Chương 13: Đầy ba lô!
Aaron và Mei men theo chỉ dẫn trên sơ đồ, không lâu sau đó rời khỏi khu sản xuất, đi đến trước một chuỗi văn phòng đóng kín cửa.
Thông qua ánh sáng ít ỏi có trên họng súng của Aries, gã có thể đoán rằng nơi này đã trải qua một trận t·hảm s·át, máu me hằn sâu trên tường, mấy năm rồi chưa phai.
“Xuỵt!”
Aaron ra hiệu im lặng.
Gã lóng lỗ tai lên nghe, quả nhiên nghe thấy tiếng gầm gừ của xác sống phát ra từ bên trong căn phòng máy, chỉ có duy nhất một con. Tuy nhiên, giọng của nó lại nặng nề vô cùng, là một cá thể dị biệt!
“Adam, có thể kiểm tra bên trong có vi mạch điện tử không?” Aaron khẽ hỏi hệ thống.
Adam dứt khoác đáp: “Không thể thưa ngài, tôi chỉ có thể thông qua camera giá·m s·át của toàn cầu để quan sát, nhưng trong nhà máy này không còn điện để camera hoạt động, hết cách.”
“Tiến sĩ, chúng ta phải vào trong đó sao?” Mei nhíu mày.
“Bắt buộc.” Aaron gật đầu.
Gã không chắc rằng bên trong có vi mạch điện tử không, thế nhưng phòng máy thì chắc chắn sẽ có bình ắc quy và bình nhiên liệu để khôi phục máy phát điện, bắt buộc phải vào trong thu thập.
Khi Aaron tiếp cận cánh cửa phòng máy, gã mới phát hiện cửa đã khóa từ trong.
Bất chợt, Aries hô to: “Tư lệnh!”
Chỉ thấy thông qua tấm kính trắng giữa cánh cửa, một cái đầu xác sống u lì đang nhìn đám người Aaron lom lom.
Con xác sống này có hình thể to lớn béo phì, hai mắt đục ngầu, cùng với vô số bọc mủ phủ đầy thân.
“Acid?!” Mei hoảng hốt.
Xác sống đã rất đáng sợ, nhưng đáng sợ nhất trong số chúng là những xác sống dị biệt, chúng chính là nỗi ám ảnh của nhân loại khi đại dịch mới bắt đầu vài năm.
Chủng Acid này Mei không phải chưa từng gặp qua, mà cô còn chạm trán với nó rất nhiều lần.
Kết quả chỉ có một, toàn bộ tiểu đội phải c·hết rất nhiều người để trốn thoát.
“Tiến sĩ chạy mau!” Mei kinh hô.
“Tôi sẽ g·iết nó!” Aaron điềm tĩnh đáp.
Nếu là trước kia thì gã sẽ chạy, nhưng mà bây giờ gã đang mang trong người gen siêu cường, không thể để nó phí phạm.
Aaron thử cử động cánh tay bị c·hấn t·hương, lúc này mới phát hiện nó đã lành lặn hoàn toàn, gen siêu thích ứng khiến cho gã có khả năng hồi phục kinh người.
“Hai cô yểm trợ tôi, tôi sẽ chủ công.” Aaron ra lệnh, gã nhắc nhở: “Chú ý né tránh đòn phun acid từ miệng của nó, dính một chút là c·hết đấy.”
“Rõ.” Mei ngưng trọng gật đầu, cô lấy khẩu Glock 26 ra cầm chặt trong tay.
Aries thì nâng cao tiểu liên, sẵn sàng xạ kích.
Aaron thấy vậy liền vung chân phá cửa, bản thân con Acid đứng bên trong cũng ăn một cước này của gã.
Chắc chắn con Acid này sẽ không ngờ tới rằng con mồi mình thường ngày đi săn lại có sức mạnh như thế. Chỉ thấy thân thể mập mạp đầy mụn mủ của Acid bay ngược về phía sau, sau đó nặng nề ngã xuống bàn điều khiển bên dưới.
Nhân cơ hội này, Aaron nhanh như chớp lao vào, gã tiếp tục tung một cước vào bụng nó, đem cơ thể nó lúng sâu vào bàn điều khiển.
“Mạnh như vậy?!” Mei kinh ngạc.
Trong trí nhớ của cô, con Acid này có thể chịu được vô số đạn dược bắn phá mà không c·hết, nó còn há miệng phun ra acid như mưa để tiêu diệt đồng đội của cô.
