Từ sau cuộc giao kèo, Võ Đông Thăng dường như ngày nào cũng bám riết lấy cô ở trường học, việc anh chăm chỉ đến lớp cũng trở thành chủ đề bàn tán cho cả trường. Giảng viên còn không dám tin về những gì mình đang thấy còn tưởng ai kia bị ma ám.
Giờ ra chơi Hiểu Huệ kéo tay cô gấp gáp vào nhà vệ sinh, bộ dạng chính là bất ngờ không thể tin được
" Cậu làm gì? Này sắp vào học rồi còn kéo mình "
Hiểu Huệ nhỏ giọng không dám ồn ào
" Võ Đông Thăng bị thần kinh à? Ngày nào cũng bám riết lấy cậu, cả cậu nữa vậy cũng chấp nhận. Mình nghe nói hai người đi học cùng nhau rốt cuộc là có chuyện gì "
Khả Ny đảo mắt một vòng, với cô đây chỉ là một chuyện rất nhỏ nhưng Hiểu Huệ lại làm ra như kiểu kinh thiên động địa lắm ấy
" Cậu không thấy như vậy tốt lắm sao? Trường học gần đây yên ổn hẳn, mọi người cũng cảm thấy vui vẻ. "
Tay chân Hiểu Huệ luống cuốn cố gắng giải thích
" Cậu không nhìn ra sao? Cả trường đang đồn ầm lên chuyện hai người...nói là nói là thằng quỷ nhỏ đó theo đuổi cậu, hai người sắp yêu nhau rồi. "
Tin tức sốt dẻo này sao bây giờ mới đến tai cô chứ, kẻ nào ác miệng lại đi đồn một chuyện vô căn cứ đến thế. Khả Ny và Võ Đông Thăng...cô thật sự không tưởng tượng được
" Cậu đừng nói bậy chúng mình không có gì. Em cậu thế nào cậu còn không rõ sao còn đi tin mấy lời đồn bậy bạ "
Hiểu Huệ gật gù, đúng là như vậy. Võ Đông Thăng ngoại trừ nữ thần Kathy của nó còn có thể thích ai được.
" Cậu với nó tốt nhất là không nên có gì mờ ám. Cậu ngây thơ như vậy chơi không lại nó đâu "
Khả Ny cười phì cô cũng không có ý định chơi đùa gì với Võ Đông Thăng mà
Ra khỏi nhà vệ sinh Hiểu Huệ lại nói tiếp về mấy tin tức ở trường
" Kỳ nghỉ lễ sắp tới cậu có về nhà không? Quê cậu không ở đây mà "
Tống Khả Ny ngẫm nghĩ một chốc lại thôi. Cô bây giờ thành bộ dạng này cũng chẳng dám về đó nữa.
" Chắc là không, mình vừa chuyển trường cứ ở lại làm quên trước đã "
Hai mắt Hiểu Huệ sáng rỡ không kiềm được vui mừng mà kéo tay cô
" Khả Ny Khả Ny hay là cậu theo tụi này đến Eternal nghỉ dưỡng đi. Chuyến đi này có nhiều thành viên trong lớp tham gia lắm "
Lông mày cô hơi dính lại như đang suy nghĩ gì đó
" Cậu nói Eternal có phải là nông trai đang nổi với hình thức du lịch nông nghiệp gần đây không? Là nó sao? "
Hiểu Huệ liên tục gật đầu
" Đó là trang trại của chú mình. Gần đây trang bị thêm chuỗi homestay nên thu hút nhiều khách du lịch lắm, rất khó đặt phòng, nếu không phải người quen thì phải đợi rất lâu đó. "
Đôi mắt cô híp lại nhìn người đối diện
" Cậu nói chú của cậu? "
Lúc này Hiểu Huệ mới chợt nhớ ra chuyện quan trọng
" Ấy chết, mình phải nói với cậu chú của mình chính là ba của Võ Đông Thăng. Hay nói đúng hơn Eternal là nhà của thẳng quỷ đó, cậu...có ngại không? "
Mặt Tống Khả Ny sượng cứng lại, vừa quen biết không bao lâu đã đến nhà người ta không hay lắm nhỉ?
