[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Chương 429




Quang mang màu bạc nhàn nhạt nương theo thân thể mềm mại của nàng vũ động mà như ẩn như hiện, không gian ba động cũng theo đó mà lặng lẽ xuất hiện.

Thiên Cơ Vũ là truyền thừa trọng yếu nhất, cũng là hạch tâm chân chính trong Khổng Tước Yêu tộc. Khổng Tước Đại Yêu Hoàng trước đây chính là dựa vào Thiên Cơ Vũ mà có thể thành Hoàng. Chỉ là Thiên Cơ Vũ truyền thừa rất khó khăn, Khổng Tước Yêu tộc đã nhiều đời không có tộc nhân lĩnh ngộ được Thiên Cơ Vũ, đây cũng là nguyên nhân chính không cách nào xuất hiện được Đại Yêu Hoàng tiếp theo.

Thiên Cơ Vũ phù hợp hơn với nữ tử Khổng Tước Yêu tộc, nam tử cũng có thể học, nhưng hiệu quả rất kém. Chỉ là trong Khổng Tước Yêu tộc, nam tử trời sinh có huyết mạch cường đại hơn rất nhiều so với nữ tử. Khổng Tước Đại Yêu Hoàng trước đây là nữ nhân, do huyết mạch biến dị nên mới dẫn theo Khổng Tước Yêu tộc bước lên tầng cấp huyết mạch cấp một.

Nhưng về sau trong quá trình truyền thừa, đều là nam tử Khổng Tước Yêu tộc có thực lực mạnh hơn, nữ tử Khổng Tước Yêu tộc cũng không cách nào lĩnh ngộ Thiên Cơ Vũ nên mới xuất hiện tình cảnh như bây giờ.

Cho đến thế hệ này, Mỹ công tử đã bộc lộ thiên phú được trời ưu ái, tuổi còn nhỏ không những đã thức tỉnh Khổng Tước kim quan, khi học tập Thiên Cơ Vũ cuối cùng cũng đã nhập môn. Nàng biết, đây cũng nguyên nhân Khổng Tước Đại Yêu Vương muốn truyền lại vị trí tộc trưởng cho nàng, mặc dù trên người nàng có huyết mạch nhân loại.

Chờ ta vũ động xong sẽ không đợi tên gia hoả kia nữa. Thật là không biết giữ lời gì hết!

Mỹ công tử uyển chuyển nhảy múa, khí huyết trong cơ thể cũng ngày càng hoà hợp, toàn thân đều tản ra màu bạc sáng óng, Tinh Thần Lực cũng theo đó khuếch trương ra bên ngoài, mỗi biến hoá không gian rất nhỏ xung quanh đều nằm trong cảm nhận của nàng. Thậm chí nàng có thể cảm giác được bên thành Gia Lý có chút xao động, đó là huyết mạch Khổng Tước Yêu tộc đang đáp lại nàng.

Đúng lúc này, nàng tựa hồ cảm nhận được một cỗ khí tức cực kỳ sắc bén đang phi tốc tới gần.

Ánh mắt Mỹ công tử trong nháy mắt lạnh hơn, thân thể mềm mại thay đổi, một cây Khổng Tước Linh rơi vào trong tay, không gian xung quanh ba động cực nhanh, đã chuẩn bị tuỳ thời xuất thủ.

Nhưng ngay sau đó, khí tức sắc bén kia yên lặng thu liễm, một bóng người từ trên trời giáng xuống. Đôi cánh màu vàng sau lưng nhanh chóng thu lại, mà nơi hắn rơi xuống chính là trước mặt nàng.

Mỹ công tử hơi sững sờ, khí tức quen thuộc này ...

"Thật có lỗi, đã để ngươi chờ lâu." Thanh âm quen thuộc, khí tức quen thuộc, mặt nạ quen thuộc, chính là một thân ảnh quen thuộc.

