Chương 10: Chử gia khách lạ.
-"Quang trụ giáng tiên.
Phong thiên khởi thế "
Ngay từ lúc Phong nha động thiên xảy ra dị tượng thì trong dân gian câu nói này cũng được lan truyền một cách mạnh mẽ, như một lời sấm truyền cổ xưa. Cũng không ai rõ câu nói đó có nguồn gốc từ đâu do ai phát tán. Nhưng tất cả đều cảm thấy rằng câu nói này có hàm ý, là một dự ngôn cho những gì sắp xảy ra tới đây.
Chử gia những ngày này cũng không còn an tĩnh nữa. Từ lúc Tiên Mộng mang theo Phiên thiên Ấn tiến nhập Phong nha Động thiên, Chử gia cũng không ngừng phái người tiến vào thế tục nắm bắt tin tức. Cao tầng chử gia cũng là đứng ngồi không yên. Duy nhất chỉ có vị gia chủ không nên thân Chử Huyền Vũ là vui vui vẻ vẻ, vô ưu vô lo mỗi ngày.
Điều này khiến cho cao tầng Chử gia ngao ngán lắc đầu không thôi. Nhưng cũng không thể làm gì khác, Chử Huyền Vũ là đích hệ, lại còn chảy xuôi thuần huyết tiệm cận tổ tiên nhất. Cũng là hi vọng quật khởi của Chử gia đời này. Cho nên cao tầng Chử gia cũng chẳng thể cứng rắn hành sự chỉ có thể nín nhịn nhẹ nhàng uốn nắn con rùa cứng đầu này.
Từ đường Chử gia hôm nay diễn ra một hội nghị quan trọng. Ngoài chín đại lão trong Trưởng Lão Các, Chử Huyền Vũ các trưởng lão nội đường, còn có thêm một vị lão giả nữa. Người này một thân hắc y, dáng người cao gầy, gương mặt trái xoan, tuy râu tóc đều đã bạc phơ, nhưng da dẻ vẫn thập phần hồng hào căng mịn, hơn nữa ánh mắt sắc lạnh, hữu thần. Toàn thân phát tán sinh cơ dạt dào, không hể giống một người sắp gần đất xa trời. Chỉ cần thoáng qua thôi cũng biết đây là đại cao thủ. Cơ thể đã trải qua thiên địa tẩy lễ, đạt được tạo hoá nên nghịch chuyển sinh tử, kéo dài thọ nguyên.
Lão giả ngồi tại tả điện. Hai mắt đang chăm chú nhìn về Chử Huyền Vũ. Cả từ đường rơi vào không khí trầm lắng, ngay cả một tiếng thở mạnh cũng không có. Mãi cho đến khi Lão giả thu hồi ánh mắt rồi cất tiếng:
-"Chắc nhiều vị ngồi đây, ngay cả gia chủ cũng không biết gì về ta, không rõ ta là ai. Ta cũng nên giới thiệu một chút, ta là Long thành Thập nhị Sứ, xếp hàng thứ mười. Nên mọi người cứ gọi ta là Long Thập đi. "
-" Long thành Thập thị Sứ sao ?" - Mọi người nghe xong đều có nghi hoặc, xì xào bàn tán không thôi, một vài người cố lật lại ký ức của mình xem có ấn tượng gì với điều này không. Duy chỉ có Các lão là không tỏ vẻ gì dường như với họ cái tên này khá thân thuộc. Còn về phần Chử Huyền Vũ thời khắc này gương mặt bỗng trở nên nghiêm trọng, ánh mắt vui vẻ ngơ ngẩn dần co lại, sắc lạnh và có mấy phần huyết tinh. Tư thế ngồi cũng nghiêm túc lại, không còn ngả ngớn bông đùa nữa.
Nhiều người cũng dần cảm giác được sự thay đổi kỳ lạ của Chử Huyền Vũ. Dù chưa rõ là xảy ra chuyên gì nhưng tất cả đều an tĩnh lại. Bầu không khí trở nên quỷ dị vô cùng.
