Chương 10: Tuyển chọn
Một tháng sau, quan phủ truyền tới tin tức đại càn và đại chu cùng với đại long đã quyết định cử người ra quyết chiến bốn trận để quyết định lãnh thổ và lợi ích thuộc về ai, đại long cử ra bốn người còn đại càn và đại chu thì mỗi bên hai người.
Sáng hôm đó từ phía xa chuyền đến âm thanh của một đoàn xe ngựa, Hạo Minh trong lúc tập võ thì quay đầu phát hiện phía xa có khoảng một năm mươi cỗ xe ngựa đang tức tốc hứng về phía quân doanh, trong đó có một cỗ xe ngựa được chạm khắc rất tinh xảo, trên nóc xe có khắc một con rồng đang nằm cuộn lại, đầu thì hướng ra phía trên giống như đang gầm lên vậy. các cây cột xung quanh cũng được chạm khắc những con rồng đang uống lượn.
Phía trước đoàn xe ngựa có một đội kỵ binh gồm hai mươi người chạy tới trước quân doanh hét to" Thập nhất công chúa được thánh thượng tin tưởng giao trọng trách trông coi chiến trường phía nam nay đã tới, tướng quân của quân doanh chiến trường phía nam ở đâu, sao không ra tiếp giá."
Sau đó từ trong quân doanh lật đật chạy ra mấy người đó là Triệu Chiến, Tiêu Thạch lão giã cùng với một số binh lính khác, thấy thế Hạo Minh cũng vội chạy theo sau." Hạ thần tiếp đón có phần chậm trễ, xin công chúa thứ tội" Tiêu Thạch lão giã, Triệu Chiến cùng với Hạo Minh tiến lên phía trước kiệu rồi quỳ một chân xuống nói to.
"Miễn lễ, nay ta được phụ hoàng tin tưởng giao trọng trách trông coi lần tuyển chọn anh tài này, không biết tướng quân đã chuẩn bị như thế nào rồi" Từ trong cỗ xe ngựa vang lên một thanh âm nhẹ nhàng nhưng lại mang theo một chút sự quyến rũ.
"Bẩm công chúa, việc này đã được thông báo ra khắp quân doanh, số người muốn tham gia khảo hạch cũng có rất nhiều, sáng sớm ngày mai cũng chính là lúc tuyển chọn anh tài." Triệu Chiến lên tiếng nói.
"Tốt, tướng quân không phiền nếu như ta đưa thêm vào ba mươi vị tráng sĩ nữa chứ,"
"Được công chúa coi trọng là phúc phận của hạ thần"Tiêu Thạch lên tiếng đáp.
"Vậy ngươi đi sắp xếp cho bọn họ đi, ta đi đường cũng mệt mỏi nên muốn về nghĩ ngơi trước."
"Rõ"
Sau đó từ trong những cỗ xe ngựa phía sau nhảy ra khoảng ba mươi người, trong đó có tên đại hán râu hùm cũng có những tên mà tuổi chỉ mới xấp xỉ Hạo Minh, bọn họ lần lượt đi theo quân sĩ để về lều trại nghĩ ngơi. Tối đó Hạo Minh lại nhận được lệnh triệu tập của công chúa.
Hạo Minh sửa soạn quần áo lại cho chỉnh tề rồi bắt đầu hướng lều trại của công chúa mà đi tới, vén cửa lều trại lên hắn bước vào rồi quỳ xuống nói" Mạt tướng Hạo Minh xin ra mắt công chúa" "Miễn lễ"phía trước Hạo Minh ngồi đó một nữ nhân tầm hai mươi tuổi khuôn mặt hình trái xoan, làn da thì trắng như tuyết, đôi mắt thì long lanh môi thì đỏ như quả mộng. Quả thật nữ nhân trước mặt Hạo Mnh lúc này chẳng khác gì được vẽ từ trong tranh ra vậy.