Tu La phiêu diêu rơi xuống đất, hô hấp của hắn có chút gấp, ngực vẫn đang phập phồng kịch liệt, chắc rằng hắn đã toàn lực đi đường. Nhưng là, trong mắt hắn là một cỗ nóng rực không thể che giấu, làm Mỹ công tử cảm thấy dường như hắn muốn xông lên ôm lấy nàng.

Nhìn thân ảnh quen thuộc kia, nghe thanh âm của hắn, không biết vì sao, uỷ khuất dồn nén trong ba ngày chờ đợi chớp mắt đã biến thành một cảm giác an tâm.

"Ngươi trở về từ một nơi rất xa sao?" Mỹ công tử nhìn Tu La dường như đã cao lớn hơn vài phần, thấp giọng hỏi.

Mà lúc này, ánh mắt của hắn dường như muốn nuốt chửng nàng.

Nàng cao hơn, dáng người càng thêm cân xứng. Khí tức thanh xuân của thiếu nữ phát ra ngày càng nồng đậm, thiếu đi vài phần ngây ngô, nhiều hơn mấy phần thiếu nữ, nhưng dường như nàng lại gầy đi, chỉ có đôi mắt là càng thêm sáng.

Điệu múa vừa rồi của nàng thật đẹp! Kỳ thật dù người chưa tới, nhưng Thần Thức đã đến. Đúng vậy, là Thần Thức, bởi vì chỉ có Thần Thức mới không dễ bị phát hiện, cũng có thể dò xét xa hơn. Vì muốn biết nàng có còn chờ hắn không, hắn cũng không để ý tiêu hao của mình.

Sau đó, từ Thần Thức cảm giác được, hắn cảm nhận được điệu múa động lòng người kia, dường như toàn bộ không gian đều bị lôi kéo vào điệu múa.

Cảm nhận này làm hắn mê say, thậm chí không có ẩn giấu khí tức sắc bén của Kim Bằng Biến.

Rốt cuộc cũng đứng trước mặt nàng, nhìn dung nhan tuyệt mỹ kia, lại thêm khí chất thanh lệ thoát tục, một ngày một đêm phi hành đều đáng giá.

"Ừm, có chút xa, vẫn tốt. Bởi vì có một số việc chậm trễ nên đã để ngươi chờ lâu." Tu La cố nén xúc động muốn ôm nàng vào lòng, nhẹ nhàng nói ra.

"Ngươi vất vả rồi." Nhìn dáng vẻ phong trần mệt mỏi của hắn, oán khí trong lòng Mỹ công tử đã hoàn toàn biến mất. Nàng dù sao cũng chỉ đứng chờ hắn ở chỗ này, nhưng hắn lại phải đi một quãng đường rất xa để trở về, hắn mệt mỏi hơn nàng nhiều.

Nàng tò mò hỏi: "Ngươi sao biết ta ở chỗ này chờ ngươi?"

Tu La mỉm cười, nói: "Ta bố trí ở nơi này một pháp trận, nếu có người lưu lại chỗ này một thời gian đủ dài, ta ở nơi xa cũng có thể cảm ứng được. Cũng chỉ có ngươi ở chỗ này chờ ta, nhất là hai ngày liên tục đều cảm nhận được, nên ta biết ngươi đã xuất quan. Ngươi thay đổi khá nhiều a! Thực lực tăng cường không ít, bế quan đã hoàn toàn kết thúc rồi sao?"

Chỉ dùng Thần Thức quét qua, hắn có thể rõ ràng cảm nhận được khí tức của nàng ngày càng ngưng tụ, tu vi cũng lắng đọng nhiều, mặc dù là cảnh giới Bát giai, nhưng đã là Bát giai đỉnh phong, hơn nữa còn đang cố ý áp chế, nếu không cũng đã có thể đột phá Cửu giai.

