Chương 50: Màn lật ngược thế trận của Bách Long
Một thời gian sau, các trận đấu để phân thứ hạng trong ngũ hùng cũng đã được bắt đầu, trận đầu tiên Hạo Minh vẫn chưa ra sân bởi trận đầu tiên là của Tạ Chiêu với Bách Long, Bách Long thì Hạo Minh cũng có phần rõ ràng thực lực của hắn nhưng Tạ Chiêu thì Hạo Minh hoàn toàn mù mịt, ngoại trừ việc Tạ Chiêu từ vòng đầu cho tới bây giờ chưa động tới thanh kiếm sau lưng hắn thì Hạo Minh hoàn toàn chả biết gì cả.
Thế nhưng Hạo Minh cũng chẳng dám khinh thường, bởi hắn biết những người đã lọt được vòng cuối thì chẳng có ai là kẻ yếu cả, nếu như chỉ vì khinh thường mà đánh giá sai đối thủ thì cái kết nhận lại là vô cùng đắng, bởi thế nên đối với ai Hạo Minh cũng đều dùng toàn lực để ứng phó, sư tử vồ thỏ vẫn cần dùng toàn lực đạo lý này Hạo Minh vẫn hiểu.
Trận đầu tiên Bách Long đấu với Tạ Chiêu được bắt đầu, chỉ thấy hai người chả nói năng gì, hai người bọn họ cứ thế mà lao vào giao thủ, cả hai đều chẳng dùng tới binh khí của mình dường như hai người đều đang muốn thăm dò đối thủ nên chưa xuất toàn lực.
Quyền cước cứ thế mà lao vào nhau, cứ một bên đánh thì một bên đỡ và ngược lại, được khoảng một lát thời gian thì cả hai mới bắt đầu rút ra binh khí của mình là kiếm. Bách Long ánh mắt nghiêm nghị nhìn Tạ Chiêu rồi hắn cầm kiếm huy sái mà xông lên g·iết về phía Tạ Chiêu, một kiếm đâm tới rồi quét ngang sau đó là liên tục chém liên hồi về phía Tạ Chiêu nhưng mà Tạ Chiêu vẫn thế hắn né đi các đòn kiếm vô cùng đơn giản, sắc mặt của hắn cũng chẳng thay đổi là mấy.
Hắn chỉ liên tục tránh né rồi đưa kiếm lên đỡ chứ không t·ấn c·ông Bách Long, "Hừ, ngươi chỉ tránh né thôi sao" Bách Long thấy tình cảnh như thế thì hừ lạnh mà quát lớn, bởi hắn cảm thấy việc Tạ Chiêu cứ liên tục né đi mà không t·ấn c·ông hắn giống như là đang coi thường hắn, "Được, nếu ngươi đã muốn ta t·ấn c·ông vậy thì ngươi phải ráng mà đỡ đấy nhé" Nói rồi kiếm của Tạ Chiêu bỗng nhiên vung lên một cách nhanh chóng làm cho Bách Long có phần kinh ngạc.
Nhưng dù sao thì Bách Long cũng là hạng người thân kinh bách chiến vậy nên hắn chỉ có hơi chút dao động nhưng rất nhanh hắn liền bình tâm xuống hắn đưa kiếm lên đón đỡ, bất chợt kiếm của Tạ Chiêu dường như biến thành một con rắn độc lưỡi kiếm lắc léo biến hóa dùng một góc hiểm đến khó tin để đâm tới đầu của Bách Long, tình thế nguy hiểm đến tính mạng Bách Long đành phải dùng tới bộ pháp để tránh né.
Thoắt một cái Bách Long biến mất rồi hiên ra ở phía xa, trên mặt hắn lúc này còn có một v·ết t·hương ngay má của hắn, v·ết t·hương rỉ máu từng giọt từng giọt máu rơi xuống cũng làm cho Bách Long phải chảy mồ hôi hột, "Lưỡi kiếm của hắn vừa rồi rõ ràng là ta đã có thể đỡ được, tại sao nó lại có thể biến hóa nhanh chóng đến vậy" Càng nghĩ Bách Long càng thấy sợ hãi, bởi lúc nãy hắn đã cảm nhận được cảm giác của c·ái c·hết đang cận kề.
Hạo Minh đứng ở dưới cũng nhanh chóng chú ý tới đòn t·ấn c·ông vừa rồi của Tạ Chiêu, "Kiếm pháp nhanh quá, dường nó còn nhanh hơn cả kiếm pháp của nữ tử mà hôm trước ta chạm trán, đã vậy lại còn có thể biến hóa quỷ dị đến như vậy" Đứng dưới đài Hạo Minh không khỏi cảm thán, một chiêu vừa rồi nếu đổi lại là hắn thì hắn cũng chẳng nắm chắc việc có thể đỡ được.
Mọi người ở trên khán đài thấy thế thì còn hò reo điên cuồng hơn nữa, một pha vừa rồi đã làm cho tất cả mọi người trên khán đài nhìn đến thích mắt, "Này ngươi nói xem kẻ kia kiếm pháp thật quỷ dị vậy mà lại có thể biến hóa nhanh đến vậy" "Ta thấy xem ra trận này Tạ Chiêu thắng chắc rồi, ây da vậy mà lúc nãy ta lại đặt tới hai mươi viên linh thạch cho Bách Long chiến này lỗ rồi" Một tên ở trên khán đài bàn luận với sắc mặt rầu rỉ không vui.
