Chương 48: Chiến Thử Vương, Viên Tề cùng Ngưu Bình dự định
Sau khi tiếp nhận Phi Xà Thiêu Hỏa cùng Hồng Đào Tửu từ Lý Bạch, bốn người từ trong góc khuỷnh lao ra.
Ngưu Bình bay lên trên vị trí cao nhất, một vòng sáng màu vàng từ dưới chân hắn hiện ra: "Nham Bạo!"
Hồn kỹ Nham Bạo lần này của Ngưu Bình không còn là tạo thành từng viên nham thạch nhỏ lẻ rồi ném ra như mưa thiên thạch như vậy nữa. Hắn được Tuyết Mặc Quân chỉ điểm, thay đổi cách thức phóng thích của hồn kỹ, là một kỹ xảo khá là khó khăn, nhưng Ngưu Bình không chỉ làm được, mà còn tăng được uy lực của hồn kỹ.
Hiện tại, tất cả các viên Nham Bạo hình thành đều được hắn hội tụ và gắn chặt là một khỏa nham thạch khổng lồ, Ngưu Bình gọi đây là Nham Bạo - Thiên Trụy.
Nham Bạo Thiên Trụy được Ngưu Bình ném thẳng xuống phía dưới, ngay khi nó tiếp đất, một v·ụ n·ổ cực lớn xuất hiện. Vô số tiểu thử c·hết bởi đòn này, mà hai đầu thử vương chiến trường lại bị nham thạch chia ra làm đôi.
Tuyết Mặc Quân dùng Thất Thải Kinh Hồng niệm thuật trực tiếp công kích tới Thiết Bối Thử Vương. Thiết Bối Thử Vương đã bị kích thương vô số, thân thể tàn tạ không chịu nổi, nay bị một đòn t·ấn c·ông tinh thần, liền trực tiếp nằm ngất tại đó.
Tuyết Mặc Quân thấy vậy cũng ngẩn người một hồi, một lúc sau liền lắc đầu liên tục. Mới tráng niên đã hư nhược thế này, cực kỳ không tốt. Hắn vừa chăm chú để ý Thiết Bối Thử Vương, vừa ngó sang chiến trường bên kia.
Phía chiến trường còn lại, Viên Tề lúc này cực kỳ linh hoạt và nhanh chóng xuyên qua đàn chuột, hắn né mọi đầu chuột công kích cùng mảnh nham thạch mà đòn của Ngưu Bình tạo ra. Đôi tay hắn vung vẩy thiết côn, một đường thẳng tắp, thế như trẻ che tiếp cận Phệ Kim Thử Vương.
Ngưu Bình phía trên lúc này cũng thi thoảng ném ra Nham Bạo - Tinh Vũ trợ giúp hắn. Mộ Tâm Huyền lúc này cũng liên tục bay đi bay lại trên cao, tìm góc tốt nhất để dùng ra Tồi Thành Tiễn.
Viên Tề lúc này cũng đã tiếp cận Phệ Kim Thử Vương. Mà kẻ sau lúc này lại thấy tình hình có biến, loạn tìm đường chạy trốn.
Phệ Kim Thử Vương cực kỳ tinh minh, mới thấy có biến đã nhanh chóng lấy tiểu thử làm yểm trợ cho bản thân chạy trốn. Đáng tiếc Viên Tề lại tinh ranh hơn nó nhiều lần, trực tiếp đâm xiên chiến trường, khóa chặt đường lui của nó.
Mộ Tâm Huyền lúc này còn chưa tìm được góc bắn tốt, đành phải liên tục dùng hồn lực hóa tiễn bắn dọn đường cho bản thân. Viên Tề không có người trợ giúp, trực diện rơi vào hoàn cảnh một đối một, giữa một kẻ hồn sư với một đầu nghìn năm hồn thú.
Nghe thì người bình thường chắc chỉ cười khẩy khinh thường, cho là kẻ kia tự cao tự đại. Chắc chỉ chạm mặt đối kháng một chiêu với nghìn năm hồn thú là c·hết bất đắc kỳ tử. Dù có cắn thuốc đi chăng nữa, Hồn Sư mà đối đầu với nghìn năm hồn thú, chỉ có một kết quả, đó là c·hết.
Đáng tiếc, Viên Tề không phải người bình thường, mà thuốc hắn cắn cũng không phải thuốc bình thường. Một ngụm rượu đào đổ vào miệng, chỉ thấy cả người Viên Tề lớn hẳn lên một vòng, cơ bắp nổi lên cuồn cuộn, từ một tên dáng người mảnh khảnh, nhìn có vẻ gầy gò ốm yếu, trở thành một thanh niên có dáng người cơ bắp, cân đối cực kỳ hoàn mĩ.
