Chương 30: Con đường riêng dành cho thương pháp
"Ừm, còn nữa ta tên Triệu Viết" Tên lão giã nói xong thì xoay người đi. "Hôm nay ngươi cứ về nghỉ ngơi đi, công việc của ngươi sẽ bắt đầu vào ngày hôm sau" Triệu Viết nói tiếp. "Đa tã tiền bối" Hạo Minh thi lễ xong thì quay đầu đi ra khỏi nhà xưởng.
Bây giờ cuộc sống của hắn đã ổn định, Hạo Minh nghĩ thầm trong đầu "Chỉ cần hoàn thành xong nhiệm vụ nhập môn thì ta sẽ có thể có nhiều thời gian hơn để luyện tập rồi" hắn nghĩ xong thì chạy thẳng về chỗ ở của mình. Mặc dù được cho về để nghỉ ngơi thế nhưng đối với một tên cuồng sức mạnh như Hạo Minh thì việc nghỉ ngơi của hắn chính là luyện thương, lúc ở trong xưởng rèn Hạo Minh cũng đã có lấy thêm một khối Thiết Mộc nên lần này luyện tập.
Hạo Minh muốn luyện quyền, bây giờ thứ hắn thiếu duy nhất chỉ có quyền pháp, thương pháp thì hắn luyện từ hồi còn làm tướng dưới phàm trần sau khi lên tu hành giới thì hắn cũng đã có người chỉ bảo cho nên thương pháp của hắn bây giờ đã ở mức tạm ổn rồi nên chưa cần phải luyện thêm nữa.
Hạo Minh dự định ở trong đầu, "Chiều thì luyện quyền, tối thì luyện thương pháp." thật ra thì luyện quyền không những giúp cho Hạo Minh có thêm kỹ xảo chiến đấu mà còn giúp cho Hạo Minh luyện lực, Thương là một v·ũ k·hí dùng lực rất nhiều nên nếu như lực của Hạo Minh khỏe thì hắn sẽ có lợi thế rất lớn trong chiến đấu, đặc biệt là những đòn như quật, quét hoặc là đập.
Nghĩ thế nên khi về tới chỗ ở Hạo Minh liền đem khối Thiết Mộc ra buộc nó lên một cái cây ở sau tòa viện để luyện tập. Sau khi đấm thử vài quyền lên trên thân của Thiết Mộc thì hắn xuýt xoa nghĩ. "Không hổ danh khi được gọi là Thiết Mộc, khúc gỗ này cứng cáp chẳng kém gì những khối huyền thiết kia" nên nhớ mặc dù Hạo Minh bây giờ chỉ là tu sĩ cấp thấp nhưng khí lực của hắn so với một số tu sĩ đồng giai còn lớn hơn vì hắn đã từng luyện qua công pháp Cửu Chuyển Kim Thân Quyết vậy nên khí lực của hắn không thể xem thường.
Ấy thế mà sau khi dính một vài quyền khá mạnh lên trên thân nhưng Thiết Mộc vẫn nguyên vẹn như cũ, như chưa từng có chuyện gì xảy ra vậy, độ cứng của nó cũng khiến cho Hạo Minh rất ngạc nhiên. "Tu hành giới quả nhiên có những thứ thật mới lạ" Hắn trầm ngâm suy nghĩ.
"Bùng"
"Bùng"
"Bùng"
Cứ thế nguyên một buổi chiều Hạo Minh cứ đứng đấy rồi tung quyền vào trong Thiết Mộc, tiếng đấm tay của Hạo Minh cũng nhanh chóng gây nên sự chú ý của những người ở cùng với hắn trong tòa viện, những đệ tử mới nhập môn bây giờ vẫn còn đang lo ngủ nghỉ thì sau khi nghe thấy tiếng đấm tay cũng bắt đầu đưa đầu ra khỏi cửa sổ để nhìn xem thử ai mà tới buổi chiều tà này mà vẫn còn luyện võ.
Xôn xao một hồi thì đám người cũng quay đầu vào trong, nhưng Hạo Minh thì vẫn luyện, luyện tới tối mù rồi thì hắn ngừng lại, lúc này cả cơ thể của hắn đã bốc lên mùi mồ hôi một cách nồng nặc. Thế nhưng mà hắn vẫn còn chưa thỏa mãn, hắn rút từ trong chiếc nhẫn giới chỉ mà mình đang đeo ra một thanh trường thương, nó chính là thanh Quán Nguyệt thương mà Võ Bá đã trao lại cho hắn lúc trước khi hắn ra khỏi động nuôi Dẫn Hồn Thảo.
