Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đấu La Đại Lục: Cướp Đoạt Khí Vận Hệ Thống

Chương 32: Đới Mộc Bạch ăn đắng; Tam Hạo Cương 6 năm sóng gió.




Chương 32: Đới Mộc Bạch ăn đắng; Tam Hạo Cương 6 năm sóng gió.

Hai nữ, một nam, 2 cái nữ song sinh, khoảng 17 tuổi, dáng người cao gầy.

Một nam, là cái người cường tráng, đôi mắt 2 màu, chính là Đới Mộc Bạch.

Hắn đi đến trước quầy, nhìn xem nhân viên phục vụ, thanh niên nói: “ Ngươi là mới tới. Không biết ở đây cũng nên lưu một gian phòng cho ta sao? ”

Nhân viên phục vụ sửng sốt một chút, hỏi dò: “ Ngài là? ”

Song đồng nam tử có chút không kiên nhẫn nói: “ Gọi các ngươi quản lý đi ra. ”

Nhân viên vội vàng chạy đi tìm quản lý.

Tiểu Vũ nhìn thấy tên này vừa đến đã phách lối như vậy, lạnh giọng:

“ Lưu cái đầu ngươi, ở đây chúng ta đã thuê xong, ngươi có thể xéo đi. ”

Đới Mộc Bạch ánh mắt bất thiện nhìn 6 người Trần Hàn, con mắt đều muốn lồi ra ngoài.

Nếu nói phục vụ viên là ánh mắt hâm mộ, thán phục thì hắn chính là ghen ghét cùng không thể tin.

Đặt biệt nhìn thấy Chu Trúc Thanh đứng sát người Trần Hàn hắn có chút khó hiểu nhíu mày.

“ Rất tốt, rất lâu không người nào dám nói như vậy với ta .

Các ngươi trên thân cũng có Hồn Lực ba động, hẳn là Hồn Sư a.

Vậy các ngươi liền cùng tiến lên tốt, đánh thắng được ta, ta lập tức đi ngay, bằng không, xin các ngươi biểu diễn một chút lăn cái chữ này. ”

Nghe song đồng nam tử, Bên người hắn song bào thai thiếu nữ không khỏi si mê mà cười.

Đúng lúc này, trung niên quản lý chạy đến: “ Chuyện gì cũng từ từ, tuyệt đối đừng động thủ. ”

Đới Mộc Bạch nhìn hắn: “ Vương quản lí, các ngươi bây giờ càng ngày càng biết làm ăn a? ”

Trần Hàn chỉ là móc ra một cái màu đen lệnh bài, lung lay trong tay.

Vương quản lý vừa muốn hỗ trợ Đới Mộc Bạch, lại là run người hít sâu, sống lưng thẳng tắp, nói:

“ Đới thiếu, ngài cũng biết chúng ta khách sạn quy củ, không phân biệt khách hàng là ai.

Sáu vị khách nhân đã đưa tiền, còn xin ngài tìm một cái khách sạn khác. ”

Độc Cô Nhạn cũng là cười lạnh lên tiếng: “ Nghe rõ chưa, lăn. ”



Đới Mộc Bạch lạnh rên một tiếng:

“ Các ngươi coi như muốn ở cũng không dễ dàng như vậy, đã mắng ta, muốn ở cũng không thành.

Còn có cái này khách sạn, xem ra từ bây giờ có thể ngưng hoạt động được rồi. ”

Lời nói cuối cùng, hắn hướng Vương quản lý liếc mắt. Chỉ là một cái quản lý khách sạn, dám để hắn mất mặt như vậy không dạy dỗ là không được.

Vương quản lý lại là một bộ cương trực ưỡn ngực, không hề sợ một cái hồn sư uy h·iếp.

“ Miệng chó quả nhiên thường thích sủa loạn . Để ta cho ngươi biết, cái gì là đánh đến cha mẹ cũng nhìn không ra. ”

Đới Mộc Bạch còn muốn nói cái gì, một cái chân thon đã từ hướng bên trái hắn đá tới .

Vội vàng đưa cánh tay đón đỡ.

Bụp!

Bành!

Một tiếng giày vải v·a c·hạm với cánh tay, sau đó là tiếng cả người Đới Mộc Bạch đập vào bức tường khách sạn.

Tiểu Vũ đứng vững gót chân, nhìn vào đ·ống đ·ổ n·át khinh thường nói:

“ Chỉ có như vậy? Còn đi ra phách lối.

Ngươi quả nhiên chưa nghe Tiểu Vũ tỷ danh xưng. ”

Đới Mộc Bạch bò ra từ đống đất đá, trên người đã phụ thể, lông mọc dày đặt, tay hóa hổ trảo.

Ba cái hồn hoàn hiện lên, trong đó 2 cái hoàn màu vàng bắt đầu phát sáng.

Thứ nhất hồn kỹ - Bạch Hổ Hộ Thân Chướng.

Một tầng bạch quang bao quanh cơ thể hắn.

Thứ hai hồn kỹ - Bạch Hổ Liệt Quang Ba.

Ngay sau đó là một cái vầng sáng màu trắng sóng chấn động hướng Tiểu Vũ công kích.

Tiểu Vũ cũng mở ra võ hồn, 3 cái hồn hoàn hiện ra, cái thứ nhất phát sáng.