"Lúc trước ta nghe nói ở chiến trường phía nam xuất hiện một vị anh tài mặc dù chỉ có hai mươi tuổi nhưng lại là cao thủ võ thuật, nhiều lần lập được công trạng cho đại long Bây giờ được chứng kiến quả nhiên danh bất hư truyền"
"Đa tạ công chúa đã khen thưởng, lập công cho nước nhà là trách nhiệm của mạt tướng"Hạo Minh nói.
"Hôm nay ta kêu ngươi tới đây là vì còn một lý do nữa."Nói xong vị công chúa kia thò tay lấy từ trong một cái hộp sau lưng ra một cuộn vải màu vàng rồi từ từ mở ra.
"Hạo tướng quân nghe chỉ"Vị công chúa kia sắc mặt nghiêm túc lại rồi nói.
"Có mạt tướng"
"Hạo tướng quân nay chinh chiến xa trường vì đại long vương triều mà lập công lao nay trẫm ban cho khanh Ngân Long Thương, mong rằng ái khanh sẽ tiếp tục cống hiến vì đại long vương triều. khâm thử"
"Thần lĩnh chỉ" Hạo Minh dập đầu một phát rồi khom lưng tiến tới tiếp lấy thánh chỉ. đọc xong vị công chúa quay lại rồi lấy một cái hộp gỗ đã được bao bọc cẩn thận trao vào tay Hạo Minh.
"Việc cần làm ta đã làm xong, ngươi có thể lui xuống được rồi"Vị công chúa kia phất tay ra hiệu cho Hạo Minh lui xuống." Vậy thần xin cáo lui" Hạo Minh lại vừa khom người vừa lui ra khỏi doanh trại.
Một lát sau từ bên ngoài đi vào một tên thái giám. hắn mở miệng nói "Công chúa tên Hạo Minh này có thật là mạnh đúng như lời đồn hay không". "Chẳng lẽ ngươi lại nghi nghờ quyết định của phụ hoàng ta hay sao" Công chúa quay lại trừng mắt nhìn chằm chằm vào tên thái giám.
Tên thái giám thấy thế thì vội vàng quỳ xuống phân bua" Thần nào dám nghi ngờ quyết định của thánh thượng"
Vị công chúa quay người vào trong rồi lại nói lẩm bẩm trong miệng "Có đúng là mạnh như tin đồn hay không, ngày mai ta liền sẽ biết"
Hạo Minh lúc này sau khi lui ra ngoài thì mặt mày hớn hở, dĩ nhiên việc hắn được tặng cho một cây trường thương đã khiến cho hắn trong lòng vui như mở hội, hắn vội vàng quay về lều trại của bản thân rồi bắt đầu mở hộp gỗ ra xem. đựng ở trong là thanh trường thương dài chín thước, phần cán thương dài sáu thước còn phần lưỡi thương thì dài ba thước. trên thân thương còn khắc họa hình một con rồng đang uốn lượn, mũi thương sắc nhọn óng ánh.
Sau khi xem khĩ trường thương, Hạo Minh bắt đầu mang theo trường thương ra sân luyện võ, sau một đêm luyện thương không biết mệt mỏi thì hắn cũng đã làm quen được với cây thương mới này. sáng hôm sau ở quảng trường của quân doanh đại long tập trung rất đông người đang xì xào bàn tán, thì từ túp lều chỉ huy đi tới một đại hán, hắn không ai khác mà là Triệu Chiến, hắn tới chỗ quảng trường rồi quát to lên" Im lặng"
Đám người phía dưới cũng bắt đầu dần dần im lặng,"Ngày hôm nay là thời gian tuyển chon anh tài, nếu trong các ngươi ai có thể đứng bốn hạng đầu thì thánh thượng sẽ ban thưởng vạn lượng vàng và phong hầu, bây giờ thì bắt đầu đi."