Ở dưới võ đài Bách Long nhìn chăm chú vào Tạ Chiêu như sợ rằng Tạ Chiêu sẽ chạy thoát vậy, lần này hắn không chủ động t·ấn c·ông nữa vì hắn biết rõ kiếm pháp của đối phương nhanh và quỷ dị đến như vậy thì chỉ cần hắn t·ấn c·ông sai lầm dù chỉ là một điểm nhỏ thôi cũng có thể khiến hắn phải thua cuộc.
Vậy nên Bách Long chuyển tu thế thành thế phòng thủ, "Muốn phòng thủ sao, cũng được nếu ngươi đã tới vậy thì để ta tới" Nói rồi Tạ Chiêu vung lên thanh nhuyễn kiếm rồi phóng tới chỗ Bách Long, lưỡi kiếm dẻo nhưng mềm mại như vải lụa cứ liên tục chém về Bách Long đủ các loại biến hóa làm cho Bách Long phải rất cật lực để chống đỡ, dần dà theo thời gian trên người của Bách Long đã xuất hiện ra vô số v·ết t·hương từ nông cho đến sâu đều có, quần áo thì đã bị cắt cho rách rưới còn dính lem nhem máu, quả thật bây giờ nhìn Bách Long trông vô cùng thê thảm.
"Hỏa Trảm"
Bách Long hét lên, thanh kiếm của hắn cũng ngay lập tức mang lên một tia hỏa diểm đỏ rực mà chém về phía Tạ Chiêu, một đạo hỏa kiếm khí bá đạo mà chém tới, khí thế có phần hung mãnh, "Hừ, trò trẻ con" Tạ Chiêu âm thầm hừ lạnh một tiếng rồi sao đó cũng đưa tay vung ra một đạo linh lực kiếm khí.
Hai đạo kiếm khí lao vào nhau, chỉ nghe "Ầm" Một tiếng khói bốc ra mù mịt, nhưng Tạ Chiêu còn chưa kịp định thần lại thì bất chợt từ trong đám khói xuyên qua một thanh kiếm hướng thẳng về Tạ Chiêu mà chém. "Sao lại........" Tạ Chiêu vội vàng đưa kiếm lên ngăn trở.
"Keng"
Tiếng v·a c·hạm thật lớn, Tạ Chiêu bị lực của Bách Long đánh cho văng ra khỏi đám khói rồi sau đó ngã xuống nền đất, "Ngươi,..........." Tạ Chiêu bất ngờ la lên, "Ngươi cái gì mà ngươi, ngươi thua rồi" Bách Long nhanh chóng phóng tới rồi sau đó kê lưỡi kiếm vào sát cổ của Tạ Chiêu, cho dù lúc này Tạ Chiêu cực kỳ không đành lòng nhưng hắn cũng phải đành chấp nhận sự thật rằng hắn đã thua, tên tráng hán trông coi thi đấu cũng nhanh chóng bước lên võ đài rồi tuyên bố.
"Trận đầu Bách Long thắng, Bách Long có một điểm, Tạ Chiêu không có điểm"
Trên khán đài, lúc này những người lúc trước đã đạt tiền cược cho Bách Long bỗng chốc đổi từ buồn rầu sau vui sướng, vốn bọn họ cứ nghĩ là ván này Bách Long sẽ thua và bọn họ sẽ mất đi tiền cược của bản thân, nào có ngờ tới Bách Long thế mà lại lật ngược ván cờ chuyển từ bại thành thắng, giờ phút này bọn họ đúng là vui không sao kể xiết.
"Đánh hay lắm Bách sư huynh"
"Đánh tốt lắm"
Từng tiếng từng tiếng được trên khán đài truyền xuống, tuy Bách Long là người thắng Cuộc nhưng hắn cũng rất thảm, toàn cơ thể coi như chỗ nào cũng có vết chém, nguyên người thì dính đầy máu, quần áo thì rách đủ chỗ, nhìn hắn bây giờ nếu nói hắn là phạm nhân thì chắc cũng sẽ có nhiều người tin đấy.
"Trận đấu thứ hai, Hoài Hoa Đức đánh với Lý Thanh Ngọc"
Chưa kịp cho mọi người bớt vui mừng thì bỗng nhiên tên tráng hán lên tiếng quát lớn. Nghe thấy thông báo, Hoài Hoa Đức và Lý Thanh Ngọc cũng nhanh chóng đứng lên rồi tiến về phía võ đài, mọi người ở trên khán đài nghe vậy cũng thấy lo lắng cho Lý Thanh Ngọc bởi sức mạnh của Hoài Hoa Đức ở đây ai ai cũng rõ, tuy rằng mấy vòng trước Lý Thanh Ngọc biểu hiện không tệ nhưng nhiêu đó vẫn là chưa đủ để đanh với Hoài Hoa Đức, thực tế ra trận đấu mà mọi người mong chờ nhất chính là trận của Hoài Hoa Đức và Hạo Minh, bởi cho đến nay sức mạnh của Hạo Minh vẫn chưa được hiển lộ ra hết vậy nên cũng có số ít người cho rằng Hạo Minh có thể có sức đánh với Hoài Hoa Đức một trận.