Sau khi đưa đồ cần đưa cho Trịnh Tương Hảo xong thì Vương Diễm và Cao Vũ Huy cũng về trước, hiện tại ở nhà cô chỉ còn lại những bạn trẻ mà thôi.
Trong đó Niên Cầm Bách thì đang ngồi cùng Phó Bắc Thần để bàn về chuyện hợp tác sắp tới.
Châu Thiếu Tường thì lọ mọ đi theo Lưu Thiên Mộc để xin lỗi bạn gái và cầu bạn gái tha lỗi.
Lý Thanh Phong và Cao Tuyết Nghênh thì lại cùng nhau uống rượu, sau đó là nói về chuyện gì đó mà Trịnh Tương Hảo cũng không rõ nữa.
Trịnh Tân Niệm thì đang ngồi nhìn đám nhóc say xỉn với ánh mắt chê bai, bên cạnh là anh rể Dương Quang Hành vẫn chăm sóc vợ tận tụy, vừa bóc vỏ tôm vừa tách thịt cua, sau đó lại còn dặn dò Trịnh Tân Niệm không được uống nhiều rượu vì ngày mai anh ấy còn phải đi làm.
Chỉ riêng một mình Đường Bắc Hiên là bẹo hình bạo dạng, mặt dày mày dạng ngồi bên cạnh Hình Thư nhưng chị ấy hoàn toàn không có ý định tiếp chuyện.
Tới khi Hình Thư nhìn thấy Trịnh Tương Hảo thì chị ấy liền bước đến, lại nhỏ giọng nói:
- Tương Hảo à, chắc chị phải về trước đây, ngày mai chị còn có hẹn với bạn nữa.
- Chị về sớm vậy sao?
- Xin lỗi em nha, nhà chị có giờ giới nghiêm, nếu chị không về thì cha mẹ sẽ mắng chị chết đó.
- Vậy để gọi người đưa chị về, chứ về đêm khuya một mình nguy hiểm lắm.
Đến đây Trịnh Tương Hảo liền nhìn sang Đường Bắc Hiên, hiển nhiên anh ta cũng đang cố gắng ra hiệu để anh ta đưa Hình Thư về. Nhưng nhìn Hình Thư thì có vẻ như chị ấy vẫn không muốn tin tưởng Đường Bắc Hiên lắm, nếu như Trịnh Tương Hảo cứ đâm đầu mai mối thì sẽ xảy ra chuyện lớn mất.
Ngày hôm nay… Cô chỉ định nối duyên cho một cặp đôi thôi, còn Đường Bắc Hiên thì đợi lần sau đi.
- Liên Hoành, anh giúp tôi đưa chị Hình về nhà được không?
- Dạ được phu nhân.
- Anh có uống rượu không đó?
- Tôi không uống rượu, phu nhân cứ yên tâm.
Đến đây Trịnh Tương Hảo cũng nhìn thấy Đường Bắc Hiên đã ỉu xìu như cái bánh bao chiều, nhưng biết sao bây giờ… Chị Hình Thư đã không có thiện cảm với anh ta, nếu như cô vẫn cố ý gán ghép thì mối quan hệ chị em tốt cũng sẽ mọc cánh mà bay. Tốt nhất thì vẫn nên để Liên Hoành đưa Hình Thư về nhà.
Đợi khi Hình Thư lên xe, Trịnh Tương Hảo nhìn Liên Hoành nói:
- Anh Liên, anh phải đợi chị ấy vào nhà rồi hãy về nha.
- Tôi biết rồi phu nhân, cô cứ yên tâm.
Trịnh Tương Hảo cũng gật đầu rồi chào tạm biệt Hình Thư.
Khi chiếc xe của họ lăn bánh thì cô cũng đi vào nhà, vừa vào nhà đã thấy Đường Bắc Hiên nằm dài trên ghế sofa với gương mặt chán nản, thậm chí là còn có chút chán đời nữa kìa.
Lúc Đường Bắc Hiên nhìn thấy cô liền ngồi dậy, có chút đáng thương nói:
- Em dâu à, sao em không để anh đưa Tiểu Thư Thư về nhà? Em có biết bản thân đang phá hỏng nhân duyên của người khác không?
- Bây giờ hình ảnh của anh trong mắt chị ấy chính là con đỉa bám dai! Chị ấy hiện tại không thích anh một chút nào, nếu như anh cứ tiếp tục bám theo hay là em tạo điều kiện để anh đưa chị ấy về thì sau này đừng hòng mời chị ấy đến chơi!
Đường Bắc Hiên bị giáo huấn mà chỉ biết ngồi đó mím môi đầy uất ức, nhưng rồi sau đó anh ta lại nhìn Trịnh Tương Hảo, nói:
- Vậy anh phải làm sao đây?
- Bây giờ… Anh đừng làm gì hết là em đội ơn anh rồi! Thật là… Chẳng biết IQ kiểu gì nữa, còn lợi dụng cả Tiêm Tiêm chỉ để gặp chị Hình, bây giờ ấn tượng của anh trong mắt chị ấy chỉ có bốn chữ.
- Bốn chữ gì?
- “VÔ CÙNG TỒI TỆ!”
Trịnh Tương Hảo nói xong mà Đường Bắc Hiên cũng ỉu xìu rồi nằm ra đó, cô cũng không muốn quản nữa, chuyện quan trọng nhất bây giờ của cô chính là giúp Cao Tuyết Nghênh và Lý Thanh Phong mở lòng và nói ra hết tâm tư của mình.
Cô nhìn sang Cao Tuyết Nghênh, nói:
- Chị Tuyết Nghênh! Chị đến đây em nhờ một chút.
Ban đầu Cao Tuyết Nghênh còn ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng rồi sau đó cô ấy cũng hiểu ra vấn đề rồi, chỉ à à ừ ừ rồi đi theo Trịnh Tương Hảo.
Vừa vào phòng của cô, Trịnh Tương Hảo đã lấy một chiếc váy vô cùng sexy quyến rũ, đây đều là đồ mới mà cô chưa mặc lần nào… Biết sao bây giờ, lần trước cùng Lưu Thiên Mộc đi mua sắm, mua một lần là ba chiếc váy ngủ siêu nóng bỏng, nhưng cô chỉ mới mặc có một cái thôi đã dính rồi… Nên hai chiếc còn lại phải để lần sau.
Đợi khi lấy xong váy ngủ thì Trịnh Tương Hảo cũng đẩy Cao Tuyết Nghênh vào một phòng trống, nhỏ giọng nói:
- Chị ở đây đi, đợi chút nữa em gọi Lý Thanh Phong đến. Chị yên tâm, phòng này chỉ có khóa từ bên trong thôi, nên chị có thể khóa tùy thích.
Dừng một chút, Trịnh Tương Hảo lại nói:
- Cách âm cũng rất tốt nên không cần lo. Hai người cứ tự nhiên, em không ngại đâu.
- Ngoan xinh yêu, em bị Niên Cầm Bách dạy hư rồi!
Trịnh Tương Hảo chỉ cười tinh nghịch rồi rời đi, sau khi cô xuống nhà, việc đầu tiên cô làm chính là nói kế hoạch cho Niên Cầm Bách biết.
Anh đưa mắt nhìn cô, sau đó liền đưa tay chạm lên mũi cô, cưng chiều nói:
- Bé cưng, em hư quá.
- Vậy anh có yêu không?
- Yêu, yêu chết đi được!