Đập Vỡ Chậu Hoa Cướp Nam Chính

Chương 40: Vị khách không được mời




Gương mặt tuấn tú với những đường nét sắc cạnh, chiếc mũi cao dài thẳng tắp tạo thêm sức hút cho đôi môi mỏng hồng hào phía dưới. Đôi mắt tuy không quá to nhưng vì thể mà trông cậu ấy rất lạnh lùng và đẹp điên đảo.

Tôi không đánh thức cậu ấy dậy mà cứ nằm đó im lặng nhìn đối phương, đến khi thấy mí mắt cậu ta động đậy thì tôi giật mình nhắm mắt vờ còn đang ngủ.

- Mới đó đã gần 5 giờ chiều rồi à... Vậy mà cậu ấy vẫn chưa thức, đúng là con sâu ham ngủ.

Gì chứ, này tên kia tôi nghe được hết những gì câu nói đấy biết chưa hả. Tôi còn thức dậy trước cả cậu đấyyvy!

Bống nhiên tôi không nghe thấy tiếng động gì nữa, đoạn sau đó mới có cảm giác âm ấm ở trên trán mình và một hơi thở nóng hổi cũng đang ghé đến sát bên gò má.

Đúng là đang giả vờ ngủ nhưng cậu làm kiểu đó thì ai mà ngủ tiếp cho được. Dùng tay sờ trán thôi cũng được mà, đâu nhất thiết phải áp trán vào nhau đâu.... Con tim tôi đập như muốn nhảy vọt ra ngoài tới nơi rồi này, cậu có chịu trách nhiệm nối không đây Dương Hạo Hiên?! (D

Không sốt mà ngủ mê dữ vậy, chắc cậu ấy mệt lắm nhỉ?Cũng không tệ.....

- Cái gì không tệ?

Tôi không thể nằm yên làm con sâu chết khô được, mở mắt ra và hỏi ngược lại cậu ấy.

Dương Hạo Hiên có vẻ rất hoảng hốt khi thấy tôi mở mắt ra. Cậu ta lúng túng đứng thẳng người và đổi chủ đề nhanh chóng.

- Đâu có cậu nghe nhầm rồi.....

À ra là vậy sao. Được, được, thế thì tôi cũng cho là mình nghe nhầm vậy!

Tôi cũng không nói gì nhiều chỉ vào nhà vệ sinh rửa mặt và thay sang bộ đồ khác rồi thản nhiên nói với nam chinh.

Vậy chúng ta đi thôi.Đi đâu?Hạo Hiên nhìn tôi với vẻ mặt không hiểu chuyện gì. Tôi cười cười đẩy vai cậu ấy bảo mặc áo vào và đi thì sẽ rõ.

Ra đến trước cổng nhà, nam chính vẫn khó hiểu mà hỏi tiếp.

Nhưng đi đâu mới được?Về nhà cậu!Không đợi cậu ấy hỏi thêm, tôi đã giành quyền nói luôn một thể.



- Tối nay tôi sẽ ăn cơm ké nhà cậu, được chứ?

Lúc này, Hạo Hiên mới yên tâm mà mỉm cười gật đầu. Cả hai chúng tôi cũng nhanh chóng đi về nhà nam chính.

Giờ này chắc họ cũng đã chuẩn bị bất ngờ cho Hạo Hiên xong rồi nhỉ?

Và đúng như dự tính, khi nam chính vừa mở cửa nhà bước vào thì "bụp" một tiếng pháo nổ. Không biết cậu ấy có bất ngờ không chứ người lên kế hoạch như tôi còn giật mình.

Vì căn nhà lúc này chưa bật đèn nên tôi đã lén vào trong nhân lúc Hạo Hiên chưa kịp biết có chuyện gì.

Đèn nhà lập tức sáng lên thì trước mặt cậu ấy đã là tôi với chiếc bánh kem trên tay và nụ cười tỏa nắng trên môi.

Dương Hạo Hiên, chúc cậu tuổi 18 vui vẻ và thật nhiều hạnh phúc.Happy Birthday!!! 3Mọi người quây cuồng bên bài hát chúc mừng sinh nhật, chỉ có riêng nam chính dừng một ánh mắt ngay tại tôi.

Đây là đầu tiên tôi thấy rõ nét vui vẻ và hạnh phúc trên khuôn mặt lạnh lùng ấy. Khác hẳn với những lần trước, ngay lúc này đây Hạo Hiên còn để lộ tiếng cười.

Đèn nhà lại được tắt đi, lúc này chỉ còn ngọn nến lập lòe đang nhấp nhô cháy sáng.

- Hạo Hiên cậu hãy mau cầu nguyện đi. Hãy ước điều mà cậu muốn đạt được nhất.

Dương Hạo Hiên cũng ngay lập tức chấp tay lại ước nguyện.

"Vù" Ngọn nến đã được thổi tắt, đèn nhà cũng được sáng lên.

- Con trai chúc mừng sinh nhật. Đây là quà của ba mẹ.

Bà Đỗ Yến Anh trông cũng rất hạnh phúc, đây cũng là lần đầu có bạn học đến tự tổ chức sinh nhật cho con trai bà mà.

- Đây là quà của anh này. Chúc em trai đạt nhiều thành tích tốt hơn nữa nhé và cũng mau chóng có bạn gái để còn tỏ tình nữa.



Sao tự nhiên lại chúc thế chứ anh Tuấn Thiên ơi, lát mà nam chính ngại thì là tại anh hết đấy.

- Còn đây là quà của tớ và Trịnh Mỹ Dung này.

Sau khi mọi người tặng quà hết thì cũng chỉ còn riêng tôi thôi. Tôi không có gì ngoài tấm chân tình này cả cậu muốn nhận không?

Đùa thôi đùa thôi!

- Đây là quà của tớ. Chiếc bánh kem này tớ đã tự tay làm nó đấy, cậu thích không? •

Dương Hạo Hiên để hết phần quà trước đó xuống bàn và nhận lấy bánh trên tay tôi. Ánh mắt trìu mến nhìn chiếc bánh rồi miệng khẽ cười, nhẹ nhàng đáp.

- Thích. Chỉ cần là của cậu, tôi đều sẽ thích!

Vì mọi người đã vào trong bàn ăn để chuẩn bị dọn ăn hết rồi nên nam chính mới dám nói vậy đấy. Chứ mà có người thì còn lâu nha.

Nhưng khi cả hai đang đắm chìm trong ánh mắt tình tứ thì chuông cửa đột nhiên vang lên. Không cần ra mở tôi cũng biết là ai đến.

Chính là vị khách không được mời đây mà - Lưu Thảo Ly. (1)

- Hạo Hiên con mau đem bánh vào trong và ngồi chơi với các bạn đi để mẹ mở cửa cho.

Tôi và Hạo Hiên cũng đi ra bàn ăn như lời bác gái nói.

Lúc mọi người đang chuẩn bị ăn thì bác gái dẫn nữ chính vào.

- Hạo Hiên cháu ấy nói cũng là bạn cùng lớp của con nên mẹ rủ vào luôn.

Nhìn thấy tôi cũng ở đó chắc Lưu Thảo Ly sốc lắm vì môi nói chuyện mà răng nghiến ngấu rõ rệt kia kìa.

Các cậu không phiền chứ?Không, càng đông càng vui mà!Nghe tôi nói thế thì Hạo Hiên cũng không nói gì, chỉ lấy thêm chiếc ghế để nữ chính ngồi gần anh Tuấn Thiên.