Chử Huyền Vũ nhìn chằm chằm vào vị Long Thập rồi lạnh giọng nói:
" Long thành Thập nhị Sứ sao? quả thật bất ngờ. Cũng quả thật to gan lớn mật. Năm đó một trận chiến chúng ta chính là thế bất lưỡng lập, bất cộng đái thiên. Thế mà giờ Long thành đám xác khô không biết xấu hổ ấy lại dám phái người thò mặt đến Chử gia ta. Phải chăng đám lão già ấy không nói cho vị Thập sứ này biết người của Long Thành dám nhập Chử gia chỉ có con đường c·hết.? "
-" Các vị Các Lão cũng nên cho ta một lời giải thích rõ ràng? Nếu không sự việc hôm nay quyết không bỏ qua? "
Nghe Chử Huyền Vũ nói như vậy, tiếng xì xào lại rộ lên. Một vài người không rõ nội tình bên trong đều là nghi hoặc không thôi. Mấy vị Các Lão cũng chỉ im lặng không nói. Chỉ có vị Thập Sứ vẻ mặt không đổi hướng ánh nhìn về Chử Huyền Vũ cười nói:
-" Chử Gia chủ không cần nóng giận. Ân oán Long Thành với Chử Gia cũng không phải ngày một ngày hai. Đã vốn không cần đem ra bàn tới. Ta tất nhiên biết thiết lệnh của Chử Gia, càng hiểu rõ tình thế chỉ là hôm nay ta ngồi đây ắt có lý do hợp lý. Hôm nay ta đến mang tới hai vật. Sau khi xem xong hai vật này. Chử gia chủ xem xong rồi nói tiêp cũng không muộn "
Nói rồi phất tay một cái, một hộp gỗ lẳng lặng xuất hiện giưã đại điện. Hộp gỗ mang khí tức cổ xưa, t·ang t·hương, những hoa văn hoạ tiết đều phủ đầy vết tích thời gian xói mòn. Hộp gỗ xuất hiện bên cạnh cũng xuất hiện một vật. Đó là một Chương Bùa cũ kỹ, có tới vài phần bị tổn hại. Chương bùa lơ lửng trong không trung người ngoài nhìn vào chỉ cảm giác nó như một tờ giấy vàng cũ kỹ, được vẽ vài đường nguệch ngoạc nhàu nát. Chỉ có một số ít cao thủ có sức mạnh tinh thần vượt trội mới mơ hồ cảm giác được khí tức phát ra từ lá bùa này. Có lẽ nó từng trải qua vô vàn thăng trầm cho đến hiện tại
- Ồ......!! Mấy vị đại lão trong điện đều tỏ ra kinh ngạc.
- Đồ tốt nha.
- Nào chỉ là đồ tốt. Nhìn mà xem chưa rõ vật trong hộp gỗ là gì. Nhưng riêng vật liệu chế tác hộp, ta nhớ không lầm chính là Không Nguyên Mộc, một dạng cổ mộc xa xưa đã sớm không còn tồn tại trên thế gian. Dạng mộc này với phàm nhân mà nói không nhiều tác dụng. Nhưng với những cổ tộc như chúng ta thì đó là vô giới chi bảo. Chỉ cần một mẩu nhỏ cũng có thể chế tác được vật phẩm không gian,hơn nữa một khi được chế tác thành vật phẩm bảo quản có thể đảm bảo cho vật giữ trong nó vạn năm không hư hao, gỗ này giá trị liên thành. Thế mà hộp này lại là một khối lớn như vậy. Lại còn là nguyên khối, được hàng đại sư chế tác vô cùng tinh xảo. Vật trong nó hẳn cũng bất phàm.
- Nào chỉ có vậy, nhìn tấm bùa rách kia mà xem. Nó được dệt bằng sợi của Thiên Tang Đằng. Thứ này cũng đã tuyệt diệt từ lâu, thiên tang đằng sợi không sợ lửa, không thấm nước. Co giãn vô cùng, đao thương bình thường khó làm nó bị tổn hại. Không những vậy Thiên Tang đằng sợi có một đặc tính chính là có khả năng tăng cường quá trình hấp thụ thiên địa linh khí. Bùa này trước khi Hao tổn hẳn ít nhất đã là đẳng cấp Linh Bùa. Có thể sử dụng rất nhiều lần. Tiếc là giờ nó bị tổn hại rất nhiều nếu không cũng là báu vật vô giá.
Các đại lão đều nghị luận xôn xao. Còn riêng Chử Huyền Vũ hai mắt vừa thấy hai vật này nơi đáy mắt loé lên một tia sáng kỳ dị. Chăm chăm nhìn thật sâu vào hai vật kia. Một lúc sau mới thu hồi ánh mắt nhìn về phía Thập Sứ lạnh giọng:
-" Long Thành chịu xuất huyết ra hai vật này, cũng khiến ta ngạc nhiên vô cùng. Có việc gì Thập sứ nói thẳng ra đi "
-" Chử gia gia chủ thật không như lời đồn. Trong giới Đại tộc ẩn thế tu đạo, luôn có nhiều ng cho rằng Chử gia gia chủ đời này là kẻ vô năng. Xem ra thiên hạ thật mù mắt rồi."
