Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đấu La Đại Lục: Cướp Đoạt Khí Vận Hệ Thống

Chương 26: Phụ tử, sư đồ liên tiếp thảm tao tai ương.




Chương 26: Phụ tử, sư đồ liên tiếp thảm tao tai ương.

Chương 26: Liên tiếp thảm tao tai ương.

Một bên, Đường Tam có chút bất ngờ bị nói đến, nghi hoặc nhìn chính mình sư phụ.

Ngọc Tiểu Cương bị nói đến tức giận run người, lớn tiếng phản biện:

“Không phải, ta không có ý đó, ta là thật tâm dạy dỗ hắn.”

Trần Hàn nói tiếp:

“Vậy thì ngươi ở học viện này bao lâu, đã nhận bao nhiêu đệ tử?”

“Ta ở đây hơn 10 năm, cũng chỉ nhận một mình Đường Tam làm đệ tử.”

Ngọc Tiểu Cương trả lời, hắn bắt đầu không hiểu Trần Hàn hướng nói chuyện.

Trần Hàn cười, lại chất vấn:

“Ngươi nói đã ăn nhờ ở đậu học viện 10 mấy năm.

Lại không dạy nổi một cái đệ tử, nói như vậy hẳn là cũng không có lên lớp giảng một bài nào đi?

Đây chính là cách ngươi báo đáp học viện đã trợ giúp ngươi?

Còn nói không mang mục đích tư lợi?

Là một giáo viên tốt sẽ không phân biệt học trò thiên phú cao thấp, biết gì dạy đó.

Còn ngươi, chính là coi thường học viên khác thiên phú kém, cũng không bỏ công dạy bọn chúng một buổi.

Lại chỉ muốn người khác cung kính với chính mình.

Nhưng mà ngươi có từng nghĩ, thiên phú của gươi so với bọn chúng, chính là càng phế vật.”

Ngọc Tiểu Cương bị chửi đến đỏ mặt chỉ vào Trần Hàn muốn cải lại, nhưng mà một hồi cũng không biết nói gì.

“Được rồi, không cần nói nhảm nữa.

Có bản lĩnh đánh bại ta rồi hẵng khoe khoang.”

Sao khi khinh thường một đợt, Trần Hàn bài ra tư thế ngoắc ngoắc tay khiêu khích.

“Được, ta cũng để ngươi thấy, cái gì là vô địch lý luận.”

Ngọc Tiểu Cương cũng bị chửi đủ nhiều, trở tay triệu hoán La Tam Pháo.

Tức thì, một con thú nữa heo nữa chó màu tím xuất hiện trước người hắn.

Trần Hàn cũng mở ra võ hồn, thứ nhất hồn hoàn sáng lên.

Ám Kim Ma Hổ - Phụ Thể.



Cả người bao bọc trong hư ảnh hắc hổ.

Cũng không nói nhiều một chân đạp đất, phóng tới.

Ngọc Tiểu Cương vội vàng chạy ra xa, một bên sử dụng thứ nhất hồn kỹ,

La Tam Pháo xoay người vận sức chuẩn bị phóng ra kỹ năng.

Nhưng cái rắm còn chưa kịp thả, đã bị một cái dây leo đầy gai màu lam trói lại.

Bành!

Sau một hồi xoay tròn lại bị quăng đi ra xa, mạnh mẽ v·a c·hạm với vách tường phòng học.

Một bên, Ngọc Tiểu Cương chân vừa khởi bước, cũng bị 2 cái dây leo trói lại.

Hắn con mắt trừng lớn nhìn Trần Hàn phóng tới đấm ra một quyền.

Trong lúc nhất thời lại không thoát ra được dây leo, chỉ có thể đưa tay chống đỡ.

Bành!

Lại một tiếng vang, Ngọc Tiểu Cương hai tay bị đấm đến gãy, cả người càng là bay ra, đụng trúng một cái gốc cột.

Trần Hàn cũng không có ngừng, đi tới liên tiếp quyền đấm cước đá.

Sau một hồi mới thỏa ý thả ra.

Hắn cũng không muốn ở đây đợi ăn bánh uống nước.

Cho người sửa chữa học viện hư hại, hắn dẫn Tiểu Vũ cùng Độc Cô Nhạn quay về.

---

Trên đường quay về, Trần Hàn nghe được hệ thống tin vui.

“Túc chủ đ·ánh đ·ập Đường Tam một trận, c·ướp được 1000 Điểm Khí Vận.”

“Túc chủ đ·ánh đ·ập Đường Hạo một trận, c·ướp được 1000 Điểm Khí Vận.”

“Túc chủ đ·ánh đ·ập Ngọc Tiểu Cương một trận, c·ướp được 500 Điểm Khí Vận.”

“Túc chủ chửi bới làm Ngọc Tiểu Cương mất đi thể diện, c·ướp được 500 Điểm Khí Vận.”

“Túc chủ thao tác làm Đường Tam cùng Ngọc Tiểu Cương sinh ra khúc mắc, c·ướp được 500 Điểm Khí Vận.”

Nhìn một hồi tài sản, bây giờ còn 9585 Điểm Khí Vận.

Về nhà, Trần Hàn bắt đầu chuẩn bị cái tiếp theo tiết điểm.

---



Cách 3 ngày sau khi Trần Hàn liên tục trào phúng cùng đ·ánh đ·ập 3 vị gà mái.

Đang tu luyện Dương Kinh, hắn nghe được hệ thống báo tin.

“Túc chủ thao tác làm Đường Tam, Đường Hạo, Ngọc Tiểu Cương lâm vào nguy hiểm, c·ướp được 1000 Điểm Khí Vận.”

