Đầu Giường Cãi, Lên Giường Hòa

Chương 76: Kết cục




Đừng nói là Niên Thiệu Quý ngạc nhiên, Niên Cẩn Duy sốc đến mức đứng dậy, ngay cả người của phe mình là Niên An Dực, Nguyễn Thư Kỳ và Phó Bắc Thần cũng bàng hoàng đến há hốc.

Phó Bắc Thần còn nhíu mày, lầm bầm nói:

- Niên Cầm Bách, tên khốn này, cậu ta đang làm gì vậy chứ?

Những cổ đông bán cổ phần sớm thì đang cảm thấy rất may mắn, tuy nhiên những kẻ cố chấp không chịu bán… Thậm chí là Niên Thiệu Quý và Niên Cẩn Duy thì lại tức giận đến mức đập bàn, ông ta chỉ tay thẳng về phía Niên Cầm Bách, quát tháo:

- Niên Cầm Bách, mày đang nói cái gì vậy? Phá sản? Niên thị làm sao có thể phá sản chứ?

- Đúng vậy! Nếu mày không có cách vực dậy Niên thị thì cút ra chỗ khác, tao sẽ ngồi vào ghế chủ tịch!

Một bên là Niên Thiệu Quý vẫn còn đang tức đến đỏ mặt, còn một bên là Niên Cẩn Duy đàn muốn tranh giành đến đỏ mắt. Nhưng Niên Cầm Bách lại chẳng để hai kẻ đó vào mắt, anh chỉ mỉm cười, nói:

- Nhưng hiện tại… Cô là người có số cổ phần cao nhất, đồng thời cũng là chủ tịch của Niên thị… Việc Niên thị có phá sản hay không… Là phụ thuộc vào tôi!

- Niên Cầm Bách, thằng khốn!

Ngay lúc này Niên Thiệu Quý còn định xông đến đánh anh, nhưng ông ta còn chưa bước đến thì một nhóm quân nhân đã chờ sẵn ở bên ngoài, dẫn đầu là Đại tá Quân - Quân Kình Thương, cậu ta nhìn thẳng về phía của Niên Thiệu Quý, đồng thời cũng đưa giấy phép bắt giữ, lạnh nhạt nói:

- Niên Thiệu Quý, chính phủ nghi ngờ ông có liên quan đến vấn đề tàn trữ vũ khí trái phép, âm thầm giúp đỡ ngoại quốc xâm chiếm nước A. Phiền ông theo tôi đến quân khu!

Niên Thiệu Quý nghe xong mà cũng chỉ biết vùng vẫy nói bản thân không có làm, hiển nhiên… Dù bây giờ ông ta có nói gì cũng vô dụng.

Còn Niên Cẩn Duy lại nhìn Niên Cầm Bách, cười cợt nói:

- Niên Cầm Bách à Niên Cầm Bách, còn tưởng chú mày trọng tình cảm… Hóa ra cũng là kẻ máu lạnh y như lão già đó thôi. Đến cha ruột cũng tống vào tù… Anh nể chú mày lắm đó.

Niên An Dực đang định lên tiếng thì Niên Cầm Bách lại bật cười lớn, thậm chí là anh còn nhìn Niên Cẩn Duy bằng ánh mắt thương hại, nói:

- Hình như Niên thiếu gia quên rồi… Tôi và Niên Thiệu Quý đã cắt đứt quan hệ cha con từ lâu, tôi đã sớm không còn là người nhà họ Niên nữa.

Dừng một chút, Niên Cầm Bách lại nói:

- Trái lại là anh… Nhẫn nhịn, nhún nhường lão ta suốt mấy chục năm… Cuối cùng… Vẫn chỉ là tay trắng!

- Niên Cầm Bách, tao nhất định sẽ không tha cho mày!

- Vậy… Anh phải tới nhanh một chút… Tôi không có thời gian chờ đợi quá lâu đâu!

[…]

Kể từ sau khi Niên Cầm Bách công bố tin tức Niên thị phá sản, tất cả những cổ đông đều đã được đền bù một khoảng tiền nhỏ, ngoại trừ Niên Cẩn Duy.

