Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)

Chương 22




- Hả?
Hoắc Vũ Hạo đang định suy nghĩ tiếp đến công pháp Cầm Nã Thủ mà Bối Bối vừa dạy hôm qua, nghe thấy Đường Nhã nói nhất thời ngạc nhiên nói.
Ba người đứng dậy tiếp tục đi, vừa đi Đường Nhã vừa giới thiệu sơ qua tình hình của học viện Sử Lai Khắc.
Học viện Sử Lai Khắc được sáng lập từ vạn năm trước, Sử Lai Khắc trong cổ ngữ có nghĩa là quái vật, ý định ban đầu của người sáng lập là tạo ra một học viện chỉ có quái vật tu luyện.
Khẩu hiệu của học viện Sử Lai khắc theo lời của hội trưởng lúc đó chính là bồi dưỡng quái vật, người thường không đủ tư cách vào, mà quái vật ở đây chính là các tuyệt đỉnh thiên tài. Nguồn: http://Đọc Truyện
Môn chủ đời đầu của Đường Môn cũng tốt nghiệp ở đây, cũng là thế hệ đệ tử tạo ra thời kỳ huy hoàng của học viện Sử Lai Khắc.
Truyền thuyết về Thất Quái tại học viện Sử Lai Khắc đã lưu truyền rất lâu trên tại đại lục, nổi tiếng nhất là hai vợ chồng môn chủ Đường Môn. Sau này tuy rằng Đường Môn suy sụp nhưng học viện Sử Lai Khắc lại sừng sững như cũ, dần dần trở thành học viện đệ nhất đại lục.
Sử Lai Khắc học viện hiện nay có địa vị vô cùng quan trọng, nguyên nhân của hiện tượng này bắt nguồn từ hơn bốn nghìn năm trước, Đấu La đại lục đại chiến với Tinh Nguyệt đại lục.
Chiến đấu bắt đầu, bởi vì tam đại đế quốc không đồng tâm hiệp lực nên Đấu La đại lục rơi xuống hạ phong, thậm chí đã có lúc quân đội Tinh Nguyệt đại lục đánh sâu vào trong Đấu La đại lục.
Vào lúc mấu chốt, viện trưởng học viện Sử Lai Khắc ra mặt lên tiếng kêu gọi, không ngờ chỉ một lần gần sáu mươi vị cường giả Phong Hào Đấu La xuất hiện trở thành thống soái của tam quân đánh tan quân đội Nhật Nguyệt đại lục. Chiến tranh kết thúc, toàn đại lục thống nhất lấy tên Đấu La Đại Lục, Nhật Nguyệt đế quốc phải cắt đất mới có thể tồn tại nhưng quân lực đã suy yếu cựu kỳ, không thể gây uy hiếp đến tam đại đế quốc của Đấu La Đại Lục nữa, thực lực chỉ còn tương đương với một đế quốc.
Sau trận chiến ấy thanh danh học viện Sử Lai Khắc lan xa, không chỉ vì học viện có sáu mươi cường giả Phong Hào Đấu La mà còn vì khi viện trưởng thống soái quân đội, hoàng thất ba đế quốc mới hoảng sợ nhận ra hầu hết hệ thống tướng lệnh quân đội đều xuất thân từ học viện Sử Lai Khắc. Dưới sự điều phối của học viện Sử Lai Khắc, tam đại đế quốc mới không xuất hiện bất hòa to lớn, cũng không dám áp đặt học viện.
Từ đó về sau, học viện Sử Lai Khắc trở thành một khu vực đặc biệt, không thuộc phạm vi bất kỳ quốc gia nào.
Viện trưởng các đời của học viện đều vô cùng anh minh, tuy rằng địa vị học viện tại đại lục là tuyệt đối nhưng luôn đối xử công bình với các quốc gia, học viện không hề có tư quân, số lượng lão sư cũng luôn bảo trì nhất định. Vì thế học viện Sử Lai Khắc qua bao nhiêu năm tháng vẫn thủy chung là một học viện, không hề khiến cho bất kỳ quốc gia nào có cảm giác nguy cơ. Năm tháng trôi qua, học viện đã có địa vị tuyệt đối không quốc gia nào dám dễ dàng lay động.
Học viện Sử Lai Khắc nằm ở phía đông nam đế quốc Thiên Hồn, phía đông là Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, phía nam là Tinh La Đế Quốc, có thể nói học viện chính là trung tâm, là nơi giao nhau của ba đế quốc.
