Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đấu La Đại Lục: Cướp Đoạt Khí Vận Hệ Thống

Chương 35: Lại bị đánh bay.




Chương 35: Lại bị đánh bay.

Bành!

Kết thúc đợt bắn phá, Triệu Vô Cực đột nhiên cảm thấy rời rạc . Mặc dù cơ thể rơi vào trạng thái thoát lực chỉ là trong nháy mắt, còn chưa đến 1 giây.

Nhưng trong một sát na đó, theo sau là một cái huyễn ảnh Ám Kim Ma Hổ toàn thân hắc ám mang theo màu vàng kim quang đã vồ đến trước ngực hắn .

Cả người Triệu Vô Cực lui ra sau mấy bước, trước ngực vải áo phá toái . Nhưng cũng chỉ có vậy, bởi vì hắn đã lấy lại được sức lực.

Mặc dù công kích vừa rồi đúng là không thể phá vỡ da thịt hắn, nhưng lại có một chút cảm giác ê ê truyền đến.

Đây là Trần Hàn đã Chuyển Đổi sang Ám Kim Ma Hổ phụ thể, cũng sử dụng thứ 2 hồn kỹ, đều là hơn 1000 năm hồn hoàn.

Đệ nhị hồn kỹ - Trảm Phá: Ma Hổ Trảm . Còn kết hợp Dương Kinh Chưởng.

Triệu Vô Cực mỉm cười.

“ Công kích vừa rồi đã có thể vượt qua 40 cấp tiêu chuẩn. Xem ra, ta không cùng các ngươi nghiêm túc một chút là không được. ”

Trong lúc đang cười nói, Triệu Vô Cực đồng thời mở ra võ hồn, 7 cái hồn hoàn hiện ra 2 vàng, 2 tím, 3 đen.

Cả người hắn bành trướng, cao trên 2,5 mét, toàn thân bao trùm lông nâu, 2 cái hùng chưởng thô to.

Rập rập.

Hắn một chân đạp đất, cước lực làm nền đất sụp đổ ra một cái dấu chân to.

Triệu Vô Cực phát lực tốc độ đột nhiên tăng mạnh cả người phóng đến, bàn tay hóa chưởng đập về hướng Trần Hàn.

Trần Hàn một bên dùng Lam Ngân Hoàng dây leo kéo lấy Tiểu Vũ cùng Chu Trúc Thanh, hai nàng đang muốn chạy đến ngăn chặng.

Một bên sử dụng toàn lực đạp Lăng Ba Vi Bộ né sang bên cạnh, phía sau lưng là Ninh Tuyền Tuyền được Lam Ngân Hoàng cuốn lấy từ đầy đến giờ.

Có Ám Kim Ma Hổ phụ thể, tốc độ tăng nhanh, ngay khi chưởng lực gần đến, hắn đã né tránh sang một bên . Ngay lặp tức đổi qua Cực Hoả Phượng Hoàng phụ thể, bay lên không, kéo theo là 3 người Chu Trúc Thanh.

Một chưởng đi vào khoảng không, Triệu Vô Cực xoay người hướng đến Đường Tam.

Đường Tam nhìn thấy, sử dụng Quỷ Ảnh Mê Tung lui ra sau, trong tay không ngừng ném ra ám khí, từ gỗ đến đá, chỉ có lác đác vài miếng sắt đả gỉ sét, hình dáng không trọn vẹn.

Đinh đinh đinh …

Hơn 20 cái ám khí đập vào trên thân Triệu Vô Cực, nhưng đã mở ra hồn lực, cơ thể hắn cứng rắn như đá, ám khí bắn trúng cũng không có rơi xuống giọt máu.

Chỉ còn lại một chân, tốc độ Đường Tam đã giảm mạnh.

Chỉ một hơi Triệu Vô Cực đã đến trước người hắn, một chưởng vỗ ra.



Đường Tam điên cuồng dùng hai cái hồn kỹ, tạo ra tơ nhện Lam Ngân Thảo, lại nở ra tơ nhện Lam Ngân hạt giống.