Ấy thế mà mới ăn hai cước của Aaron thì nó sắp lìa đời.
Gã mạnh hay nó đã yếu theo thời gian?
“Tránh ra!” Aaron quát to cắt đứt suy nghĩ của Mei.
Cô và Aries liền vội vàng lăn người sang hai bên tránh né, vừa lúc đó con Acid từ bên dưới đ·ống đ·ổ n·át há miệng khạc ra một vũng acid xanh lá tanh hôi, cho dù là cửa sắt chạm phải cũng phải tan chảy!
Aaron đứng bên cạnh, gã túm lấy một cái bàn làm việc rồi nện hết lực vào mặt nó.
Ầm!
Nương theo tiếng kêu này vang lên, cái đầu của Acid nát bấy, nó triệt để mất đi sức sống, hai tay xụi lơ.
Aaron lập tức móc viên tinh thạch màu cam trong đầu nó ra, triệt tiêu cơ hội phục hồi của nó.
Mei thấy vậy không biết nên nói gì, cứ ngỡ là một trận ác chiến, nào ngờ Aaron cường hãn vượt quá sự tưởng tượng của cô.
Dị biệt như Acid cũng không chịu nổi ba đòn.
Giải quyết Acid xong, Aaron thu thập từ trên người nó được một loại vật phẩm lạ tên là «Kháng Thể F4».
Trông có vẻ là vật liệu quan trọng, cho nên Aaron bỏ nó vào hành trang hệ thống.
Sau đó, gã mới nhìn sơ lược phòng máy. Aaron vui mừng quá đỗi, toàn bộ phòng máy đều được Adam chỉ dẫn sáng rực, nơi nào cũng có vật liệu để thu thập.
Aaron hỏi: “Ba lô của mấy cô còn trống chứ?”
“Rất nhiều thưa tư lệnh.” Aries đáp.
Aries phụ trách bộc hậu cho chiến dịch, thế nên từ đầu đến giờ vẫn còn trống ba lô.
“Tốt, hai cô đem tất cả tài nguyên thu thập toàn bộ, ưu tiên cho phẩm chất cao trước.”
“Yes sir.” Aries gật đầu.
Công cuộc khai thác bắt đầu, Aaron cũng không ngồi đợi, gã có không gian hệ thống có số lượng ô trống tương tự như ba lô vải cấp 1 của cả đội.
Có thể gom góp 100 vật liệu, tội gì bỏ hoang phí.
Không đến 30 phút, toàn bộ khu phòng máy bị ba người Aaron gom sạch, chỉ chừa lại số lượng «Ốc» «Đinh» không thể đem hết bởi chúng quá nhiều.
Aaron kinh hỉ cầm trong tay bình ắc quy, bình nhiên liệu và vi mạch điện tử.
Tất cả nguyên liệu chế tạo Máy Phát Điện, Đài Thu Phát Tín Hiệu và Đài Quan Sát V.1 đều đã sưu tập đủ, chuyến đi này quá xứng đáng.
“Tư lệnh, ngài còn 2 giờ 19 phút, hãy trở về căn cứ trước khi quá trễ.” Adam đột nhiên nhắc nhở.
“Rút quân.” Aaron hạ lệnh.
Khi nhóm Aaron có mặt tại giữa nhà máy, nhóm Libra đã đứng đợi sẵn, mặc dù xung quanh còn khá nhiều nguyên liệu có thể thu thập, nhưng có vẻ như ba lô bọn hắn đã đầy.
Khi về cần cứ Aaron cần chế tạo thêm thật nhiều rương chứa hàng.
“Rút.”
Aaron đưa tay ra hiệu, cả đội lập tức nâng cao tiểu liên, mang theo ba lô đầy ấp vật liệu tiếp cận cửa sau.
Tiểu liên lúc này đóng vai trò là soi sáng đường đi, bọn hắn sẽ sử dụng cung gỗ để giải quyết xác sống, giảm thiểu đa tiếng ồn.
Thế nhưng, Aaron không hề biết rằng, tất cả hành động của mình đều bị một bóng đen trên nóc nhà máy nhìn thấy.
Đang lúc đội Aaron cẩn thận từng bước một, bóng đen này khập khễnh bước đến vách nóc nhà máy.
Nó ngẩng đầu gào lên bằng thanh âm chói tại:
“Heeeee!”
Nghe thấy tiếng này, toàn bộ xác sống từ f3 đến f4 xung quanh đó hàng km đột ngột điên cuồng, chúng nó hướng thẳng nhà máy này chạy như bay đến.