Thấy cô còn nghĩ ngợi Hiểu Huệ nói thêm
" Chuyến đi này còn có nhiều bạn nữ khác tham gia cậu không phải ngại đâu thật đó, còn có mình nữa, mình sẽ bảo vệ cậu "
Cho dù nói như vậy nhưng Tống Khả Ny vẫn còn có chút e dè, cô bảo với Hiểu Huệ
" Đợi mình suy nghĩ thêm một thời gian rồi báo với cậu sau "
" Được, luôn chào đón cậu mọi lúc mọi nơi "
...
Như mọi khi Võ Đông Thăng chịu trách nhiệm đưa cô trở về nhà, lúc bước xuống xe Tống Khả Ny tháo mũ bảo hiểm trả cho anh, cô vuốt vuốt tóc mỉm cười
" Cám ơn cậu, về nhà nhớ ôn bài nhé sắp kiểm tra rồi đấy. Tối nay sẽ gửi cho cậu file tài liệu "
Nói rồi cô định trở vào nhà thì bị anh gọi với lại
" Khả Ny này "
Cô xoay người hai mắt tròn xoe long lanh khiến cho Võ Đông Thăng xém chút quên luôn hết mấy thứ định nói, câu chữ trong đầu đều loạn hết lên
" Cậu...còn điều muốn nói? "
Anh mạnh dạn gật đầu
" Chuyện là kỳ nghỉ lễ sắp tới cậu có về nhà không? "
Chị em nhà Võ Đông Thăng sao lại hỏi giống nhau thế nhỉ? Cô thành thật lắc đầu
" Mình không về, mình muốn có thêm thời gian ở lại đây để thích nghi hơn. Làm sao vậy? "
" Mình có thể mời cậu cùng với vài thành viên trong lớp đến nông trại nhà mình chơi mấy hôm được hay không? "
Miệng cô còn chưa kịp khép, Hiểu Huệ vừa rủ nay lại tới Võ Đông Thăng, chị em nhà này hẹn nhau sao? Vừa nói với cô chị xin thêm thời gian suy nghĩ nay lại tới cậu em rồi.
" Chuyện này mình... "
Khả Ny do dự
Giọng anh đột ngột hạ thấp hơn nghe qua có tí tuổi thân
" Không muốn đi à? "
Đúng hơn là không muốn đi với anh, mặt cô biểu hiện ra rõ ràng như vậy. Võ Đông Thăng cố gắng bao nhiêu lâu lại giống như muối bỏ biển, anh gật gù
" Không muốn thì không ép cậu "
Anh chậm rãi khởi động xe, Tống Khả Ny nhìn anh...cái bộ dạng này giống như bản thân vừa làm chuyện ác tày trời vậy, nhìn người kia quả thật đáng thương, một chuyện vui như vậy vì cô mà bị làm cho cụt hứng.
" Cậu...bài kiểm tra tới cậu cố gắng một chút đổi lại việc mình cân nhắc được không? "
Nụ cười nở rộ trên môi, anh biết Khả Ny nói cân nhắc chắc chắn là đồng ý, cái tính dễ chiều người khác này của cô anh còn không rõ sao.
Cô chính là cảm thấy mình bị quỷ nhập rồi, mỗi khi anh cười hai mắt cong cong đáng yêu làm cho Khả Ny bất giác lại muốn chiều chuộng.
Anh giơ tay lên cô liền tức khắc hiểu ý, đây là động tác đóng dấu " chốt kèo " của bọn họ. Khả Ny cười cười rồi đập tay với anh, Võ Đông Thăng khởi động xe trước khi đi không quên nhắc nhở cô.
" Mình về sẽ làm một sách đó, cậu nhớ giữ lời "
Cô cười phì nói lớn vọng theo
" Được "