Lúc này Niên Cầm Bách nhìn Đường Bắc Hiên và Trịnh Tương Hảo không phải là một người anh trai và một người em dâu.
Mà nó giống như con rể đang nghe lời của mẹ vợ hơn.
Hãy nhìn cái dáng vẻ gật đầu liên tục như vừa mới được khai sáng kia kìa, thật sự là giống hệt như một đứa con rể mới đang cố lấy lòng mẹ vợ của mình vậy.
Đợi khi Đường Bắc Hiên được Trịnh Tương Hảo khai sáng xong thì anh ta cũng hớn hở rời đi, nhưng vừa ra khỏi cửa lại quay đầu lại, nhìn hai người họ, nói:
- Em dâu, cảm ơn em rất nhiều! Đợi anh có được Tiểu Thư Thư, anh nhất định sẽ báo đáp em thật hậu hĩnh!
Lúc này Niên Cẩm Bách lại nói:
- Vậy hôn lễ của tụi em, phải trông cậy vào anh đó, Đường tổng!
Khóe môi Đường Bắc Hiên có hơi giật giật, cái tên này đúng là ăn cướp mà! Người ta chỉ nói là báo đáp thôi, người giúp anh ta là Trịnh Tương Hảo còn chưa lên tiếng mà Tiểu Ác Ma này đã lên tiếng đòi quà trước rồi.
- Niên Cầm Bách, cậu im đi! Cậu chẳng giúp gì được cho tôi cả!
Dừng một chút, Đường Bắc Hiên lại nhìn Trịnh Tương Hảo, nói:
- Em dâu, em nói đi.
Trịnh Tương Hảo cũng chỉ nhìn anh người yêu của mình rồi mỉm cười, thật sự thì anh người yêu của cô quá xấu xa mà.
Nhưng rồi khi Trịnh Tương Hảo nhìn về phía của Đường Bắc Hiên, thì cô lại cười nói:
- Em cũng nghĩ giống với anh người yêu của em đó ạ. Hôn lễ của tụi em, trông cậy vào anh nhá.
Đường Bắc Hiên: "..." Được quá nhỉ? Được cả đôi luôn nè, quả nhiên là mây tầng nào gặp gió tầng đó, hai đứa cùng tần số với nhau... Rồi người gánh hậu quả là tui? Ủa alo?
Khi mà Đường Bắc Hiên rời đi thì Niên Cầm Bách mới hôn nhẹ lên cổ của Trịnh Tương Hảo, sau đó lại đưa tay chạm lên mũi của cô, cười rất cưng chiều, nói:
Be cung, em cung xลิน xa lam d6! Đều như nhau thôi. Đồng vợ đồng chồng mà. Đúng không bé cưng?
Dù rằng Trịnh Tương Hảo không nhận nhưng cô cũng không phản đối, quả nhiên thì sau khi ở bên cạnh Niên Cầm Bách đủ lâu thì cô cũng bắt đầu có vài điểm giống anh rồi... À không, nếu để nói đúng hơn thì là cô đã có thể sống thật với con người của mình.
(-.J
Buổi tối hôm đó thì hai người cũng ăn ở bên ngoài rồi mới về nhà, thay vì ngồi xe về thì hai người lại nắm chặt lấy tay nhau, đi bộ về nhà. Hiển nhiên anh cũng rất lo lắng cho bé cưng nhà mình rồi, cứ đi được một chút là lại hỏi cô có mệt không, có cần anh cõng về hay không?
Tuy nhiên, hai người đi được một đoạn thì lại thấy nhìn thấy một bóng người rất thân thuộc đang đứng ở trước cổng nhà của họ. Niên Cầm Bách còn tưởng là ăn trộm, đang định xông vào đánh người ta rồi kìa, nhưng cũng may là Trịnh Tương Hảo tinh mắt, cô liền nói:
- Cha?
Trịnh Hoài nghe thấy tiếng con gái liền quay người lại nhìn về phía của con gái. Ông ấy vui sướng chạy đến ôm lấy con gái cưng, thậm chí là còn dùng mông đẩy con rể sang chỗ khác, vừa ôm vừa xoa đầu con gái, nói:
Ổi cục cưng của cha, cha nhớ cục cưng muốn chết đi được mà. Cha? Cha về khi nào mà không báo cho con? Cha vừa mới về, chỉ kịp ghé qua quán cafe của Quang Hành một chút. Cha nghe nói con và Cẩm Bách chuyền nhà rồi, nên mới đến đây tìm con nè.Nghe vậy thì Trịnh Tương Hảo cũng không biết nói gì hơn. Sau đó cô đã mở cửa để cha mình vào nhà tham quan.
Còn Niên Cầm Bách lại nhận nhiệm vụ kéo vali của cha vợ vào nhà, dù rằng bị cha cướp mất vợ, nhưng anh cũng chỉ biết im lặng và cười duyên thôi, chứ nói gì được nữa đây?
Nhưng Trịnh Hoài vào nhà còn chưa kịp nóng người, ông ấy đã nhìn sang Niên Cầm Bách, lại nhìn sang Trịnh Tương Hảo, nói:
- Hai đứa định khi nào thì kết hôn? Cha thấy hai đứa yêu nhau cũng đủ lâu rồi mà?
Dừng một chút, ông ấy lại nhìn Niên Cẩm Bách, nhíu mày, nói:
- Nè, Niên Cầm Bách, con không định cưới cục cưng của cha à?
Hiển nhiên Niên Cầm Bách liền phủ nhận, thậm chí anh còn hốt hoảng nắm chặt lấy tay của Trịnh Tương Hảo, nói:
Con rất muốn cưới Tiểu Hảo! Nhưng cô ấy nói phải chờ cha về để xin phép đó ạ. Ồ, vậy thì hai đứa đăng ký kết hôn trước đi. Hôn lễ thì đợi cha đi California về rồi tổ chức cũng được. California? Cha định đi California sao?
- Đúng rồi. Hai đứa có nhớ chú Quý không? Ông ấy vừa mở một nhà hàng ở California, muốn nhờ cha qua đó thẩm định thức ăn. Lần này đi thì chắc phải đến Tết mới về, tới đó tổ chức hôn lễ luôn là đẹp.
Trịnh Tương Hảo nhìn ông ấy, lại nói:
Vậy... Khi nào cha đi?Khuya nay đó. Cho nên cha mới tranh thủ đến đây để gặp con nè cục cưng.Vậy cha gặp anh hai chưa?À chưa. Nó thì khỏi đi, gặp con gái và hai đứa con rể là được rồi, đợi khi nào Tết gặp một thể luôn cũng được.Trịnh Tân Niệm: "..." Con ghẻ chắc luôn!