Thứ nhất hồn kỹ - Yêu Cung, phát động.

Lại đạp Lăng Ba Vi Bộ lướt sang một bên dễ dàng né tránh sóng công kích, còn tiện tay đẩy 2 cái song song nữ tử văng ra xa.

Ngoại trừ Lăng Ba Vi Bộ còn có Kinh Hồng Trường Ngoa tăng cường, nàng tốc độ đã vượt qua cùng cấp bậc quá nhiều.

Đới Mộc Bạch khinh ngạc, sử dụng cái hồn hoàn thứ 3.

Thứ ba hồn kỹ - Bạch Hổ Kim Cương Biến.

Cả người lại phủ thêm tầng ánh sáng, giậm chân một cái phóng tới Tiểu Vũ, một trảo chụp tới.

Tiểu Vũ nhẹ nhàng né tránh sang bên cạnh, Âm Cước đá ra, kèm theo nhu kình v·a c·hạm sau lưng hắn.

Bành!

Lần này vận dụng hồn lực kết hợp Kinh Hồng Trường Ngoa tăng phúc lực lượng.

Một đá đánh văng Đới Mộc Bạch đang mở kim cương biến, đụng ngã 5 bộ bàn ghế trong sảnh ăn khách sạn.

Thừa thắng xông lên, nàng nhảy đến, một cước đá lăn hắn ra khỏi cửa khách sạn.

Đới Mộc Bạch không hiểu thấu, mặc dù kinh ngạc nữ tử xinh xắn này lực lượng lại có thể ngang hàng với hắn.

Nhưng hắn chính là thuần lực lượng loại hình.

Đến sau khi bị một cước thứ 2 đá, trong người có một loại hồn lực kỳ dị xuyên thấu kim cương biến phòng hộ.

Trùng kích hắn cơ thịt, nội tạng.

Trong lúc bất ngờ, khiến cả người không thể phát lực, hồn lực cũng tán loạn, chỉ có thể khó khăn chịu trận.

Mặc kệ hắn nằm đó thoi thóp, đoàn người Trần Hàn đi lên phòng ở.

Qua một lát sau, từ xa đi đến một đám hồn sư, là đội hộ vệ của Công Nông Thương Hội.

Đới Mộc Bạch vừa mới thoát khỏi loại kỳ lạ hồn lực quấy phá. Cố gắng nén đau đớn chống dậy.

Bụp!

Rầm!

Lúc này không biết lại từ đâu tới một cái chân mang theo cự lực đạp hắn nằm xuống, phía dưới mặt đường cũng đã nứt ra.

Đồng thời truyền đến giọng nói: “ Nghe nói ngươi muốn dẹp bỏ Công Nông Thương Hội chúng ta sản nghiệp? ”



Sau một phen loạn đả, lột hết trên người hắn, lại mang hắn đi quăng vào Sử Lai Khắc học viện cửa chính.

Trên thân dán theo một tờ giấy, ghi rõ tội danh.

---

Buổi chiều, đám người Trần Hàn đi ra dạo một vòng quanh khách sạn.

Chu Trúc Thanh, Diệp Linh Linh, Tiểu Thố, đều là chững chạc mua sắm thứ cần thiết.

Chỉ có Tiểu Vũ, Độc Cô Nhạn loạn chuyển, một hồi ăn vặt một hồi mua sắm.

---

Lúc này, 3 người ăn mặc cực kỳ rách rưới xuất hiện trên đường phố Tác Thác Thành khu nam.

Hai nam nhân trung niên, một đứa bé khoảng 12 tuổi.

Đứa bé chỉ có một chân, sau lưng mang giỏ, tay chống lấy cây nạng gỗ.

Một nam tử xem như lành lặn đẩy xe lăn gỗ, trên xe là một năm trung niên khác, chỉ có điều đã mất đi 2 tay 2 chân.

Đặt điểm chung chính là 3 người đều rất ốm, chỉ còn lại da bọc xương, trên mặt chỉ toàn là âm trầm khí tức.

Chính là tổ hợp Đường Tam phụ tử, sư đồ.

Bọn họ những năm này trải qua quá không được tốt.

Mỗi lần muốn làm gì, đều bị một đám người nhảy ra q·uấy r·ối.

Đi vào rừng định săn chút hồn thú, tìm chút thảo dược liền bị hồn sư kết đội đ·ánh đ·ập.

Cả 3 người ân nhân sau khi cứu bọn họ, biết được là kẻ thù Võ Hồn Điện, kẻ ức h·iếp dân thường, cũng là một hồi nóng giận cuồng đánh.

Lúc tìm nơi ở bị đám người đến đuổi, trồng một chút thực vật bị người phá hư.

Ăn uống, mua sắm bất kỳ chỗ nào cũng là gấp 100 1000 lần kim hồn tệ giá cả.

Có lúc, bần cùng đến nổi phải lén trộm chút đồ ăn trong quán ăn.

Nhưng vừa bỏ vào miệng, binh sĩ, hồn sư, người dân từ đâu bao vây bắt giữ.

Trải qua bao nhiêu khó khăn, tại trong lúc vô tình đi lang thang, có một người bỏ vào Đường Tam trong tay một cái bánh bao.

Khiến hắn không khỏi xúc động rơi lệ, nhưng người kia câu nói, lại khiến hắn tâm thái xoay chuyển 180 độ.