Hiển nhiên khi nghe Trịnh Tương Hảo nói như vậy thì Niên Thiệu Quý rất tức giận, ông ta còn định bước đến đánh cô, nhưng Niên Cẩn Duy đã nhanh chóng lên tiếng, nhầm mục đích ngăn cản cha mình, anh ta nhìn thẳng về phía cô, nhàn nhạt nói:
- Vậy cô nói xem, khi Niên Cầm Bách ở bên cạnh cô... Nó có cái gì ngoài thứ mà cô gọi là "tình yêu"?
Trịnh Tương Hảo cũng chỉ cười, nhưng nụ cười của cô mang hàm ý thương hại Niên gia, đặc biệt là Niên Cẩn Duy... Bảo sao năm nay anh ta đã hơn ba mươi rồi vẫn chưa có bạn gái, tính ra còn thua ông anh loi nhoi nhà cô nữa, thật sự thảm hại mà.
Lúc này, cô cũng chỉ Niên Cẩn Duy, không nhanh không chậm đáp:
- Đương nhiên không chỉ là "tình yêu" rồi, đối với chuyện yêu đương thì tôi nghĩ anh Niên đây hẳn là chưa có kinh nghiệm đâu nhỉ? Còn Niên Cầm Bách và tôi hiện tại đã hẹn hò được sáu năm, cha của tôi cũng đã xem anh ấy là con... Thử hỏi... Năm anh ấy tốt nghiệp, từng người nhà họ Niên chỉ đến chúc mừng Niên An Dực, có ai quan tâm đến Cầm Bách sao? Hay thậm chí... Những ngày Tết, các người có từng gói bánh chẻo cho anh ấy hay chưa? Mười bảy năm, anh ấy ở Niên gia mười bảy năm nhưng lại chưa từng được cha mẹ gói bánh chẻo vào ngày Tết, nghe có nực cười không chứ?
Dừng một chút, Trịnh Tương Hảo cũng không quên show ân ái bằng cách tìm lại những tấm ảnh vào dịp Tết lúc cô và Niên Cầm Bách hẹn hò, họ yêu nhau sáu năm thì cũng đúng sáu năm anh luôn ăn Tết ở nhà họ Trịnh, thậm chí đến thứ anh thích ăn, những thứ anh không thích... Trịnh Hoài đều nhớ rất rõ.
Một đoạn video đã được mở lên, đây là đoạn video cô đã quay vào Tết năm trước, khi đó công ty khởi nghiệp của Niên Cầm Bách vẫn chưa ổn định và có nguy cơ lỗ vốn, ban đầu anh còn định sẽ không về cùng cô ăn Tết cơ, nhưng Trịnh Hoài, Trịnh Tân Niệm và cả Dương Quang Hành đã thu dọn đồ đạc đến nhà của họ... Chỉ để cùng nhau ăn bữa cơm đoàn viên.
Dáng vẻ của Trịnh Hoài trong đoạn video chính là đang gói bánh chẻo, ông ấy còn đưa mắt nhìn Trịnh Tân Niệm, nói:
- Nhãi ranh, Cầm Bách không thích ăn tôm, để thịt cho thằng bé thôi. Lại nữa, đừng có bỏ rau mùi vào chứ!
- Cha à, cha đúng là thiên vị quá đi mất, hết con nhóc Tương Hảo lại đến Niên Cầm Bách. Giờ con hỏi cha... Con thích ăn cái gì?
- Im lặng và gói bánh đi nhớ là của Cầm Bách thì để riêng ra, đừng để lẫn vào của chúng ta!
Một bên Trịnh Hoài dặn dò Trịnh Tân Niệm, một bên thì Niên Cầm Bách lại đang nặn bánh cho Trịnh Tương Hảo, nhưng dù rằng anh đã học gói được mấy năm rồi mà gói vẫn rất xấu. Trịnh Tương Hảo còn lia máy sang chỗ của anh, vừa chê bai, vừa nói:
- Ai ma! Sao mà anh học mấy năm vẫn gói xấu như vậy hả? Anh nhìn anh rể mà học hỏi đi kìa!
Niên Cầm Bách lúc này cũng chỉ nhìn thẳng về phía cô, nở một nụ cười dịu dàng, nói:
- Vậy em có ăn không?
- Ăn chứ, của người yêu em gói cơ mà.
Sau đó là đoạn Trịnh Tân Niệm tức tối vì đột nhiên lại bị nhét cẩu lương, đương nhiên anh ấy rất bức xúc, nhưng mà có cha ở đây nên Trịnh Tân Niệm cũng không thể nào mắng cô hay Niên Cầm Bách được.
Một buổi ngồi gói bánh chẻo tưởng chừng rất đơn giản nhưng cũng nhìn ra được... Niên Cầm Bách đã sớm xem Trịnh gia là nhà của mình rồi, sự thoải mái, sự dựa dẫm đó thật sự đã khiến cho Niên Thiệu Quý và Niên Cẩn Duy phải suy nghĩ.
Kết thúc video, Trịnh Tương Hảo cũng đem điện thoại bỏ vào túi, cô cũng nhìn hai cha con nhà này thêm một lần, lại nói:
- Đây là đoạn video của năm trước, nếu như chú Niên và anh Niên muốn xem tiếp thì tôi có thể gửi hết. Sáu năm yêu nhau, năm nào anh ấy cũng cùng cha tôi gói bánh chẻo... Vậy mà... Mười bảy năm sống với các người, anh ấy có bao giờ được làm những việc như vậy chưa?
Niên Thiệu Quý tựa như vẫn chưa muốn chấp nhận sự thật, ông ta còn cố cãi bướng.
- Niên gia của tôi lớn thế nào lẽ nào cô không biết? Tại sao phải mò vào bếp để nấu một bữa ăn chứ?
Trịnh Tương Hảo chỉ phì cười, tiếng cười của cô làm cho cả ba người kia không hiểu. Cơ mà... Trịnh Tương Hảo thật sự thấy buồn cười thật đó!
- Gia đình, hai chữ này là một thứ rất thiêng liêng, mà nền tảng để một gia đình có thể kéo dài... Chính là tình cảm giữa các thành viên trong gia đình. Những ngày khác thì không nói đến, nhưng Tết là ngày đoàn viên, ngày sum họp, ấy vậy mà các người lại chưa từng "đoàn viên" với nhau... Vậy thì Niên gia... Có khác gì là đang làm ăn với nhau đâu chứ?
Câu nói của Trịnh Tương Hảo cũng khiến cho Niên Cẩn Duy giật mình... Ngẫm lại mới nhớ... Dường như là... Đã lâu lắm rồi, Niên gia chưa từng cùng nhau ngồi lại ăn bữa ăn đoàn viên...
Vậy... Cái này là gia đình gì chứ?