[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Chương 230




Trương Hạo Hiên theo bản năng quay đầu nhìn Đường Tam.

Đường Tam cũng nhìn hắn, sau đó nhẹ nhàng gật đầu.

Trương Hạo Hiên lập tức nói: "Các ngươi ở trong này cũng không có tác dụng gì, chỉ có thể sốt ruột hơn thôi. Chúng ta ra ngoài trước, để Tư Nho ở lại giúp hắn là đủ. Có tin gì thì để Đường Tam truyền ra. Chúng ta đi thương lượng biện pháp một chút."

Quan Long Giang có chút nghi hoặc nhìn Đường Tam, nhưng lại bị Trương Hạo Hiên kéo ra ngoài.

Mộc Ân Tình, Mộc Vân Vũ cũng vội vàng đuổi kịp.

Mộc Vân Vũ sắc mặt hồng hào hơn, chẳng những thân thể đã tốt hơn nhiều, nàng cuối cùng cũng đột phá Bát giai, khí tức cũng tăng lên.

Nhìn thấy bọn họ đã ra ngoài, lúc này Đường Tam mới đi tới bên người Độc Bạch, cảm thụ biến hoá của hắn.

Hắn có Linh Tê Thiên Nhãn, cảm giác với số mệnh, nguyên tố và tinh thần đều vô cùng nhạy cảm.

Khí huyết trong cơ thể Độc Bạch chấn động không ngừng, đó là do huyết mạch dao động, mà dường như huyết mạch của hắn phát sinh một ít biến hoá. Loại biến hoá này tựa hồ là huyết mạch chi lực đang tiến hoá theo Tinh Thần Lực, nhưng Tinh Thần Lực có chút thừa nên tràn ra ngoài. Phần Tinh Thần Lực này xảy ra xung đột với Tinh Thần Lực trong huyết mạch, do đó mới mang lại cho Độc Bạch thống khổ rất lớn.

Phát hiện ra điểm này, Đường Tam mơ hồ hiểu ra điều gì đó.

"Tư Nho lão sư, phiền người ngừng lại một lát." Đường Tam nói nhẹ với Tư Nho.

"Hả?" Tư Nho mở mắt, nhìn Đường Tam lộ vẻ nghi hoặc.

Đường Tam thấp giọng nói: "Tư Nho lão sư, người có cảm thấy Tinh Thần Lực của Độc Bạch sư huynh có hai loại?"

"Hai loại?" Tư Nho kinh ngạc nói: "Một người làm sao có được hai loại Tinh Thần Lực, chỉ là chia làm hai bộ phận mà thôi, bọn nó ..." Nói đến đây, hắn đột nhiên dừng lại, trong mắt toát ra vẻ dị sắc.

Được Đường Tam nhắc nhở, hắn cố ý thúc giục thần trí của mình đi cảm thụ, kết quả là Tinh Thần Lực trong huyết mạch của Độc Bạch cùng Tinh Thần Lực trong Tinh Thần Chi Hải đúng là khác nhau.

Tinh Thần Lực trong Tinh Thần Chi Hải đã hoá lỏng, số lượng vững chắc và khổng lồ, mà Tinh Thần Lực trong huyết mạch thì mang theo cảm giác hư vô mờ mịt. Lúc trước Tư Nho vẫn đang ổn định trạng thái thân thể của Độc Bạch, làm huyết mạch của hắn vững vàng hơn, khống chế Tinh Thần Lực sinh ra từ huyết mạch kia, không cho bọn nó trùng kích, ảnh hưởng đến Tinh Thần Chi Hải, chỉ để chúng tiếp xúc một chút.

"Giống như là có điểm khác nhau." Tư Nho giật mình nói.

"Phải làm gì bây giờ? Thiên Hồ Biến quá đặc thù, chúng ta không có bất kỳ kinh nghiệm nào. Tiểu tử này quá nóng vội, sau khi ăn hết Tử Dương quả, Tinh Thần Lực tăng lên quá nhanh làm huyết mạch chi lực theo đó mà bạo động."

Đường Tam nói: "Không bằng để cho bọn nó câu thông với nhau? Ta cảm thấy phải để cho hai loại Tinh Thần Lực này giao hoà với nhau thì hắn mới có thể hoàn thành đột phá. Chỉ là Tinh Thần Chi Hải cần vững chắc hơn. Người có thể giữ vững Tinh Thần Chi Hải của hắn, không cho nó vì Tinh Thần Lực khổng lồ trùng kích mà tan vỡ. Còn lại thì để hai loại Tinh Thần Lực tự động dung hợp đi."

Từ lúc bắt đầu Tư Nho đúng là đã làm sai, hắn không nên thủ hộ thân thể Độc Bạch, mà là Tinh Thần Chi Hải mới đúng. Đường Tam tận khả năng để vị lão sư này có thể hiểu được phương pháp của hắn.

Lúc này, Trương Hạo Hiên cũng đã trở lại, vừa vặn nghe được lời Đường Tam nói.

"Ta cảm thấy có thể thử xem, tác dụng của Thiên Hồ Biến vẫn là ở phương diện tinh thần. Cho nên tiến hoá cũng hẳn là mặt này. Như vậy đi lão Tư, ngươi dùng Thần Thức thủ hộ Tinh Thần Chi Hải của hắn, ta sẽ bảo vệ thân thể hắn, có biến hoá gì thì chúng ta có thể kịp thời ứng phó."

"Được." Tư Nho quyết định rất nhanh. Tình huống của Độc Bạch rất không tốt, Tinh Thần Chi Hải dao động rất lợi hại.