Trần Hàn: ???

Khi ta hiện lên dấu chấm hỏi, chính là không hiểu ngươi đang nói gì.

‘Mấy ngày nay ta là ăn chay. Bọn chúng từ đâu ra nguy hiểm?

Chẳng lẽ có người biết được nội tâm ta, chuẩn bị lễ gặp mặt là 3 cái đầu người? ’

Lại qua mấy phút hắn nhận được tin tức từ Đế Thất.

Nặc Đinh Thành xuất hiện một lần quy mô náo động.

Võ Hồn Điện tìm thấy khi xưa cừu nhân. Sau khi xác định là Đường Hạo, muốn đi đến bắt giữ mang về g·iết c·hết.

Đường Tam một bên khóc rống.

Lúc này, Ngọc Tiểu Cương xuất hiện cầm ra một cái lệnh bài, trưởng lão Võ Hồn Điện.

Sau vài ngày hòa đàm, trưởng lão lệnh bài bị tịch thu, lấy lý do Đường Hạo đã tàn phế, sống không bằng c·hết, có thể bỏ qua một mạng.

Nhưng lại bị hai người gọi Quỷ Đấu La cùng Cúc Đấu La đánh 3 chiêu.

Cố gắng dùng hết tuyệt kỹ, nổ đi 3 cái hồn hoàn. Cuối cùng treo nữa cái mạng sống tiếp.



Nhưng thân thể bị tàn phá quá nghiêm trọng, sinh cơ quá suy yếu, hồn lực lại tiếp tục lui về 22 cấp.

Đã hiểu rõ nguyên do, Trần Hàn cũng thật sự không hiểu rõ, b·ị đ·ánh đến như vậy vẫn có thể còn sống.

‘Là do hoàn quang nhân vật chính hay sao?’

Nhưng nghĩ lại, cũng có thể Võ Hồn Điện cùng cha con bọn chúng không quá sâu thù hận.

Bỉ Bỉ Đông có thể hiểu, nàng là người thật sự g·iết Thiên Tầm Tật, có lẽ còn xem Đường Hạo là một nữa người trợ giúp.

Thiên Đạo Lưu cũng đã biết Thiên Tầm Tật không phải Đường Hạo g·iết, chỉ là b·ị đ·ánh một trận.

Bây giờ Đường Hạo đã tàn phế, Võ Hồn Điện còn bổ đao, khiến hắn phế càng thêm phế.

Như vậy, cũng đã thỏa mãn tư thù, lại cho thế nhân thấy Võ Hồn Điện vừa có sức mạnh, vừa có lòng chính nghĩa khoang dung.

Lại không cho Hạo Thiên Tông có cớ chỉ trích.

Quả nhiên, loại này giáo phái làm việc sẽ rất bị gò bó.



‘Không giống ta.’

Lắc đầu, Trần Hàn truyền lệnh một đám khôi lỗi bắt đầu làm việc.

---

Sau 2 ngày.

Một chiếc xe ngựa đang chạy trên đường núi.

Phía trên xe ngựa ngồi 3 người, chính là Đường Tam, Đường Hạo, Ngọc Tiểu Cương tổ hợp.

Sau náo động lớn, đừng nói Nặc Đinh sơ cấp học viện, đến Nặc Đinh thành chủ cũng không dám chứa chấp bọn họ 3 người.

Bất đắc dĩ, chỉ có thể bị người đuổi đi.

Cũng không phải tìm Phất Lan Đức hỗ trợ. Mà là muốn đi đến một cái tiểu thành xây dựng cuộc sống mới.

Ngọc Tiểu Cương người này cực kỳ sĩ diện, thích nhất danh tiếng.

Nếu chưa có thành tựu, gọi hắn đi nương nhờ người khác chính là không được.

Nếu không, cũng sẽ không chạy đi cái sơ cấp học viện tìm cảm giác ưu việt hơn người.

Dựa vào hắn tài sản, sống cái 6 – 7 năm cũng dư sức. Đến lúc đó Đường Tam có thành tựu sẽ đi Sử Lai Khắc khoe khoang.

Còn Đường Hạo bị trọng thương? Cũng không cần lo lắng, c·hết không được.

Đường Hạo cũng không có mặt mũi chạy về Hạo Thiên Tông.

Đến nỗi Đường Tam? Càng không có chỗ đi, chỉ có thể tự lực cánh sinh.

Dựa theo Ngọc Tiểu Cương chỉ dẫn, đi đến một tiểu thành, gần vùng núi rừng.

Dễ dàng tìm thấy thảo dược kéo dài hơi tàn cho Đường Hạo.

Đang chạy, bỗng nhiên Ngọc Tiểu Cương thấy phía trước đường có một đoạn đường bịt kín từng hàng chông thép sắc nhọn.



Vừa muốn ghìm cương, 2 con ngựa tựa như vấp trúng thứ gì, té ngã về phía trước.

Ba người bất ngờ bị xe ngựa quán tính hất văng.

Đường Tam ôm lấy tàn phế lão cha, đạp Quỷ Ảnh Mê Tung nhảy ra xe ngựa.

Ngọc Tiểu Cương yếu gà càng là ngã lăn trên đất, cố gắng nhảy lên né tránh chông thép.

Cùng lúc đó, 2 bên vách núi xuất hiện mấy chục người, toàn thân áo đen.

Trên tay cầm lấy một loại đại liên nỏ, trên nỏ có chốt khóa, liên tục kéo xạ.

Mỗi lần chủ nhân kéo lên hạ xuống có thể đồng thời bắn ra 4 chi mũi tên.

Trong nháy mắt đã bay ra mấy trăm cả ngàn cái mũi tên sắt.