Trước mắt Đấu La Đại Lục chia học viện làm hai bộ phận, ngoại viện và nội viện. Hàng năm học viện tuyển chừng hơn một ngàn học viên nhưng số lượng học viên tại học viện chưa từng vượt qua năm ngàn người. Sau khi tiến vào học viện, cần phải kiên trì qua mười hai năm mới được tốt nghiệp. Nói cách khác tỉ lệ đào thải tại học viện là cực kỳ cao, nếu hàng năm học viên không thể thông qua sát hạch chắc chắn sẽ bị loại khỏi học viện.
Nhưng cũng vì thế, học viên có thể tốt nghiệp không ai không là thiên kiêu.
Có thể nói học viện Sử Lai Khắc chính là cái nôi cường giả cho Đấu La Đại Lục. Thậm chí tình hình chính trị ngoại tại Thiên Hồn Đế Quốc, Đấu Linh Đế Quốc và Tinh La Đế Quốc còn có thể thay đổi tùy theo số lượng học viên của mỗi đế quốc thành công gia nhập học viện, có thể nói lên uy danh của nó.
Còn về phía Nhật Nguyệt Đế Quốc, có thể vẫn còn thù hằn học viện nên chưa bao giờ gửi học viên tham gia. Tại Nhật Nguyệt Đế Quốc cũng có một ít học viện cao cấp, trải qua vài ngàn năm phát triển cũng đã có quy mô tương đối. Nhưng Nhật Nguyệt Đế Quốc từ sau khi bại trận luôn bị hạn chế bởi các hiệp ước hiệp thương, không thể khuếch trương thể lực, bề mặt luôn tỏ vẻ thua kém.
- Tiểu Hoắc, sau khi ngươi tiến học viện sẽ tu luyện tại ngoại viện. Ngoại viện có rất nhiều hệ, ngươi nên tham gia Khống Chế Hệ, đồng thời kiêm tu Hồn Đạo Hệ.
Đường Nhã vừa giới thiệu tình huống học viện vừa gợi ý.
- Lão sư, Hồn Đạo Hệ là sao?
Hoắc Vũ Hạo thắc mắc.
Đường Nhã giải thích:
-Hồn Đạo Hệ chính là hệ lấy Hồn Đạo khí làm mục đích tu luyện.
Nói đến Hồn Đạo vũ khí Đường Nhã lại nghiến răng tức giận.
-Hồn Đạo Khí?
Hoắc Vũ Hạo không hiểu hỏi, việc này cũng không trách hắn. Học viện Sử Lai Khắc chính là học viện đệ nhất đại lục, hắn từ nhỏ lại ở hoàn cảnh không thuận lợi, tự nhiên kiến thức sẽ không quá lớn.
Bối Bối thấy sắc mặc Đường Nhã không tốt lên tiếng giải thích:
- Hồn Đạo Khí này cùng Đường Môn chúng ta có quan hệ rất lớn. Theo một ý nào đó, Hồn Đạo khí chính là dùng Hồn Lực thúc dục vũ khí, Hồn Đạo Khí phẩm chất càng cao uy lực càng lớn, nói cách khác cho dù ngươi chỉ là một Khí Hồn Sư bình thường nhưng có một kiện Hồn Đạo Khí cường đại cũng có thể có lực công kích cường đại. Mà sự phát triển của Hồn Đạo Khí cũng chính là nguyên nhân khiến Đường Môn chúng ta suy sụp.
- Đường Môn chúng ta tại hơn bốn ngàn năm trước vẫn vô cùng cường thịnh. Nhật Nguyệt đại lục giao tranh với Đấu La đại lục chính là lúc Đường Môn chúng ta suy sụp.
Đường Nhã oán hận nói:
- Đường Môn chúng ta lấy ám khí mà thành dành, cũng lấy buôn bán ám khí làm phương tiện phát triển kinh tế. Lúc đó quốc gia nào cũng hướng chúng ta mua một số lượng ám khí nhất định, các tông môn khác cũng thế.
- Hơn bốn ngàn năm trước, chiến tranh nổ ra, tam đại đế quốc dùng ám khí của chúng ta làm phương tiện chiến tranh. Kết quả mặc dù Hồn Sư ở Tinh Nguyệt Đế Quốc không quá mạnh nhưng ở phương diện Hồn Đạo khí lại có thành tựu độc đáo. Việc lấy Hồn Lực thôi động Hồn Đạo khí khiến uy lực cùng khoảng cách đều vượt qua ám khí Đường Môn. Kết quả vào lúc đầu tam đại đế quốc dùng ám khí Đường Môn tổn thất thảm trọng.