Trịnh Tương Hảo vừa nhìn thấy Niên Cầm Bách là ngay lập tức chào tạm biệt Đinh Trừng rồi đi đến chỗ của anh, còn chưa đợi anh lên tiếng chất vấn thì cô đã công khai khoác tay của anh, cười rất ngọt ngào nói:
- Anh đến lâu chưa?
Quả nhiên Tiểu Ngọt Ngào nhà anh không thể nào khiến anh tức giận được mà, Niên Cầm Bách cũng cởi áo khoác rồi khoác lên cho cô, sau đó giữ tay ở trên vai cô, nhỏ giọng nói:
- Anh cũng vừa mới đến thôi.
Dừng một chút, anh lại nói:
- Người kia là ai vậy?
- À, anh ấy là đồng nghiệp của em. Nhiều người trong trường đồn rằng anh ấy thích em.
Niên Cầm Bách nghe xong nụ cười cũng cứng đờ, thì ra trực giác của anh là đúng, ngay từ khi nhìn thấy Trịnh Tương Hảo cùng với cái người tên Đinh Trừng kia bước ra ngoài cổng là anh ấy có gì đó không đúng rồi. Thì ra là có kẻ khác dám lăm le dòm ngó đến bạn gái của anh à?
Nhưng Niên Cầm Bách cũng không kịp lên tiếng, Trịnh Tương Hảo đã nói:
- Anh đừng lo, em đã nói thẳng là mình có bạn trai rồi.
Lúc Niên Cầm Bách nhìn thấy cô đang cười với mình thì anh cũng chỉ mỉm cười, anh đã nói mà... Bé cưng nhà anh sẽ không phải hạng người sẽ cắm sừng anh đâu. Quả nhiên ánh mắt chọn bạn gái của anh vẫn rất tốt.
- Chúng ta về nhà thôi, chắc em mệt lắm rồi nhỉ?
- Cũng không mệt, hôm nay lớp của chị Hình Thư cũng rất vui đó, mấy đứa nhỏ lúc nào cũng năng động.
- Em thích trẻ con nhỉ?
- Thích chứ ạ. Chúng đều là mầm non tương lai của đất nước mà.
Nghe đến đây, Niên Cầm Bách cũng lầm bầm...
- Vậy em có định sinh con cho anh không?
Nhưng vì Niên Cầm Bách lầm bầm một mình nên Trịnh Tương Hảo cũng không nghe rõ anh đang nói gì, cô cũng hỏi lại nhưng anh chỉ lái qua chuyện khác. Dù Trịnh Tương Hảo không hiểu lắm... Cơ mà cô vẫn gật đầu rồi thôi, chắc là vừa rồi cô nghe nhầm thật.
[...]
Lúc Trịnh Tương Hảo và Niên Cầm Bách về đến nhà thì cô cũng để anh đi tắm rửa trước, còn mình thì hâm lại thức ăn đã nấu trước đó, đúng lúc này Lưu Thiên Mộc cũng nhắn tin đến.
[Lưu Thiên Mộc]: Tiểu Hảo à, tớ nghe Thiếu Tường nhà tớ nói buổi chiều này Niên Cầm Bách có biểu hiện rất kì lạ. Cậu chú ý chút nha.
Trịnh Tương Hảo cũng chỉ mỉm cười, xem ra là Lưu Thiên Mộc và Châu Thiếu Tường cũng đã làm hòa rồi nhỉ? Cái cặp đôi rắc rối này đúng là khiến cô mệt chết mà.
Nhưng rồi... Niên Cầm Bách có biểu hiện kì lạ á? Nhưng tại sao anh lại có biểu hiện kì lạ chứ?
[Lưu Thiên Mộc]: Tiểu Hảo... Cậu có thân thiết với nam đồng nghiệp nào không vậy? Có khi nào Niên Cầm Bách đang ghen không?
Trịnh Tương Hảo đọc xong cũng chợt nghĩ đến chuyện vừa rồi. Nói thật thì từ khi cô đi làm ở trường thì cũng có rất nhiều đồng nghiệp tỏ tình với cô, thậm chí còn có những phụ huynh lớn tuổi làm mai cô cho cháu trai của họ nữa... Nhưng cô đều nói rằng bản thân mình đã có bạn trai rồi.
Chắc là vì chưa ai từng nhìn thấy anh nên họ đều không tin.
Đồng thời thì... E là bạn trai của cô cũng thấy bất an về chuyện đó nhỉ?
Nói sao thì môi trường của cô đang làm việc cũng có rất nhiều giáo viên nam độc thân chưa có gia đình, thậm chí còn có những cô, dì lớn tuổi thích làm mai làm mối nữa... Bạn trai của cô lo lắng cũng là điều bình thường mà ha?
Nghĩ đến vẻ mặt ghen tuông chiếm hữu vừa rồi của anh, Trịnh Tương Hảo cũng chỉ biết phì cười. Đã sáu năm rồi, lúc nào anh cũng như vậy cả.
Khi Niên Cầm Bách tắm rửa xong thì Trịnh Tương Hảo cũng đi tắm, hiển nhiên anh thì ở bên ngoài lau dọn nhà cửa, nói rằng đi làm mệt nhưng công việc nhà bình thường cũng đều sẽ chia nhau làm. Nếu như có thời gian thì anh cũng muốn làm hết việc nhà để bạn gái còn nghỉ ngơi.
Lúc anh đang chăm chỉ lau nhà thì Trịnh Tương Hảo cũng đã tắm xong, nhưng thay vì chọn những trang phục mà buổi chiều này cô cùng Lưu Thiên Mộc đi mua thì cô lại mặc áo ngủ của anh.
Với cái chiều cao gần 1m9 thì áo của anh cũng rất lớn, cô mặc vào thì y hệt đang mặc đầm mà không cần quần.
Niên Cầm Bách có hơi kinh ngạc, nhưng rồi anh lại cười nói:
- Sao lại lấy áo của anh mặc vậy?
- Không đẹp sao? Em thấy em mặc rất đẹp mà?
- Đẹp, bạn gái của anh mặc gì cũng đẹp.
Trịnh Tương Hảo cũng vui vẻ hôn anh một cái.
Đợi khi Niên Cầm Bách đã dọn xong nhà cửa thì họ cũng bắt đầu dùng cơm.
Bữa cơm êm ấm của một gia đình nhỏ hai người cũng đã ăn xong. Và người rửa bát chính là Niên Cầm Bách!
Trong lúc anh đang cặm cụi rửa bát thì Trịnh Tương Hảo đã ôm lấy anh từ phía sau, nhưng cảm thấy không thoải mái lắm nên đã chui ra phía trước, ôm anh từ phía trước.
Hành động của cô làm cho anh thấy buồn cười, lại nói:
- Bé cưng, em làm gì vậy?
- Niên Cầm Bách, anh ghen rồi hả?