Hai tay cơ bắp nắm chặt lấy Như Ý Côn, Viên Tề chặn trước mặt Phệ Kim Thử Vương, một côn quét ngang mà ra. "Trọng, trọng, trọng" ba tiếng vang lên, côn sắt biến nặng nề. Một thanh vang trầm đục vang vọng, Phệ Kim Thử Vương thân hình sững lại.
Phía sườn của nó, dưới lớp lông mao rắn chắc đã bị lõm vào, một tia máu từ đó ứa ra. Lực phòng ngự của Phệ Kim Vương Thử mà Thiết Bối Vương Thử dùng gần một nửa cái mạng của mình cũng không gây được một chút thương tổn, lại bị một côn của Viên Tề phá phòng.
Tố chất thân thể sau khi mở tinh vân, Lưu Ly Ngọc Thể chiến pháp, Hồng Đào tửu tăng phúc, sức nặng của Như Ý Côn ba thứ hợp lại tạo ra sức công phá mạnh phi thường.
Mộ Tâm Huyền lúc này cũng nhanh chóng chớp lấy thời cơ, Tồi Thành Tiễn nhanh chóng phát động. Dưới sự điều khiển bởi tinh thần lực hùng hậu của Mộ Tâm Huyền, Tồi Thành Tiễn cực kỳ chính xác đâm thẳng vào v·ết t·hương mà Viên Tề vừa tạo ra.
"Chít!" Phệ Kim Thử Vương ngửa đầu rống lên đau đớn. Thân hình nó loạng choạng loạng choạng, nhưng bằng dục vọng cầu sinh, nó vẫn không ngã xuống, nó cố gắng chạy trốn. Nhưng Viên Tề đâu để nó rời đi dễ dang như vậy, một côn đâm thẳng tới, chọc xuyên người Phệ Kim Thử Vương từ trái sang phải.
Thân thể của Phệ Kim Thử Vương lúc này còn đang giật giật, tứ chi quờ quạng, nhưng chẳng mấy chốc thân thể nó rũ xuống, cứng đơ lại. Viên Tề nặng nề rút Như Ý Côn ra, rũ xác chuột to bằng nửa người mình xuống.
Những đầu Phệ Kim Thử xung quanh hắn thấy khí tức của thử vương biến mất, hoảng sợ nhìn lấy Viên Tề như ác ma kinh khủng nhất, giẫm đạp lên nhau chạy trốn. Chỉ vài phút, chung quanh chỉ còn là t·hi t·hể của hai loài thử hồn thú, mà những con còn sống đều đã chạy bán sống bán c·hết.
Tuyết Mặc Quân lúc này xách Thiết Bối Thử Vương bay tới, mà Lý Bạch cũng từ khuỷu hang bay ra. Tất cả tụ tập lại bên cạnh xác Phệ Kim Thử Vương lúc này đã xuất hiện một hồn hoàn màu tím mỹ lệ.
"Viên Tề, ngươi khá thật đó. Nhanh như vậy mà tên này đ·ã c·hết luôn này, còn rơi ra cả hồn hoàn rồi." Lý Bạch đập đạp vai Viên Tề.
Người sau lúc này vẫn còn đang trong hơi rượu, còn chưa tỉnh hồn.
"Một con đã là cái gì, Viên Tề ta có thể một đánh trăm đánh ngàn, mình ta đại náo được cả ổ chuột này."
Nghe lời ba hoa của Viên Tề, Ngưu Bình tiến tới lắc lắc đầu, lấy tay hướng về sau gáy hắn đập một phát. Cả người Viên Tề nhũn ra, đổ sụp xuống.
Lần nào cũng vậy, sau khi dùng xong Hồng Đào Tửu, Viên Tề liền vào trạng thái hóa dở hơi, cái mũi vểnh lên tận trời, tửu lượng của tên này quá là kém. Nhưng nếu dùng Hồng Đào Tửu, uy lực của Như Ý Côn mới thể hiện ra sự mạnh mẽ, vì vậy dù tên Viên Tề này tửu lượng kém, nhưng hở tí là lại xin Lý Bạch cho hắn tí rượu, cuối cùng cái mũi lại vểnh đến tận trời.
Ngưu Bình cũng quá quen thuộc với điều này.
Tuyết Mặc Quân cũng không hơi đâu đi quản đống lộn xộn này, đá đầu Thiết Bối Thử Vương cho Lý Bạch.
"Lý Bạch ca, động thủ đi."
