Chương 21: Một ánh mắt
Chương 21: Kinh ngạc
Máu tươi trên bầu trời văng tung tóe khắp nơi tựa như huyết vũ, đám người bên dưới hoàn toàn không tin nổi vào mắt, mùi máu tanh nồng bốc lên mới khiến cho đám người hoàn hồn, cảm nhận được v·ết m·áu dính ở trên thân, Vệ Thiên cũng thở ra một hơi, mặc dù hắn song trọng luyện thể, nhưng vừa rồi Dực Ma Điểu vẫn để lại trên người hắn một vết cắt dài, máu tươi chảy ra nhuộm đỏ cả bờ vai trái.
Trương Nhật Quân là người thân cận với hắn nhất, nhưng dù vậy Trương Nhật Quân vẫn khó mà tin được cái tên nhút nhát ngày nào chỉ sau ba tháng đã trở thành một con người khác, giờ phút này Vệ Thiên trở thành tâm điểm chú mục của mọi người, mọi ánh mắt đều đổ dồn vào hắn, thậm chí đến Tiết Lăng Tiêu cũng phải đánh giá lại hắn một vài lần.
Trước đây khi vừa mới gặp Vệ Thiên hắn đã có đánh giá khá cao cho Vệ Thiên chính là không bởi vì tư chất hơi kém mà bỏ cuộc, nhưng bây giờ xem ra tư chất cũng chỉ là thước đo tốc độ tu luyện mà thôi, không thể hạn chế được tiềm năng của một người, Vệ Thiên hắn chính là một ví dụ sống.
- Khủng bố a, hắn là ai vậy, không lẽ là thiên chi kiêu tử của nhà nào đó sao?
- Không đúng, nếu vậy thì hắn bây giờ phải ở tiền tuyến rồi.
Đám người xôn xao, không ít người muốn biết hắn là ai, hay là xuất thân từ một gia tộc lớn, vẫn là thiên kiêu nhưng thích sống ẩn dật. Vệ Thiên lần đầu được mọi người chú mục cũng có hơi không quen, nói cho rõ đây là lần đầu được mọi người nhìn với ánh mắt tán thưởng chứ không phải ánh mắt thương hại như lúc hắn còn ở Cưu Thành.
- Ngươi mạnh như vậy?
- Chỉ là may mắn mà thôi, đừng mất cảnh giác chúng ta vẫn chưa hết nguy hiểm đâu.
Mục Ý Tử là cái thứ nhất lên tiếng, hắn vốn đã đánh giá khá cao Vệ Thiên nhưng cũng không nghĩ rằng bản thân hắn đánh giá vẫn là còn quá thấp, Vệ Thiên biết rằng mình vừa náo một trận, nhưng vừa rồi hắn cũng chỉ phản ứng theo bản năng, con Dực Ma Điểu đó đang nhắm về phía một nữ đệ tử đang bỏ chạy, mọi người trong khoảnh khắc đó đều khó mà phản ứng kịp, chỉ có hắn vốn luôn quan sát tình hình mới có thể làm ra phản ứng.
Nhắc nhở mọi người đừng nên buông lỏng cảnh giác, các đệ tử ngoại môn đều đã lấy lại tinh thần sau một loạt điều vừa xảy ra, hình ảnh Vệ Thiên một quyền đánh nổ Dực Ma Điểu khiến bọn hắn hưng phấn, đám người đều đem ra các loại binh khí, có người thi triển ra các loại võ kỹ thần thông, Dực Ma Điểu trên bầu trời số lượng còn rất đông, nhưng tràng cảnh vừa rồi cũng khiến bọn nó chậm lại không dám t·ấn c·ông lỗ mãng.
Tuy là vậy nhưng đợt b·ạo đ·ộng thú triều này cũng khiến cho mọi người đều ý thức được sinh tử chỉ trong một cái chớp mắt mà thôi, rừng cây phía trước đổ sập xuống tốc độ càng lúc càng nhanh, mặt đất rung chấn đến khó có thể đứng vững, đệ tử ngoại môn tu vi đại đa phần đều là trung kì, đối mặt với một trận b·ạo l·oạn thú triều thì khó mà cầm cự được.