Cũng kể từ dạo đó thì Niên Cầm Bách cũng không biết cuộc sống của anh ta như thế nào, có người nói Niên Cẩn Duy đã gia nhập một nhóm cướp nào đó ở biên giới, có người lại nói anh ta đang là ăn xin bờ bụi ở đâu đó quanh Thành Đô này thôi. Nhưng cho dù anh có làm gì… Niên Cầm Bách cũng không quan tâm.

Riêng Niên Thiệu Quý, nghe Quân Kình Thương nói rằng mục đích của ông ta đã được kéo dài từ nhiều năm trước rồi, ông ta đã gia nhập một nhóm tà giáo ngoại đạo luôn tuyên truyền những ý nghĩ đảo chính. Vì Niên Thiệu Quý và Niên Cầm Bách đã cắt đứt quan hệ, Niên An Dực và Cao Dung cũng đã được Niên Cầm Bách thêm tên vào hộ khẩu… Tức là bây giờ cả ba người đều không còn dính dáng với Niên Thiệu Quý nữa, cho nên họ vẫn được an toàn.

Còn nhắc đến chuyện cổ phần của Niên Cầm Bách đột nhiên lại có thêm 1% thì phải kể đến cái ngày anh đến nhà của Trịnh Tân Niệm để lấy hỉ phục của mẹ ở chỗ Trịnh Hoài.

Lúc lấy xong hỉ phục, Trịnh Hoài lại nói:

- À đúng rồi, con chờ cha một chút.

- Có chuyện gì sao cha?

Lúc này Trịnh Hoài liền lấy ra một sắp tài liệu, anh nhìn rõ bên trên nó là giấy chuyển nhượng cổ phần… Lại còn là cổ phần của Niên thị nữa chứ. Anh ngạc nhiên đến mức há hốc nhìn cha vợ, nhưng Trịnh Hoài lại lười biếng nói:

- Mấy tháng trước cha có dạo mua vài chỗ cổ phần, không biết xui rủi sao lại mua trúng Niên thị. Bây giờ cha giao lại cho con đó, muốn xử lý thế nào là tùy con.

Vốn dĩ Niên Cầm Bách không nghĩ rằng… 1% cổ phần vô tình được Trịnh Hoài mua lại, lại giúp anh lớn như vậy.

Quả nhiên… Trên dưới Trịnh gia đều là phúc tinh của anh mà!

Chuyện của Niên gia đã kết thúc, anh cũng đã giao lại hết toàn bộ cổ phần cho Niên An Dực, cũng nhìn cậu ấy, nói:

- Có khôi phục Niên thị hay không… Là tùy cậu.

- Anh… Thật sự giao Niên thị cho em sao?

- Biết sao bây giờ, hiện tại anh cũng đã Bách Niên Hảo Hợp rồi, không rảnh hơi mà quản thêm Niên thị. Nếu cậu thích thì cứ làm.

Niên An Dực nhìn anh trai của mình sau đó cũng chỉ mỉm cười, nói:

- Em đã quyết định rồi. Trước mắt quen vẫn sẽ làm việc ở công ty Bách Niên Hảo Hợp, đợi khi nào em đủ kinh nghiệm, đủ trải nghiệm… Thì em sẽ phục hưng lại Niên thị… Một Niên thị hoàn toàn mới.

Niên Cầm Bách cũng không nói gì mà chỉ gật đầu.

Ngay từ đầu anh đã nói rằng… Anh… Đã không còn là người của Niên thị, họ Niên của anh, không giống với họ Niên của họ.

Nhưng mà… Máu mủ ruột rà… Đâu thể nói cắt đứt là cắt đứt chứ.

- Anh… Cảm ơn anh.

- Đừng cảm ơn nữa, cậu nhanh chóng tự lập rồi lấy vợ là anh mừng rồi.

- Em vẫn chưa có ý định lấy vợ đâu.

- Ờ, mấy đứa hay nói câu này là cưới sớm lắm.

- Em nói thật đó! Em phải lập nghiệp rồi mới kết hôn! Em nhất định… Nhất định sẽ tìm một người vợ tốt như chị dâu.

- Vậy thì chúc cậu may mắn lần sau, bé cưng của anh… Là độc nhất vô nhị!

- Đừng nhét cẩu lương cho em nữa!