Nhưng võ hồn đã là héo úa Lam Ngân Thảo, cộng thêm hồn hoàn thứ nhất quá phế.

Những sợi tơ Lam Ngân Thảo chỉ có thể như lá khô, không ngừng tan nát, cũng không thể cản trở Triệu Vô Cực chưởng lực bao nhiêu.

Bành!

Phanh!

Một tiếng chưởng lực đập vào người Đường Tam.

Một tiếng động khác, là do một cây búa trong tay Đường Tam vung ra, v·a c·hạm với bàn tay khác của Triệu Vô Cực.

Cả người Đường Tam bay ra mười mấy mét, kéo theo một vệt máu ngã lăn trên đất mấy vòng mới dừng lại, trên miệng không ngừng ho khan.

Lại phun ra một ngụm máu mới có thể ngừng ho.

Nhìn thấy hắn dễ dàng b·ị đ·ánh bay, Triệu Vô Cực cũng hơi bất ngờ.

Cái kia cây búa đen đột nhiên xuất hiện, hắn vội vàng đưa tay ngăn trở, mặc dù hơi nặng, nhưng cũng chỉ hơi nặng, đẩy một cái đã xong.

Đây là đệ tử của Ngọc Tiểu Cương, hôm qua vừa đến, chỉ 12 tuổi đã 27 cấp, cũng rất thiên tài.

Hắn hôm qua mới biết lý luận đại sư chính là Ngọc Tiểu Cương, cũng là bạn cũ của Phất Lan Đức.

Mang theo đệ tử muốn gia nhập học viện, cũng nói Đường Tam cỡ nào thiên tài.

Nhưng tại sao lại có hơi yếu, đặt biệt là võ hồn quá phế, loại cỏ khô đó quá dễ dàng phá hủy.

Ngược lại cây búa võ hồn kia, rất có khả năng phát triển.

Chỉ có một cái được xem là ưu thế, chính là song sinh võ hồn.

Đường Tam cũng quá biệt khuất, võ hồn phế đi hắn cũng có thể chấp nhận.

Bởi vì, hắn giỏi nhất là chơi ám khí, nhưng mà trớ trêu thân mình quá nghèo.

Một bữa ăn cũng khó khăn, nói gì đến mua sắt, còn phải rèn đúc, lắp đặt …

Trên thân đã thiếu một cái chân, cũng giảm đi khả năng phát lực, chạy trốn.

Khiến hắn dễ dàng ăn một chưởng của Triệu Vô Cực, một chưởng của 76 cấp Hồn Thánh cũng không dễ ăn.

Nếu không phải Triệu Vô Cực nhẹ tay, một chưởng có thể tiễn hắn đi tây thiên.

Lúc này, Ngọc Tiểu Cương chạy đến, vội la lên:



“ Tiểu Tam, ngươi có sao không?

Triệu Vô Cực, chỉ là khảo thí, làm gì nặng tay như vậy?”

Vừa nói, cũng đã chạy đến nâng đỡ Đường Tam, một mặt tức giận trừng Triệu Vô Cực.

Phất Lan Đức cũng kêu gọi Áo Tư Tạp chạy đến. Một hồi khảo thí cũng kết thúc .

Bởi vì cho dù có kéo đến tối, cũng không làm gì được đám người Trần Hàn đang bay trên không . . .

Nếu chờ hắn hao hết hồn lực, có lẽ nhang cũng đã tàn.

Đường Tam mặc dù b·ị đ·ánh nhìn rất hư nhược, cũng không có trọng thương.

Chỉ hơi tái nhợt, kết hợp cơ thể ốm yếu, tạo ra cảnh tượng trầm trọng mà thôi.

Áo Tư Tạp đi đến, đọc một hồi hồn chú:

“ Lão tử có cây Xúc Xích Bự lão tử có cây Lạp Xưởng Nhỏ. ”

Đưa ra xúc xích, lạp xưởng cho Ngọc Tiểu Cương.

Ngọc Tiểu Cương lại đúc cho Đường Tam.

Nhưng Đường Tam vẫn giống nguyên kịch bản, nghe được chú ngữ, trong đầu hiện lên hình ảnh không hay, kiên quyết không ăn …

Ngọc Tiểu Cương một bên khuyên bảo.

