[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Chương 386




"Vâng." Đường Tam cung kính đáp một tiếng, hai tay nhanh chóng luật động trên trận bàn. Lập tức, trên mặt trận bàn hiện lên quang văn kỳ dị, đáng kinh ngạc hơn là, những quang văn này còn mang theo dao động năng lượng phức tạp khác nhau mà ngay cả Hứa Tự Nhiên cũng không hiểu được.

Ngay sau đó, Đường Tam đột nhiên mang trận bàn kia dán trên ngực mình. Lập tức, ngân quang đại phóng, hai con mắt Đường Tam cũng nhiễm một vòng ngân quang.

Hai tay hắn mở ra, từng cây dây leo tráng kiện chen chúc chui ra, từng cây từng cây quấn đến chỗ Hứa Tự Nhiên.

Hứa Tự Nhiên giật nảy mình, lập tức lui lại nhưng dây leo kia trong nháy mắt đã tạo thành một lồng giam lớn, vây hắn ở bên trong. Gai nhọn cũng nhanh chóng chui ra, thể hiện khí tức nồng đậm.

Tay phải Đường Tam nắm lại, dây leo ngưng tụ thành một thanh trường thương tản ra khí tức sắc bén.

"Thật là Thiên Tinh Biến!" Năng lực thực chiến của Linh Tê Lộc Yêu chủ yếu là ở Tinh Thần Lực, nhưng nói về quan sát, bọn họ tuyệt đối là hạng nhất. Linh Tê Chi Nhãn nhìn chăm chú Lam Ngân Hoàng trước mắt, Hứa Tự Nhiên có thể khẳng định, đây chính là một loại huyết mạch chi lực. Huyết mạch chi lực của Đường Tam không phải là cái này, vậy có nghĩa là, vị Lâu đại sư này nói thật, hắn thật sự có khả năng dung hợp huyết mạch chi lực với trận bàn.

Chuyện này thật sự quá rung động, làm Hứa Tự Nhiên hoàn toàn không nói nên lời. Nhưng trong nội tâm hắn cũng ý thức được, nhận định của Tràng chủ về vị Lâu đại sư này quá thấp a!

Quả thực có thể dùng từ thần kỹ để hình dung. Có được trận bàn này, chẳng phải là tương đương với có được huyết mạch thứ hai sao?

Đây mới chỉ là trận bàn huyết mạch cấp ba, vậy nếu là huyết mạch cao hơn thì sao?

Hứa Tự Nhiên có chút không dám liên tưởng nữa.

Trận bàn như thế này chỉ có thể nói là bảo vật vô giá.

Thanh âm Hứa Tự Nhiên có chút run rẩy, hắn nói với Lâu đại sư: "Đại sư, ngài chế tác trận bàn này tương đương với năng lực cấp bậc nào? Năng lượng cao nhất là cấp bậc gì?"

Lâu đại sư thản nhiên nói: "Dùng huyết mạch cấp bậc gì chế tác sẽ có năng lực cấp bậc đó. Trên lý thuyết thì có thể chế tác trận bàn cấp độ Đại Yêu Hoàng. Bất quá, ta không có tinh huyết của Đại Yêu Hoàng, thực lực của ta cũng không đủ. Hiện tại cao nhất ta có thể thử ở mức độ Thần cấp, nhưng sẽ tiêu tốn rất nhiều vật liệu."

Hứa Tự Nhiên hít sâu một hơi, "Đại sư, hiện tại ta không thể cam đoan với ngài điều gì. Chuyện này thực sự là trọng đại, ta nhất định phải báo cáo lên trên. Xin ngài chờ tin tức của ta được không?"

Lúc này lòng hắn đã có chút loạn, hơn nữa đúng là hắn không thể quyết định được chuyện này. Hắn hiểu, Huyết Mạch trận bàn đối với chủng tộc khác có lẽ chỉ là trân quý, nhưng với Linh Tê Lộc Yêu nhất mạch không am hiểu chiến đấu, có thể nói là thay đổi về chất. Tuyệt đối là thuế biến!

Lâu đại sư chỉ Đường Tam nói: "Các ngươi liên hệ với hắn là được, hắn biết cách tìm được ta. Hôm nay cứ như vậy đi. Còn có, Lam Ngân trận bàn là lễ vật ta đưa cho Tu La, ai cũng không được ngấp nghé. Nghe nói hắn muốn tham gia đoàn chiến ở Tổ đình, đây là vì đảm báo tính mệnh của hắn. Nếu như hắn có chuyện gì không hay xảy ra, ước định của chúng ta tất cả đều không có hiệu lực. Như vậy đi!"

Nói xong, hắn đứng người đi ra ngoài.

Hứa Tự Nhiên vội vàng đuổi theo, cung kính nói: "Đại sư yên tâm. Liên quan đến đoàn chiến lần này, tràng chủ đã sớm chuẩn bị tốt, cam đoan Tu La huynh đệ sẽ bình an vô sự trở về. Ngài yên tâm, chúng ta tuyệt đối sẽ tuân theo ước định. Còn có, ngài có dự định bán Huyết Mạch trận bàn này không?"

Lâu đại sư dừng bước, quay đầu nhìn hắn nói: "Ngươi cho là thứ này có thể bán? Nói thẳng với ngươi, trận bàn này đến bây giờ ta cũng không làm thành công được mấy cái. Vật phẩm thí nghiệm quá ít, ta cũng không cách nào tiếp tục nghiên cứu. Nếu không phải như vậy, ngươi cho rằng vì sao ta lại muốn hợp tác với các ngươi. Không phải vì nghiên cứu, ta muốn nhiều tiền như vậy làm gì?"