Lập tức, Trương Hạo Hiên ngồi trước người Độc Bạch, tay phải đặt trước ngực hắn, cảm thụ biến hoá trong cơ thể. Đôi mắt Tư Nho loé lên kim quang nhàn nhạt, buông lỏng hạn chế với Tinh Thần Lực trong huyết mạch, dần rút sang bảo hộ Tinh Thần Chi Hải của hắn.

Trong nháy mắt khi hắn buông ra, trong cơ thể Độc Bạch bắn ra một sóng tinh thần mãnh liệt, trong chốc lát phảng phất có tinh thần phong bạo quét sạch căn phòng. Ngay cả Đường Tam cũng bị chấn động làm cho hoảng hốt. Bạch quang hoá thành chất lỏng từ mắt chảy xuống, hắn không nhịn được liền kêu lên thanh âm thống khổ.

Đường Tam đã hiểu vì sao Tư Nho lại bảo hộ thân thể Độc Bạch trước, quả thực biến hoá này quá lớn, ai nhìn cũng muốn áp chế ngay trạng thái đó.

Đường Tam vận chuyển Linh Tê Thiên Nhãn, cẩn thận nhìn Độc Bạch, cũng cảm thụ biến hoá của hắn. Một khi Độc Bạch đột phá Ngũ giai, Đường Tam cũng có thể đột phá, giúp hắn hoàn thành chuẩn bị quan trọng nhất trước khi trùng kích Thất giai. Cho nên biến hoá lúc này của Độc Bạch cũng chính là biến hoá hắn phải tiếp nhận về sau.

Đường Tam cảm nhận được, sau khi Tư Nho buông lỏng hạn chế, năng lượng tinh thần bị áp chế trong huyết mạch hồi lâu đã tràn ra ngoài quét sạch một vòng, sau đó ngang nhiên nhảy vào Tinh Thần Chi Hải hô phong hoán vũ, xung đột với Tinh Thần Lực vốn hoá lỏng của Độc Bạch. Hai bên vừa bài xích vừa giao hoà lẫn nhau, cho nên mới có dấu vết năng lượng tràn ra như vậy.

Hào quang bạch sắc loé lên rồi biến mất, Đường Tam không chút do dự đem Thiên Hồ Biến mở ra tới cực hạn, gia trì may mắn cho Độc Bạch.

Lập tức, xung đột giữa hai loại Tinh Thần Lực đã giảm bớt, va chạm ít đi, giao hoà nhiều hơn. Thân thể Độc Bạch run rẩy hơn, nhưng bạch dịch kia đã giảm đi nhiều.

Hào quang bạch sắc bắt đầu từ khoé mắt hắn bắn ra ngoài, những hào quang này không tản ra mà vậy quanh thân thể Độc Bạch, sau đó chậm rãi dung nhập vào cơ thể hắn, làm cơ thể hắn chuyển thành màu trắng, trên đầu hắn còn có quang ảnh mơ hồ hiển hiện.

Đó là một con Hồ Ly màu trắng, đôi mắt sâu thâm thuý, vầng sáng màu xanh đậm lập loè trong đáy mắt, sau lưng, chín cái đuôi mờ ảo nhẹ nhàng đong đưa. Trong đó có một cái đang ngưng thực, mà cái đuôi thứ hai cũng đang ngưng tụ lại, bắt đầu từ gốc hướng ra ngoài.

Đường Tam chấn động, hắn mơ hồ hiểu được, Thiên Hồ tộc dường như không giống với các Yêu Quái Tộc khác.

Đối với Yêu Quái Tộc, Tứ giai là một lần biến chất, sau đó là Thất giai. Mà Thiên Hồ tộc phải đến Ngũ giai mới bắt đầu biến chất. Sinh ra cái đuôi thứ hai, không hề nghi ngờ đây là một lần lột xác, biến hoá lớn hơn không biết bao nhiêu lần so với khi đột phá Tứ giai. Có thể thấy được, sau khi đột phá thành công, Thiên Hồ Biến sẽ có thay đổi long trời lở đất, nói không chừng vấn đề huyết mạch có thể giải quyết một chút.

Tiến giai đã bắt đầu. Lúc khó khăn nhất đã được Đường Tam dùng Thiên Hồ Biến gia trì may mắn nên đã vượt qua.

Dù là Đường Tam hay Tư Nho, Trương Hạo Hiên cũng không biết là, khi đột phá Thiên Hồ tộc vẫn luôn cần đồng bạn phụ trợ. Khống chế số mệnh vốn là năng lực nghịch thiên, nếu không có đồng bạn gia trì, khi đột phá sẽ bị số mệnh phản phệ, từ đó xuất hiện vấn đề lớn, hầu như sẽ không đột phá thành công.

Cho nên, nếu như không có Đường Tam, không có cơ duyên xảo hợp hắn dùng Huyền Thiên Công hấp thu Thiên Hồ Biến thì cả đời này Độc Bạch không thể đột phá Ngũ giai, hoặc là, lúc đột phá sẽ bị phản phệ mà chết. Phần phản phệ này sinh ra khi mọc ra cái đuôi thứ hai.

Thân thể Độc Bạch run rẩy dần dần đã giảm bớt, hư ảnh Thiên Hồ trên đỉnh đầu cũng dần trở nên ngưng thực. Toàn thân hắn bắt đầu toả ra bạch quang nhu hoà, những bạch quang này như các vòng quang luân bình thường, bao quanh thân thể hắn ở bên trong.