưởng, đẩy ra dây leo.
Cả người cực kỳ khó chịu.
Lúc này, sau lưng phát lạnh, né sang một bên.
Nhưng đám dây leo quá nhiều, cản lại cả người hắn, còn bị mấy cọng dây leo trói lấy.
Một cái tay bao quanh bởi hắc hổ trảo cũng đã đến gần, Đường Tam dùng ra Huyền Ngọc Thủ, Cầm Long Công cản trở.
Cầm Long Công vừa chạm đến, đã bị một luồng hồn lực đẩy ra.
Hổ trảo cùng Đường Tam thủ chưởng đập trúng.
Bành!
Cánh tay Đường Tam bị biến dạng bẻ gãy.
Thủ chưởng của Trần Hàn không ngừng lại, nện mạnh vào ngực hắn.
Đường Tam bay ra ngoài mười mấy mét, bị một cọng dây Lam Ngân Hoàng cực lớn khác trói lại.
Đới Mộc Bạch đuổi theo hướng Chu Trúc Thanh, vừa đi vừa phá hủy Lam Ngân Hoàng.
Chưa được mấy bước đã nghe tiếng Đường Tam b·ị đ·ánh bay.
Hắn nhanh chóng quay người, hồn kỹ thứ 2 dùng ra.
Một hồi sóng âm đánh tới Trần Hàn.
Nhưng còn chưa đến gần đã bị đám dây leo trong rừng rậm ngăn cản hết.
Đới Mộc Bạch vừa mới thả ra sóng âm, trừ trước mặt, bên hông, phía sau, toàn bộ có 4 cái phương hướng cảm giác nguy cơ.
Hai tay nhanh chóng trảo ra, chọn lấy 2 cái phương hướng đi ngạnh kháng.
Bành Bành!
Phập phập!
Hai trảo thành công ngăn trở 2 cái phân thân, Chu Trúc Thanh cùng một cái phân thân khác cũng chém hắn 2 trảo.
Một đám máu thịt văng ra.
Bành!
Trần Hàn từ xa đi đến bồi thêm một cước đá hắn ra.
Cũng đồng thời thu hồi Lam Ngân Hoàng rừng rậm.
Trên đất xuất hiện 4 cái thân ảnh bị Lam Ngân Hoàng trói lại.
Kết quả đã xong.