Khương Nhật Nam từ trong rừng cây xuất hiện, toàn thân đều là v·ết t·hương chằn chịt, nhưng ánh mắt lại sắc bén như dao, hắn nhìn lại đám người đều đang có tâm thế chuẩn bị nghênh đón địch, hắn cũng có chút không hiểu, nhưng chuyện cấp bách hơn bây giờ chính là ngăn chặn đợt này thú triều.
- Những người còn lại chuẩn bị chiến đấu, trợ giúp bọn ta ngăn chặn thú triều!
Những người còn lại cũng nhanh chóng tập hợp, mười sáu người có tu vi hậu kì cũng tập hợp đủ, bọn hắn nhanh chóng thi triển ra tự thân thần thông, hướng về phía thú triều đánh đến, những ngoại môn đệ tử khác cũng lần lượt đánh ra, đi đầu là các loại thú dữ bị một chiêu đ·ánh c·hết, mà những con yêu thú còn lại mỗi con đều gầm thét dữ dội, hoàn toàn không sợ lao về phía đám người.
Đứng ở trên một ngọn núi ở tông môn, một người có thân hình cao phong tuấn lãng, ánh mắt hướng về phía đám thú triều đang chạy đến, chỉ một cái trừng mắt của hắn khiến cho toàn bộ đám yêu thú bên trong thú triều đều ngừng lại, thân thể còn không ngừng run rẩy, sau đó lập tức tản ra, không còn giống như trước điên cuồng t·ấn c·ông.
Sau đó nam tử này nở một nụ cười, thân hình biến mất ngay tại chỗ, mà những ngoại môn đệ tử lại không hề cảm nhận được điều gì, chỉ thấy toàn bộ yêu thú đột nhiên ngừng lại, sau đó lại vội vàng tách ra, không còn điên cuồng t·ấn c·ông như trước, chỉ còn có một số yêu thú hung ác vẫn như cũ tiếp tục t·ấn c·ông, mà đại đa phần đều bị các đệ tử tu vi cao ngăn chặn lại, chỉ có một số yêu thú khác bị những ngoại môn đệ tử còn lại hợp lực ngăn chặn.
- Vừa rồi đám yêu thú này sao đột nhiên lại ngừng lại, dường như gặp phải thứ gì đó khiến bọn nó kinh sợ.
Khương Nhật Nam cảm thấy có chút không đúng, cho dù là gặp phải yêu thú tu vi Tứ Tỏa cảnh cũng khó khiến đám yêu thú Luyện Khí cảnh thậm chí còn có một số yêu thú Khí Hải cảnh này dừng lại, bọn nó số lượng cũng phải hơn nghìn, Khí Hải cảnh yêu thú cũng có đến mấy chục, cho dù là trưởng lão cũng không dám chắc có thể ngăn chặn.
- Vừa rồi ta cũng cảm nhận được một luồng khí tức cực kì khủng bố, nhưng chỉ là xẹt qua mà thôi, nhưng so với các trưởng lão phải mạnh hơn không chỉ là gấp đôi.
Đinh Mặc Thiếu cũng nghiêm túc nhận xét, vừa rồi chỉ những người cực kì n·hạy c·ảm mới cảm giác được luồng khí tức kia, mà ở đây không ai khác chính là Chu Bách, hắn ngồi bệch ra đất, toàn thân ướt đẫm mồ hôi, không nói lên nổi sự kinh sợ bên trong, sau đó một khoảng thời gian hắn mới bình tĩnh mà nói lại.
- Vừa nãy ta cảm nhận được một tia sát ý cực kì mạnh mẽ, hướng về đám yêu thú đang b·ạo l·oạn, dường như muốn nhắc nhở rằng chỉ cần bọn nó tiến lên một bước chính là hình thần câu diệt.
- Còn có một tồn tại khủng bố như vậy ?
- Ta cũng không biết nó đến từ đâu, vừa lúc cảm nhận được nó bản thân ta liền không tự chủ run rẩy.
