[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Chương 191




Đây là quyết định mà hắn đưa ra thật nhanh. Mỹ công tử hẳn là nhìn không thấu Tu La. Mà lúc đó, hình dáng của mình cũng khác bây giờ. Muốn đến gần Mỹ công tử, bình thường dùng thân phận Tu La tất nhiên là không thích hợp. Hắn muốn âm thầm bảo hộ nàng, ở thời khắc mấu chốt sẽ xuất thủ.

Nhưng với Đường Tam, hắn càng hy vọng mỗi thời khắc đều có thể cùng nàng ở một chỗ, cho nên hiện tại, hắn tức tốc thay đổi kế hoạch của mình một chút.

"Nhân loại? Nhân loại có đồng thời hai loại huyết mạch? Ta sao chưa từng nghe nói qua?" Mỹ công tử hai mắt híp lại, ánh mắt lạnh lẽo nói.

Nàng phán đoán như vậy do vừa rồi Đường Tam thi triển hai loại năng lực, một là phong cương giống Sáp Sí Hổ, một là khống chế thực vật. Song huyết mạch?

Song huyết mạch trong Yêu Quái Tộc và Tinh Quái Tộc không phải không có, nhưng rất hiếm. Bình thường chỉ có cha mẹ có huyết mạch khác nhau mới có khả năng xuất hiện. Nhưng song huyết mạch thường rất yếu nhược, không mạnh bằng thuần huyết. Yêu Quái, Tinh Quái có song huyết mạch được xưng là yêu tộc tạp huyết và quái tộc tạp huyết, cũng không được coi trọng. Yêu Quái Tộc và Tinh Quái Tộc như vậy rất khó đột phó Lục giai, đột phá đến Thần cấp càng là phượng mao lân giác.

Đường Tam khoé miệng co giật một thoáng. Vừa rồi vì bảo vệ tính mạng, hắn cũng không ẩn giấu thực lực. Không dùng Báo Thiểm, đó là vì sợ bại lộ thân phận Tu La.

"Ân, đúng vậy. Ta có hai loại huyết mạch". Vừa nói, hắn nâng tay phải lên, quang văn dũng động, hiện ra Chanh cấp Cứu Thục lạc ấn.

Khi Mỹ công tử chịu cùng hắn nói chuyện, Đường Tam biết nàng sẽ không công kích mình, cũng không cần bại lộ quá nhiều năng lực.

Thân phận Cứu Thục, chính là phương pháp bảo vệ tính mạng tốt nhất.

"Chanh cấp?" Quả nhiên, sau khi Mỹ công tử nhìn thấy lạc ấn, rõ ràng đã buông lỏng cảnh giác, Khổng Tước Linh trong tay dần dần hạ xuống.

"Là ngươi an bài tập kích lần này? Mục đích là gì?" Mỹ công tử nhàn nhạt hỏi.

Đường Tam nói: "Mục đích là vì xua hổ nuốt sói, ngồi chờ ngư ông đắc lợi." Hắn cố ý làm cho thái độ của mình cung kính một chút.

"Ngươi biết thân phận của ta?" Mỹ công tử thản nhiên nói.

Đúng lúc này, đồng tử Đường Tam bỗng co rút lại, cơ hồ ngay lập tức, hai tay trước người đánh ra, phong cương bùng nổ, thôi động thân thể hắn nhanh chóng lùi lại phía sau.

Hắn biết, mình đã gặp phiền toái.

Thân phận Lam cấp Cứu Thục của Mỹ công tử trong tổ chức là bí mật, căn bản một cái Chanh cấp như hắn không được biết. Hắn vốn muốn nhanh chóng giải thích, ai ngờ Mỹ công tử không cho hắn cơ hội, trực tiếp xuất thủ.

Phong cương phá toái, Đường Tam dường như thấy được một con Khổng Tước khổng lồ ở trước mặt mình đang xoè đuôi, mọi thứ xung quanh đều ngưng trệ, tất cả không gian chồng chồng lớp lớp, làm cho hắn không thể phân biệt thực ảo. Không gian dày đặc kia, mang theo khí tức sắc bén cắt về phía hắn.

Đường Tam há to miệng, cảm thật thật đắng.

Không hề nghi ngờ, Mỹ công tử đã nổi sát tâm. Một kích này, hiện tại hắn không thể ngăn được.

Hắn thật muốn nói với nàng, thân ái, ngươi có biết hay không, ngươi đang mưu sát phu quân của mình?

Hắn càng không nghĩ tới, Thần Thức mình luôn ẩn giấu, luôn trân trọng, chuẩn bị trong tương lai khi Mỹ công tử cần cứu viện lại không thể không sử dụng ở tình huống này.

Không cần nói cũng biết, chết trong tay lão bà mình thì không vui như thế nào.

Thời điểm nguy hiểm đến tính mạng như thế này không cho phép hắn do dự. Hai con ngươi Đường Tam sáng lên, một vòng quang huy kỳ dị nở rộ trong đáy mắt.

Đó là một vầng sáng màu vàng nhu hoà mà kỳ dị. Sự tình kiếp trước, trong chớp mắt này đã quanh quẩn trong lòng hắn, ánh mắt trở nên mờ mịt mà ấm áp.

Ngước nhìn không gian trùng điệp muốn hại hắn kia, hắn chậm rãi nâng tay phải lên, trong hư không làm động tác nắm chặt tay.

Đúng lúc đó, tựa hồ cảm nhận được điều gì đó, tầng không gian chồng lớp kia ngưng trệ một lát. Cùng lúc đó, một âm thanh hét lớn: "Hạ thủ lưu tình!"