Lý Bạch gật đầu tiến tới, trên tay cầm lấy một mũi Tồi Thành Tiễn của Mộ Tâm Huyền, một tiễn cắm xuyên sọ não. Từ t·hi t·hể của Thiết Bối Thử Vương, một hồn hoàn màu tím bay lên, nhưng màu sắc của nó còn xa mới được bằng Phệ Kim Thử Vương, hẳn là vừa đột phá chưa được bao lâu.
Lý Bạch khoanh chân đả tọa hấp thụ. Tuyết Mặc Quân đám người cũng nhàn rỗi, bèn đi thu thập những đầu xác chuột nhìn còn khá nguyên vẹn lại. Đêm nay lại được hưởng lộc từ tay nghề của Lý Bạch, cũng so sánh luôn chuột nướng hồn kxy với chuột nướng tự tay làm khác nhau thế nào.
Trong lúc chờ đợi Lý Bạch, Tuyết Mặc Quân cũng hỏi thăm dự định cho hồn hoàn kế tiếp của mấy người còn lại.
"Viên Tề, Ngưu Bình, Mộ tỷ, ba người các ngươi có mục tiêu gì chưa?"
Viên Tề cùng Ngưu Bình nhếch miệng trả lời.
"Hai chúng ta được chỉ điểm của Đại Minh, Nhị Minh. Hai vị đó đã đánh dấu cho chúng ta một vài loài viên hầu loại cùng ngưu, tê loại hồn thú phù hợp."
Ngưu Bình tiếp lời: "Hồn kỹ thứ nhất của ta là viễn công loại hồn kỹ, bù đắp cho thân thể lực lượng mạnh mà lại không linh hoạt của bản thân. Hồn kỹ thứ hai này, ta không muốn chỉ là bù đắp thiếu hụt nữa, mà dự định phát huy ưu thế của mình. Vì vậy, ta quyết định không dùng hồn kỹ của ngưu, tê loại hồn thú, chỉ hấp thụ bản nguyên. Vì thế ta lựa chọn Bối Sơn Man Ngưu hồn thú làm mục tiêu tiếp theo. Hồn kỹ sẽ mô phỏng của Đại Địa Chi Vương."
Mộ Tâm Huyền nghe vậy khá là kinh ngạc: "Đại Địa Chi Vương?"
Tuyết Mặc Quân nghe vậy khá là hứng thú, ý tưởng này khá là táo bạo: "Ngưu Bình, ngươi muốn hấp thụ bản nguyên của Bối Sơn Man Ngưu là để gia tăng bản nguyên phù hợp với thổ nguyên tố, sau đó dùng hỏa thổ nham ba loại lực lượng mô phỏng ra tuyệt kĩ của Đại Địa Chi Vương? Lấy nham cùng thổ nguyên tố làm gia tăng tốc độ và giảm lực cản di chuyển, khi tới nơi liền dùng hỏa nguyên tố cuồng bạo công kích?"
Ngưu Bình gật đầu: "Không sai, đích thực là như vậy."
"Hay lắm, nếu như vậy thì phong cách chiến đấu của ngươi càng hoàn thiện cùng phong phú hơn rất nhiều đó. Mà lại, vẫn giữ được bản nguyên thuần nhất, vừa kết hợp sở trường của các loại hồn thú khác gia tăng tự thân, đích thực cực kỳ phù hợp lý tưởng mà ta tạo ra loại hấp thụ chọn lọc cùng mô phỏng hồn kỹ này." Tuyết Mặc Quân vỗ tay khen ngợi. "Viên Tề, ngươi thì sao?"
"Tuyết thiếu, phong cách của ta cũng chỉ có một, cũng không cần hoàn thiện, theo lối mòn là được. Nếu hồn kỹ thứ nhất của ta lấy được từ Cự Lực Hoang Viên, có khả năng tăng cường độ nặng của Như Ý Côn, để mỗi đòn t·ấn c·ông đều mạnh mẽ hơn, vậy thì hồn kĩ thứ hai liền là để nó nhẹ đi trong trường hợp ta tăng tốc. Hơn nữa để đảm bảo bản nguyên thuần nhất, ta vẫn sẽ lựa chọn viên hầu loại hồn thú, liền là Phi Thiên Thần Viên."
Tuyết Mặc Quân gật đầu, cảm thấy lựa chọn này cũng tạm ổn. Mặc dù không quá phát huy được ưu thế của phương pháp mới, nhưng đích thực là phù hợp với Viên Tề.
Nhưng trong suy nghĩ, Tuyết Mặc Quân lại mơ hồ nghĩ tới vài loại hồn kỹ tiếp theo của Viên Tề. Đã có khinh trọng, phía sau liền là đại tiểu, rồi lại là hàng ma trừ yêu đó chứ. Tuyết Mặc Quân ầm thầm buồn cười nhổ nước bọt.