Đám người ở dưới nghe thấy thế thì sôi trào lên, "Vạn lượng vàng đây là bao nhiêu chứ, đủ để cho ta ăn cả một đời rồi" " Hừ bốn hạng đầu nhất định phải có ta rồi"
"Hừ một đám tôm tép mà cũng mơ tới vạn lượng vàng và phong hầu, đúng là một đám ngu dốt" Một tên trong đám người mới vừa tới từ hôm qua bỗng lên tiếng chế giễu.
Đám binh sĩ thấy thế thì định lên tiếng phản bác nhưng, lại cảm nhận được từ trên người của tên đại hán nọ khí thế của một hậu thiên cảnh cao thủ thì lặp tức im bặt. tên đại hán nói xong thì nhảy lên kháng đài, "Ta là Cao Dương Chí ai không phục lời nói lúc nãy thì lên đây mà đánh với ta."
Thấy đám người yên lặng thì từ trong đám người bước ra một tên thiếu niên thân mặc một bộ giáp phó tướng hắn bước lên trên rồi nói" Để ta thử bản lĩnh của các hạ." Nói rồi hắn nhảy lên trên đài đưa tay ra phía sau rồi rút ra thanh đao đeo sau lưng chém thẳng về phía Cao Dương Chí.
Cao Dương Chí thấy thế thì lách người qua một bên để né rồi một quyền đấm vào ngực của tên phó tướng. tên phó tướng bị trúng quyền thì bay rớt khỏi đài." Còn ai nữa" Cao Dương Chí lại lên giọng nói.
Thấy tên phó tướng kia quá dễ dàng b·ị đ·ánh bại, hạo Minh trong lòng cũng khó chịu bởi vì bản thân hắn cũng là phó tướng, nếu nói như vậy chẳng khác nào lại đem bản thân mình năng lực cũng chỉ có như thế. nghĩ rồi hắn quyết định bước lên phía trước rồi nhảy lên kháng đài.
"Ngươi là ai"
"Ta tên Hạo Minh cũng là một phó tướng, ta cũng muốn được lĩnh giáo cao chiêu của các hạ"Hạo Minh từ tốn nói.
"Hạo Minh ? chẳng lẽ ngươi là cái tên hạo minh đã chém đầu tên tướng quân đại càn kia khi còn là nhất lưu cao thủ hay sao" Cao Dương Chí hai mắt nhìn chăm chăm vào Hạo Minh, mà đánh giá.
Hạo Minh liền đáp lời lại" Nếu như trong doanh trại này không có người thứ hai tên là Hạo Minh vậy thì Hạo Minh trong lời người nói, chính xác là tại hạ"
"Đã sớm nghe danh Hạo tướng quân từ lâu" Cao Dương Chí bắt đầu thủ thế. Hạo Minh bắt đầu vung tay ra rút ra cây Ngân Long Thương ở phía sau lưng . Hai bên đi qua đi lại để thăm dò đối thủ thì bất chợt Cao Dương Chí đấm một quyền về phía Hạo Minh, một quyền đó nhanh tới mức mà hạo minh bên tai còn nghe được tiếng gió rít. Hạo Minh lập tức tránh né sang một bên nhưng trong chốc lát một đạo bóng dáng lập tức áp sát vào người của hắn khiến cho hắn nhất thời bị luốn cuốn.
khi thấy Cao Dương Chí áp sát lại thì Hạo Minh cũng chóng lui về sau bảy tám bước, trường thương tay hắn liên tiếp đâm về phía của Cao Dương Chí, nhưng dường như Cao Dương Chí đã đoán được hết thảy, hắn nhanh chóng lách người né đi.
Hai lần đều bị thua thiệt trong tay của đối phương, Hạo Minh trong lòng cũng có chút kh·iếp sợ vì kẻ đang giao thủ với mình thật sự rất khác biệt với những kẻ mà hắn đã đánh trước đó, từ tốc độ cho tới cách tránh né đều thể hiện ra đối phương là một người có rất nhiều kinh nghiệm chiến đấu.
Hạo Minh lúc này lui về phía sau rồi sau đó nhìn chằm chằm vào đối phương như là đang sợ đối phương chạy mất vậy.