Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đạp Tiên Lộ

Chương 68: Phòng luyện đan của cao nhân ?




Chương 68: Phòng luyện đan của cao nhân ?

"Ừm, đợi ta một chút" Nói rồi tên trưởng lão nhanh chóng phát tán ra thần thức để tra xét khắp nơi, nhưng một hồi sau sắc mặt của hắn liền nhăn nhó lại, "Đây là có chuyện gì, sao thần thức của ta lại bị dội lại ?" Tên lão giả kim đan sắc mặt khó hiểu mà nhìn ba lối đi.

"Ừm, chọn ra ba người đi tới phía trước để thăm dò đi" Tên kim đan lão giả nhìn vào tù binh rồi nói.

"Vâng"

Tên tu sĩ Tây Vực nghe thế thì nhanh chóng bước tới chỗ tù binh rồi tiện tay kéo đại ra ba người trong số tù binh, lúc này Hạo Minh đang yên đang lành đứng trong đám tù binh thì bị một cánh tay túm lấy rồi kéo ra ngoài, "Ba người các ngươi nhanh chóng tiến vào ba đường hầm trước mặt, vào trong đó rồi quan sát ở trong đó có gì rồi nhanh chóng tiến ra ngoài thông báo cho bọn ta biết, nếu như để ta phát hiện ra các ngươi dỏ trò quỷ thì các sẽ không đơn giản là c·hết thôi đâu" Tên tu sĩ dùng một giọng nói uy h·iếp mà nói cho ba người được kéo ra ngoài nghe.

"Đã rõ"

Ba người nhanh chóng, lên tiếng đáp lại rồi sau đó sợ hãi mà chạy về phía ba đường hầm, lúc này Hạo Minh nhanh chóng ngẫm nghĩ ở trong đầu "Đằng nào thì không vào cũng c·hết, chi bằng ta đánh cược một lần xem sao" Hạo Minh trong lòng hồi hộp đến cực độ mà nghĩ, nghĩ thế hắn hạ quyết tâm đành liều mình một phen dù sao thì có không vào cũng c·hết.

Nghĩ thế, Hạo Minh lấy hết can đảm ở trong người rồi sau đó từng bước từng bước tiến vào đường hầm tối tăm nằm ở bên phải, lúc này bước vào hắn thấy ở trong đường hầm không những có vô số xương người và đầu lâu cộng với vô số binh khí nằm rãi rác trên mặt đất hiển nhiên đây chính là xác của những người đi trước.



"Xương người, đầu lâu chẳng lẽ đường hầm này có gì đó nguy hiểm sao" Lúc này vì thấy ở dưới đất xương người và đâu lâu nên Hạo Minh bắt đầu xuy đoán ra nhiều khả năng khác nhau, trong lòng hắn lúc này vô cùng hoảng sợ, bởi nếu như đường hầm mà đầy rẫy xương người và đầu lâu như thế này thì điều này chứng tỏ rằng đường hầm này rất nguy hiểm.

Hạo Minh từng bước từng bước tiến lên phía trước, không gian xung quanh cũng bắt đầu lạnh lẻo dần cứ như là hắn đang bước vào vùng băng tuyết vậy, mà có bước vào vùng băng tuyết cũng chưa lạnh tới mức độ như trong đường hầm bởi trong đường hầm sự lạnh lẽo ấy dường như đã thâm nhập vào từng tất da miếng thịt của hắn, lạnh đến thấu cả tâm can, lạnh đến nỗi mà khiến hắn phải sởn cả da đầu.

"Lạnh thật, hàn khí ở trong này quá lạnh rồi" Vừa nói Hạo Minh vừa run rẩy, hai tay của hắn lúc này không xoa vào nhau rồi sau đó vuốt vào cánh tay, bỗng dưng lúc này thần trí của hắn bắt đầu mơ hồ, dường như hắn cảm nhận được khát vọng, khát vọng được g·iết người, khát vọng được ngửi thấy mùi máu, lúc này trong đầu hắn vang lên thanh âm rất nhỏ nhưng đầy ma mị và quỷ dị.

"Giết"

"Giết hết tất cả"

"Giết hết những kẻ chống đối ngươi"

Từng thanh âm khuyên nhủ g·iết chóc vang lên, những thanh âm ấy nhanh chóng chiếm lấy đầu óc của hắn, lúc này Hạo Minh đã không còn bình tĩnh nửa khuôn mặt của hắn bắt đầu thay đổi biểu cảm lúc thì cười một cách quái dị lúc thì lại giống như một tên sắp c·hết cóng vậy.



"Không, không được có gì đó đang chiếm lấy thần trí của ta, ta cần phải bình tĩnh"

Thế nhưng cho dù hắn có cố bình tĩnh đi chăng nữa thì cũng không thể áp chế được khát vọng đang dâng trào trong hắn, con mắt hắn bây giờ thì đỏ ngoe, còn thân thể thì nhanh chóng ngã quỵ xuống đất rồi quằn quại trên mặt đất.