Chu Bách đem chuyện vừa rồi kể lại, hắn vẫn như cũ còn run rẩy không thôi, mọi người đều nghe đến lời này không khỏi kh·iếp sợ cùng kinh ngạc, đây là tu vi gì, trải qua bao nhiêu trận chiến mới có thể một tia sát ý ngăn chặn toàn bộ hơn ba nghìn yêu thú b·ạo đ·ộng.
Không ai biết chuyện gì vừa rồi xảy ra, chỉ biết lần này nguy hiểm đã được hóa giải, mà đám người lúc trước được Ninh Tần Quân dẫn dắt lục đục lấy ra đan dược bắt đầu ngồi bế quan trị thương, bọn hắn bởi vì ngăn chặn lần này thú triều khắp người đều là v·ết t·hương, Khương Nhật Nam càng không nói, hắn là Luyện Khí viên mãn, ngăn chặn nhiều yêu thú nhất, cũng bởi vì vậy mà thương thế của hắn có thể nói là nặng nhất.
Nửa khắc sau bọn hắn mới rời đi, tiếp tục đi ra tiền tuyến hỗ trợ nội môn đệ tử, mà những ngoại môn đệ tử khác cũng bắt đầu chỉnh đốn, Tiết Lăng Tiêu là người điều phối mọi người, không phải nói hắn rất có tài chỉ huy, mọi người đều nghe theo hắn phân phó, những ai b·ị t·hương thì bế quan trị thương, những người khác thì thay nhau canh gác, tránh cho yêu thú lần nữa t·ấn c·ông đến.
Trương Nhật Quân đám người thì chủ động thu dọn những các xác yêu thú, sau đó phân chia thích hợp, dù sao đây cũng là săn g·iết đổi lấy tài nguyên tu luyện, nhìn mảng rừng cây bị thú triều làm sập xuống, mọi người không khỏi kh·iếp đảm quy mô của thú triều vừa rồi, thậm chí có thể nhìn rõ chiến trường quỷ dị phía trước.
Các trưởng lão đối chiến với quỷ dị cự đầu, thậm chí còn có một số người bỏ mạng, đám người đều cảm giác bản thân quá nhỏ bé, tu vi như các trưởng lão cũng có thể bỏ mạng, vậy nếu là bọn hắn thì tùy thời đều có thể m·ất m·ạng, mọi người đều hạ một cái quyết tâm chính là nỗ lực tu luyện đến đỉnh cao, chính là để bảo vệ cái mạng nhỏ này.
Nhìn phía đầu chiến tuyến, mọi người đều nỗ lực hết sức, sớm ngày đột phá đến hậu kì có thể trợ tông môn một tay, mà người đột phá sớm nhất chính là Tiết Lăng Tiêu, bởi vì hắn vốn đã là trung kì đỉnh phong, trải qua một số chuyện vừa rồi, hắn lập tức bế quan trùng kích, chỉ dùng không đến năm ngày đã đột phá hậu kì, sau đó ổn định cảnh giới rồi mới rời đi gia nhập chiến trường.
Nhìn thấy hắn rời đi, mọi người càng thắt chặt thời gian tu luyện, mà Vệ Thiên hắn vốn có thể gia nhập được rồi, mặc dù tu vi không đủ nhưng thực lực hắn bày ra như vậy chỉ sợ không ai dám ý kiến, một quyền đánh nổ Dực Ma Điều, đây là điều vô lý như thế nào chứ.
Năm ngày nữa trôi qua đại đa số mọi người đều có tiến triển, qua một lần đối mặt với chân chính sinh tử, không ai là không dốc lòng tu luyện, Mục Ý Tử là cái tiếp theo cùng với sáu người khác đột phá đến hậu kì, Mộng Tiểu Vân, Chu Bách, Trương Nhật Quân đều theo đó đột phá, bọn hắn có lợi thế chính là nhờ Mạn Hoa không chỉ giúp tu vi nhảy vọt mà còn giúp bọn hắn bỏ xa một số người khác.