Mỹ công tử mới bao nhiêu tuổi? Khoảng mười sáu tuổi đã có tu vi Cửu giai, trong nhân loại tuyệt đối là cực kỳ hiếm thấy.

Đương nhiên là không tính Đường Tam. Không thể đánh giá hắn giống như hài tử mười mấy tuổi bình thường.

"Ừm, vẫn tốt. Bế quan vẫn chưa kết thúc. Ta được nghỉ ngơi giữa chừng một thời gian. Qua mấy ngày nữa sẽ phải tiếp nhận khảo nghiệm."

"Khảo nghiệm? Khảo nghiệm gì?" Tu La lập tức khẩn trương hỏi.

Mỹ công tử nói: "Hẳn là khảo nghiệm gia tộc. Sau khi thông qua khảo nghiệm, bế quan cũng sẽ kết thúc."

Tu La giật mình: "Ngươi sở dĩ một mực áp chế lực lượng, cũng là chờ khi thực hiện khảo nghiệm mới đột phá đi."

"Đúng vậy, nhưng không phải ý của ta." Mỹ công tử gật đầu nói.

Không phải nàng, tất nhiên sẽ là Khổng Tước Đại Yêu Vương. Xem ra phần khảo nghiệm này rất trọng yếu.

Quang mang lấp loé, trong tay Đường Tam xuất hiện hai kiện đồ vật. Hắn đưa nó cho Mỹ công tử, nói: "Hai món đồ này ta mới lấy được gần đây, ngươi cầm lấy. Khi ngươi thực hiện khảo nghiệm hẳn sẽ cần đến nó."

Mỹ công tử nhìn hai đồ vật trong tay hắn, không khỏi lộ vẻ tò mò. Đó là một viên đá màu trắng sữa và một tấm gương nhỏ.

"Đây là cái gì?"

Tu La nói: "Viên đá kia tên là Vận Khí Chi Thạch, mang theo nó, nó sẽ mang lại vận may cho ngươi. Nó đến từ núi Thiên Hồ ở Tổ đình."

"Đồ vật của Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng sao?" Mỹ công tử kinh ngạc nói.

Tu La gật đầu, "Đồ vật kia ngươi coi là vũ khí đi. Ta ở trên đó đã ghi lại một loại huyết mạch chi lực. Khi ngươi gặp nguy hiểm hãy dẫn động nó, năng lực ẩn chứa bên trong sẽ hiện ra, uy năng của nó không khác với cảnh giới của ngươi lắm. Bản thân ngươi am hiểu khống chế không gian, còn trận bàn này ghi lại huyết mạch chi lực của Thì Quang Ngạc, là khống chế thời gian. Khi phóng thích, trong vòng một phút ngươi có thể làm thời gian gia tốc hoặc thời gian chậm chạp. Thời gian cùng không gian phối hợp, đối với ngươi sẽ có trợ giúp không nhỏ."

Mỹ công tử nhìn hai món đồ trong tay hắn, lại nhìn hắn, sau đó theo bản năng lùi về sau một bước, lắc đầu nói: "Cảm ơn ngươi, nhưng ta không thể nhận. Bọn nó đều quá trân quý. Ta không thể nhận đồ vật của ngươi."

Tu La nói: "Giữa chúng ta còn phân gì chứ. Của ta cũng là của ngươi. Ngươi cứ cầm trước đi, coi như ta cho ngươi mượn. Chờ sau khi ngươi xuất quan thì trả lại cho ta."

Mỹ công tử vẫn lắc đầu nói: "Sao có thể không phân được. Ta ngay cả dáng vẻ vốn có của ngươi cũng không biết, chúng ta kỳ thật gặp nhau cũng có mấy lần mà thôi. Ta cũng không biết rốt cuộc ngươi là ai, đến từ đâu, vì sao lại luôn giúp ta như vậy. Ta sao có thể hết lần này đến lần khác đều nhận sự trợ giúp của ngươi, ta không hồi báo được."