"Giết"

"Giết"

Khát vọng g·iết chóng không ngừng xâm chiếm thần chí cùng cơ thể của hắn, ý thức của hắn bắt đầu mơ hồ lúc này hắn bắt đầu không thể kiểm soát được thân thể nữa mà tay của hắn đã bắt đầu cào cấu vào ngực của bản thân, từng vết cào in lên trên ngực rồi từ trên trên ngực lại chạy ra máu tươi, mùi máu nhanh chóng lan tới mũi của Hạo Minh, việc này đã khiến cho Hạo Minh bắt đầu điên cuồng tổn thương thân thể, lúc này tay của hắn bất chợt đưa lên ngay vị trị tim.

Bàn tay năm ngón nhanh chóng bấm vào ngực, ngón tay bắt đầu đâm thủng da rồi không ngừng tiến vào trong ngực của hắn lúc này máu tươi chảy ra lênh láng khắp mặt đất.

"A a a"



Hạo Minh bắt đầu rên la dữ dội, cơ thể bắt đầu co dật kịch kiệt, "Không, không thể, ta phải giữ cho ý thức được bình tĩnh, ta không thể chìm vào hôn mê" Lúc này khát vọng muốn được sống của hắn bắt đầu nổi lên trong đầu rồi tranh đấu với khát vọng g·iết chóc đang xâm chiếm thần trí của hắn.

Lúc này một bên mắt của hắn đã bắt đầu bình thường xuống không còn đỏ hoe nữa, hắn cũng bắt đầu kiểm soát lại được thân thể Hạo Minh nhanh chóng lấy tay còn lại nắm vào tay đang cố đâm vào tim của bản thân rồi ngăn cản.

Sau một lúc giằng co dữ dội, Hạo Minh liền quát lên một tiếng rõ to "Lập tức cút cho ta" Hắn lúc này mặt đầy gân xanh có phần giận dữ, "Phập" một tiếng vang lên trong đường hầm chỉ thấy Hạo Minh lấy tay còn lại cầm lấy tay đang cố đậm vào tim rồi rút mạnh ra.

Năm ngón tay rút ra theo sau đó mà một cột máu tươi theo sau bắn vọt ra ngoài, Hạo Minh xoay người ngồi tựa vào vách đá lúc này hắn mồ hôi đầm đìa ướt cả thân thể cộng với đó là khắp người dính máu tươi, sắc mặt của hắn cũng tái mét như thằng bệnh n·an y· vậy, đặc biệt là trước ngực của hắn còn có năm vết móng tay sâu hút đang không ngừng tuôn ra máu tươi.

Thấy vậy Hạo Minh nhanh chóng cởi áo ra rồi xé ra thành một miếng vải vải, hắn nhanh chóng lấy miếng vải đó rồi đó nhanh chóng băng bó vùng ngực lại, vừa băng bó Hạo Minh vừa thở hồng hộc, một lúc sau v·ết t·hương trên ngực ngưng chảy máu lúc này Hạo Minh mới nhanh chóng thở phào nhẹ nhõm nếu chậm hơn tí nữa thì có thể hắn đã m·ất m·ạng vì mất máu quá nhiều rồi.

"Thật khinh khủng, thật mạnh khát vọng" Nếu không phải do Hạo Minh nhất quyết không chịu khuất phục thì do đây có lẽ hắn đã là một bị tử thi lạnh lẽo rồi, "Rốt cuộc thứ đó là gì, tại sao lại khinh khủng đến vậy" Hạo Minh trong đầu không ngừng thắc mắc, có thể nói lần này trải nghiệm chính là một lần trải nghiệm khó quên nhất của Hạo Minh từ khi mà hắn còn sống cho tới bây giờ.

Hạo Minh ngồi đó nghỉ ngơi trong chốc lát rồi loạn choạng đi tới phía sâu trong đường hầm vừa đi Hạo Minh phải vừa bám vào tường, giờ phút này trong cơ thể của hắn dường như chỉ còn lại chút ít sức lực chứ không còn lại nhiều.

Bỗng dưng lúc này Hạo Minh bước tới, phía sâu trong hang động là một khoảng không gian khá lớn không những thế còn có một cái đỉnh được đặt ở chính giữa không gian xung quanh đó là vô số những kệ tủ bằng gỗ, "Đây rút cuộc là nơi nào, tại sao lại có những thứ này ?" Hạo Minh bây giờ trong lòng hiếu kỳ càng thêm dâng trào, ngẫm nghĩ một lúc Hạo Minh đành bước tới những kệ tủ bằng gỗ để kiễm tra.

Hắn bước tới rồi sau đó là kéo ra một cái tủ gỗ, lúc này hình ảnh đập vào mắt hắn là vô số những lọ đựng đan dược được xếp một cách cực kỳ ngăn ngắn và trật tự, "Lọ đan dược ? cái đỉnh ? chẳng lẽ đây là nơi luyện đan của vị ẩn thế cao nhân nào đó" Nghĩ đến đây Hạo Minh vui mừng vì bản thân hắn bây giờ đang trọng thương đến sắp c·hết thế lại đụng phải một nơi cất đan dược của cao nhân, hắn không vui mừng sao được.