"Đúng, đúng, ngài nói đúng. Đây quả là vinh hạnh của chúng ta." Hứa Tự Nhiên gật đầu liên tục.

"Cứ vậy đi." Nói xong hắn nhanh chân rời đi.

Đường Tam thấp giọng nói với Hứa Tự Nhiên: "Hứa cửa hàng trưởng, ta đi trước tiễn đại sư, một lúc nữa sẽ quay lại."

Nói xong, hắn bước nhanh đuổi theo Lâu đại sư, đi thẳng ra bên ngoài, lên xe ngựa.

Hứa Tự Nhiên đưa bọn họ tới cửa lớn, cung kính nhìn theo xe ngựa biến mất mới phất phất tay, thấp giọng nói: "Đuổi theo bọn họ, nhìn xem họ xuống ở nơi nào."

Trong xe ngựa.

Trương Hạo Hiên tháo mặt nạ xuống, khoé miệng phát ra nụ cười tươi, "Cảm giác này thật tốt." Lâu đại sư tất nhiên là do hắn giả danh, có mặt nạ che chắn, nguỵ trang cũng không quá khó khăn.

Những chuyện này hắn và Đường Tam đã thương lượng tốt.

Hợp tác với cửa hàng Linh Tê là quyết định sau khi Đường Tam đã nghĩ kỹ, một là vì cửa hàng Linh Tê thần phục Khổng Tước Yêu tộc. Nói cách khác, tương lai tiền bọn họ kiếm được cũng là của Khổng Tước Yêu tộc, nếu Mỹ công tử có thể kế thừa Khổng Tước Đại Yêu Vương, như vậy, những thứ này tự nhiên sẽ là của nàng.

Hơn nữa, cửa hàng Linh Tê là một trong các mạng lưới thương gia lớn nhất đại lục, bọn họ có con đường có thể tìm cho Đường Tam nhiều đồ tốt.

Huyết Mạch trận bàn đương nhiên là giả, Đường Tam không phải không làm được, mà thứ này chế tác vô cùng phức tạp, và đúng là cần tiêu hao một lượng lớn vật liệu. Bây giờ tạm thời nó không cần thiết, mà Đường Tam cũng cần nghiên cứu nhiều hơn. Hắn thể hiện như vậy chủ yếu là ra oai, để cửa hàng Linh Tê có thể chú tâm đi tìm các loại huyết mạch trân quý, nhất là mấy loại mà Đường Tam cần. Những vật này nếu tới tay, đối với tổ chức Cứu Thục đều có chỗ cực tốt.

"Lâu đại sư" thể hiện năng lực của mình một cách thích hợp đã chấn nhiếp Hứa Tự Nhiên kia, làm cho bọn họ càng coi trọng vị đại sư này. Đường Tam với vai trò người phát ngôn cũng càng thêm trọng yếu. Khi Đường Tam gặp nguy hiểm, cửa hàng Linh Tê vì lợi ích to lớn này tất nhiên sẽ giúp đỡ hắn. Thật là một công nhiều việc.

"Lão sư ngài diễn thật hay. Ngài chế tác trận bàn cũng ngày càng thuần thục a." Đường Tam cười ha hả nói.

Trương Hạo Hiên nói: "Có Thần Thức quả nhiên khác biệt. Tất cả đều có cảm giác nước chảy thành sông. Đi, ngươi quay lại cùng hắn an bài đoàn chiến ở Đấu Thú Tràng đi. Ta rút lui trước."

"Được."

Trương Hạo Hiên lấy ra một viên Truyền Tống trận bàn, quang mang loé lên, người trong xe ngựa đã hư không tiêu thất.

Đường Tam không có nóng lòng trở về mà cẩn thận nhớ lại tình huống lúc trước với Hứa Tự Nhiên, sau khi xác định không có bỏ sót vấn đề gì, lúc này mới quay ngược xe quay lại cửa hàng Linh Tê.

Người theo dõi tự nhiên tốn công vô ích, sử dụng Truyền Tống trận bàn, Trương Hạo Hiên làm sao có thể bị theo dõi.

Cho nên khi Hứa Tự Nhiên nhìn thấy Đường Tam, hắn cũng nhận được tin tức, khi lên xe ngựa có hai người, nửa đường không có người xuống xe, nhưng lúc trở về chỉ còn có Đường Tam.

"Hứa cửa hàng trưởng." Đường Tam đi vào trong cửa hàng, lần nữa tìm được Hứa Tự Nhiên.

Hứa Tự Nhiên mỉm cười nói: "Tu La huynh đệ, nếu như ngươi không ngại thì gọi ta là Hứa ca đi. Thật không nghĩ tới, ngươi thật sự tìm được đại sư. Ta đại biểu cửa hàng Linh Tê cảm tạ ngươi."

Đường Tam mỉm cười nói: "Đây là chuyện ta đã đáp ứng tràng chủ. Nghĩ lại đúng là vận khí tốt nên mới tìm được đại sư. Đại sư có chút không thích nói chuyện, về sau có chuyện tìm ngài ấy thì nói với ta là được, ngài ấy sẽ liên hệ với ta." Hắn chưa hề nói mình sẽ liên hệ với đại sư, mà ngược lại là đại sư liên hệ với mình, điều đó nói cho Hứa Tự Nhiên, ta cũng không cách nào tuỳ thời liên hệ với đại sư.