Ngồi bệch xuống đất rồi sau đó cầm ra quyển thương pháp cơ bản để bắt đầu nghiên cứu. xem qua xong hắn bắt đầu đứng lên rồi diễn luyện thương pháp. Lúc này ở trong đầu của Hạo Minh khúc Thiết Mộc trước mặt hắn không còn là một khúc gỗ để luyện tập nữa mà hắn tưởng tưởng nó thành địch nhân chân chính.
Trương thương đâm tới rồi sau đó lại đổi thành quẹt ngang, tay nắm đuôi thương rồi xoay mạnh một cái từ quẹt ngang lại chuyển thành giận đâm, liên tục hắn đâm thương tới thiết mộc, thương pháp vung ra ngày càng nhanh và quỷ dị, nhanh đến nỗi mà nó còn xuất hiện ra những hoạt ảnh của thương, còn quỷ dị ở chỗ là trường thương vung ra biến hóa khôn lường làm cho thương pháp cực kỳ khó nắm bắt.
Hạo Minh cho rằng thương là một v·ũ k·hí rất mạnh nhưng nếu như thương đã mạnh mà còn nhanh và quỷ dị nữa thì người cầm thương chắc chắn sẽ đứng ở thế gần như bất bại trong mọi cuộc chiến một đấu một. Nghĩ vậy Hạo Minh bắt đầu luyện thương theo phong cách nhanh và quỷ dị, bởi hắn tin rằng đây chính là con đường để hắn có thể phát triển cao hơn nữa nếu như hắn muốn thực hiện hoài bão của bản thân.
Đối với Hạo Minh trong quá trình luyện thương mà tìm ra được con đường riêng cho bản thân là một điều tuyệt vời nên hắn chăm chú luyện thương nguyên cả bữa tối, thế nhưng đối với những đệ tử sống ở những tòa viện ở gần đó thì ngược lại.
Tiếng thương v·a c·hạm vào Thiết Mộc thật sự là khá lớn nên hầu hết chẳng ai ngủ nghỉ gì được cả, nguyên một đêm bọn họ đều phải thức vì nghe thấy tiếng luyện tập của Hạo Minh, có một người cũng đã muốn tiến lên cản Hạo Minh luyện tập nhưng rồi cuối cùng cũng e dè lại vì khí thế mà Hạo Minh bây giờ đang tỏa ra khiến cho những người khác phải sợ hãi.
Cũng đúng thôi vì Hạo Minh là kẻ đã từng trải qua sinh tử rất nhiều lần nên khí thế mà hắn tỏa ra có phần áp bách hơn những người khác.
..............
Sáng sớm ngày hôm sau, Hạo Minh sau khi tập luyện suốt cả một đêm cũng đã quay về tắm rửa, bởi hôm nay hắn còn phải tới lò rèn để làm việc nữa nên hắn cũng không thể mải miết tập luyện được.
Sửa soạn xong hắn lại hướng lò rèn mà chạy tới, mặc dù công việc của Hạo Minh chỉ là phụ tá những thợ rèn ở trong lò rèn nhưng vì hôm trước hắn đã thể hiện quá mức xuất xắc nên trưởng lão quản lý lò rèn đã cho Hạo Minh lên làm thợ rèn chính thức trong ba tuần, có thể việc này trong mắt của người khác là một hành động tự chôn bản thân nhưng đối với Hạo Minh đó lại là một cơ hội tuyệt vời để luyện tập luyện khí.
Dù sao hắn ở trong giới tu hành cũng chẳng có ai để nhờ vả nên phải tự lực cánh sinh thôi, hắn nghĩ học thêm được một cái nghề nghiệp để kiếm linh thạch trang trải cho việc tu luyện hắn thì cũng đáng.
Nghĩ vậy nên Hạo Minh cũng chẳng than thở gì, cứ ban ngày thì vào lò rèn để làm việc cộng với học thêm thuật luyện khí còn về đêm thì Hạo Minh lại luyện thương pháp và quyền pháp.
..................
Nửa tháng sau, nhiệm vụ nhập môn cho các đệ tử mới cũng được Hạo Minh hoàn thành xong, giờ đây việc mà hắn quan tâm duy nhất đó là luyện tập để trở nên mạnh hơn cho cuộc thi lớn của ngoại môn, lúc trước khi Hạo Minh nghe Úy Trì trưởng lão người canh gác Tàng Kinh Các nói có một quyển thương pháp nằm ở trên tầng ba, nhưng phải cần vào được trong hai mươi hạng đầu thì mới có quyền được vào nên bây giờ vì để vào được hai mươi hạng đầu mà Hạo Minh vùi đầu vào luyện tập không biết ngày đêm.
Và cũng bởi vì việc mà Hạo Minh luyện tập không biết ngừng nghỉ như thế mà ở ngoại môn bắt đầu có lời đồn về một tên cuồng thương suốt ngày luyện tập không biết điểm dừng đã được tung ra, việc này truyền khắp ở ngoại môn mà không ai không biết cả.