Mặc kệ hắn ở đó ăn hay là không ăn, Trần Hàn lúc này lên tiếng:

“ Bây giờ có tính là qua ải hay không? ”

Hắn cũng không muốn phí thời gian ở đây coi phim tình cảm.

Tiểu Vũ Chu Trúc Thanh đứng phía sau hắn cũng gật đầu, nhìn hướng 2 cái lão sư.

“ Tất cả đều thông qua. ”

Phất Lan Đức tuyên bố, cũng đơn giản nói rõ quy định cùng ký túc xá học viện.

Trần Hàn cũng không quan tâm bọn họ dẫn Đường Tam đi đâu trị liệu.

Bởi vì hắn nghe được hệ thống tin tức.



“ Túc chủ thao tác, khiến Đường Tam chật vật nằm thương, c·ướp được 500 Điểm Khí Vận. ”

Trần Hàn đi theo 3 cái nữ tử đến ký túc xá nữ.

Nhìn thấy chỉ là một căn nhà gỗ lâu năm, có chút sập xệ, tất cả đều phàn nàn:

“ Cái này ... căn phòng, còn không bằng một cái sơ cấp học viện . ”

" Không phải, dựa theo bọn họ miêu tả, đây là cả ký túc xá, không phải 1 căn phòng . . ."

“ Hàn Hàn, chúng ta có thể về nhà mới ở hay không? ”

Trần Hàn nói: “ Đương nhiên có thể, nhà của chúng ta tại sao không thể ở. ”

Sau khi thương lượng, Tiểu Vũ cùng Chu Trúc Thanh cũng mời Ninh Tuyền Tuyền đi nhà mới ở lại.

Dù sao vừa mới trải qua chiến đấu cùng nhau, lại là võ hồn hệ phụ trợ số một số hai đại lục, còn là nữ tính, cũng không thể để nàng ở đây lộ trước hụt sau.

Nhà mới chính là nơi mà bây giờ Diệp Linh Linh, Độc Cô Nhạn, Tiểu Thố đang ở.

Nằm ở ngoại thành Tác Thác Thành, chính là nằm trong thôn mà Sử Lai Khắc thuê đất, nói đúng hơn là Trần Hàn đã mua lại toàn bộ mảnh đất này.

Bốn người cũng không có đồ đạc gì, ngay lập tức dọn đi.

Một khu nhà mới xây, tổng cộng là 7 căn phòng riêng, có vườn có sân, hồ bơi . . .

---

Sáng hôm sau, vì không có sự tình gì, cả đoàn người Trần Hàn đi ra dạo chơi.

Vừa ra khỏi nhà không lâu, đã nghe được tiếng cải vả từ một đôi thiếu niên, thiếu nữ .

“ Mã Hồng Tuấn, ngươi về sau không cần tìm ta . Ta sẽ không cùng với ngươi .”

“ Thúy Hoa, ta đối với ngươi không tốt đi ? Tại sao muốn cùng ta chia tay. ”

Lại một đoạn hí kịch chia tay như trong nguyên kịch bản.

Sau một hồi, thiếu niên muốn thiếu nữ cùng hắn thêm một lần ‘ giao lưu ’ mới có thể chia tay.

Nghe đến đây, Tiểu Vũ không nhịn nổi, nhảy ra la lớn:

“ Ngươi dừng tay! ”

Hai người phía trước đồng thời sững sờ, nhìn xem hướng nàng.

Tên mập thiếu niên mắt nhỏ chớp chớp, trên môi ria chuột run mấy lần, con mắt bên trong ánh sáng đại phóng, tiện tiện mở miệng:

“ Thật xinh đẹp cô nàng . Như thế nào, ngươi nghĩ thay thế nàng làm bạn gái của ta sao? Được rồi, ta đồng ý. ”

Tiểu Vũ vừa nghe, từ khó chịu chuyển sang tức giận còn muốn cải lại mấy câu.

Nhưng Trần Hàn thân ảnh cũng đã xuất hiện trước người Mã Hồng Tuấn.