Động tác nắm tay của Đường Tam cùng tầng không gian chèn ép kia cơ hồ đồng thời dừng lại.

Ngay sau đó, một đoàn hoả quang nóng bỏng cưỡng ép mà đến, hoả diễm sáng chói bốc lên, đem thân hình Đường Tam bảo hộ bên trong.

Lam quang như thuỷ triều rút đi, lộ ra thân ảnh Mỹ công tử. Mà lúc này, trong mắt nàng hiện lên vài phần hương vị không biết nên giải quyết như thế nào.

Trương Hạo Hiên ngăn cản trước mặt Đường Tam, thở từng ngụm hổn hển. Còn kém một điểm, chỉ còn kém một điểm a!

Nếu mình đến chậm một bước, chỉ sợ bảo bối đồ đệ của mình, hài tử được hắn ký thác hy vọng cực lớn đã bị người nhà xé nát.

Mỹ công tử nhìn chăm chú Trương Hạo Hiên.

"Đừng hiểu lầm, là người một nhà. Hắn là đệ tử của ta." Trương Hạo Hiên lập tức giải thích.

Mỹ công tử cau mày, ý vị không biết giải quyết như thế nào trong mắt đã biến mất, nàng thản nhiên nói: "Bí mật cấp bậc của ta hắn có thể biết sao? Cho dù hắn là đệ tử của ngươi."

Trương Hạo Hiên trong lòng suy tính thật nhanh, lập tức hiểu được Đường Tam hẳn là bại lộ thân phận Chanh cấp Cứu Thục với Mỹ công tử. Mà biểu lộ thân phận trước Mỹ công tử chứng tỏ là đã biết thân phận của nàng.

"Là do ta. Hắn là đệ tử duy nhất của ta, ta rất kỳ vọng vào hắn, nên cũng nói cho hắn biết một số bí mật. Lúc trước hắn ở học viện gặp được người, ta lo lắng giữa các ngươi có xung đột nên mới nói. Chuyện này, ta sẽ chịu phạt với tổ chức."

"Học viện? Hắn cũng ở học viện Gia Lý?" Hào quang lập loè trong mắt, nhưng lần này không có sát ý nổi lên.

Trương Hạo Hiên vội vàng gật đầu, đem Đường Tam từ sau lưng mình kéo ra.

Kim quang trong mắt giờ đã biến mất, sau lưng mồ hôi ướt đẫm, lạnh buốt. Suýt chút nữa, suýt chút nữa thôi, điểm Thần Thức của hắn đã bạo phát rồi.

Khi nghe thấy âm thanh của Trương Hạo Hiên, hắn đã bắt đầu thu hồi Thần Thức, nếu không sẽ không kịp. Bởi vì có Trương Hạo Hiên ngăn cản, cho dù hắn thực sự bị không gian chi lực chém trúng cũng không chết tại chỗ. Có lão sư ở đây, bảo trụ mạng nhỏ sẽ không có vấn đề.

Nhưng làm hắn có chút kỳ quái là, không gian chi lực dường như đã bắt đầu thu hồi trước khi Trương Hạo Hiên lên tiếng. Sau khi lão sư xuất hiện, Mỹ công tử đã nhẹ tay, nhưng thu lực vẫn là trước đó.

"Tháo mặt nạ xuống, để Mỹ công tử nhìn một chút." Trương Hạo Hiên đánh một cái lên ót Đường Tam.

Thật là một tiểu tử làm người ta không bớt lo, nếu mình đến chậm một bước, hậu quả thực tưởng không nổi.

Đường Tam rất bất đắc dĩ, ta là Thần Vương a, ngươi vậy mà dám đánh đầu Thần Vương.

Tháo mặt nạ xuống, lộ ta tướng mạo vốn có của mình.

Khi Mỹ công tử nhìn thấy khuôn mặt hắn, nàng không khỏi ngẩn ngơ, trừng lớn hai mắt. Trong chớp mắt, nàng tựa hồ không còn lạnh như trước nữa.

"Là ngươi?"

"Khục khục, là ta." Đường Tam gật gật đầu, cười khổ nói.

Mỹ công tử nhìn hắn, lại nhìn Trương Hạo Hiên. Sau đó, nàng đi tới hai đầu Sáp Sí Hổ còn nguyên vẹn. Đi đến mỗi đầu, nàng giơ tay lên trán Sáp Sí Hổ, lập tức, một cỗ không gian chi lực nhộn nhạo di chuyển vào người nàng. Đường Tam nhìn thấy, trong lòng bàn tay Mỹ công tử có một vòng xoáy mơ hồ hút hết toàn bộ không gian chi lực trong cơ thể Sáp Sí Hổ.

Sau đó, hai đầu Bát giai Sáp Sí Hổ ngã xuống, vẫn còn hô hấp yếu ớt. Không chết!

Bên kia nàng cũng làm như vậy. Sau đó hai đầu Sáp Sí Hổ bị nàng thu vào túi trữ vật.

Sau đó nàng nói với Trương Hạo Hiên: "Lần sau không thể làm như vậy nữa."

"Vâng." Trương Hạo Hiên cung kính hướng nàng thi lễ.

Mỹ công tử liếc Đường Tam một cái, lúc này thân hình mới động, biến mất trong rừng núi.

Ánh mắt Đường Tam vẫn dõi theo nàng, mãi cho đến khi bóng nàng biến mất, không thấy gì nữa.