Chử Huyền Vũ hừ lạnh:
-" Thập sứ đang thử thách độ kiên nhẫn của ta sao.? Nếu không phải vì hai vật này, sợ rằng Thập sứ đã thành xác khô từ rất lâu rồi đó." Vừa dứt lời hàn khí bức người bộc phát bao trùm cả đại điện. Ngay cả các vị Các lão cũng mở mắt kinh ngạc nhìn về phía Chử Huyền Vũ.
Thập Lão cũng thu liễm nụ cười, phất tay xua đi hàn khí công kích nhẹ nhàng nói:
-" Chử gia chủ không cần nóng giận. Hai vật này là một chút thành ý mà thôi. Lần này ta tới chính là đại diện Long thành ý chí cùng Chử gia thương lượng đặt xuống hiềm khích trước đây, cùng lo hạo kiếp sắp tới. "
-" Xếp lại hiềm khích, cùng lo hạo kiếp sao. Hay là định diễn lại vở kịch năm xưa, muốn đem Chử gia ta đẩy vào tử huyệt. ?"
-" Chuyện năm xưa đã là chuyện năm xưa. Chử gia chủ là người thông minh, kiến thức uyên thâm hẳn rõ rành tình thế hiện tại. Có vài bí mật người ngoài không rõ, nhưng đời đời gia chủ Chử gia sẽ biết rõ. Hạo kiếp này không phải trò đùa. Liên quan tồn vong rất rất nhiều người, rất nhiều tông môn, truyền thừa. Long thành ta cũng không ngu xuẩn đến mức đem đó ra là trò đùa. "
-" Tất nhiên long thành sẽ không đùa nhưng sau lưng mật mưu thì vẫn có thể. Thập sứ không định cho rằng ta sẽ dựa vào hai món đồ này để tin tưởng hợp tác với Long Thành đấy chứ. ".
-" Tất nhiên là không, chủ tử của ta đã căn dặn. Hai vật kia chỉ là kiềm cơn nóng giận của Chử gia mà thôi. Còn vật quyết định hợp tác giữa chúng ta là vật này "...
Nói rồi giưã không trung xuất hiện một quả cầu trong suốt. Thập Sứ hai tay bắt ấn phát công về phái quả cầu. Cùng lúc đó quả cầu liền nhộn nhạo biến đổi. Một luồng sáng phát xạ ra từ quả cầu chiếu ra hình ảnh một vật: vừa thấy vật này tất cả Các Lão cũng như Chử Huyền Vũ đều giật mình đứng dậy. Nhìn chằm chằm vào hình ảnh đó. Mọi người đều thốt lên kinh ngạc:
-" Làm sao có thể ??? ".
Chử Huyền Vũ ánh mắt lăng lệ toàn thân tụ khí khoá lại Thập Sứ. Chỉ cần một chút dị động hẳn phải c·hết không nghi ngờ. Chỉ là Thập sứ vẫn bình thản cười nói.
-" Chử gia chủ và các vị không cần nghĩ việc ra tay với ta. Có ra tay cũng vô ích. Vật này chủ tử ta đem ra làm vật kết minh. Chỉ cần kết minh vụi vẻ, hạo kiếp dẹp yên. Vật sẽ đc dâng hai tay đến Chử gia. Ta tin vật này đáng để Chử gia đánh cược một phen ".
-" Mồi câu này quả thật lớn ngoài sức tưởng tượng. Càng không ngờ vật này Chử gia tìm kiếm bao năm lại rơi vào tay Long Thành. Xem ra nếu ta không chấp nhận hợp tác này thì thật có lỗi với tổ tiên càng làm Long Thành xem thường chúng ta. "
-" Chử gia chủ nặng lời... Đều là thành ý mà đến, thành ý mà thôi ".
-" Hay cho hai chữ Thành Ý. Vậy được Chử gia tiếp nhận ‘Thành Ý’ này. Mời thập sứ về báo lại với Long thành chủ. Hi vọng ‘thành ý’ này không khiến người ta thất vọng như ngàn năm trước. "
Thập sứ nghe xong như mở được lòng cười lớn:
-" Tốt tốt! Nhanh lẹ, quyết đoán quả thật không uổng chuyến này. Nhất định chuyển lời, một chữ không xót. "
Nói rồi thân hình dần hư huyễn biến mất khỏi đại điện. Quang cầu cũng tiêu biến theo. Lúc này Đại điện trở nên an tĩnh lại. Chử Huyền Vũ phất tay cho các đại lão rời đi. Chỉ còn mấy vị trong Các Lão ở lại nghị sự.
-" Ẩn nhẫn nhiều năm, lại vì một khoảnh khắc bộc lộ chính mình. Thật khó miêu tả. Nhưng địch nhân lại đưa tới một thứ khiến chính ta không thể kiềm lòng. Lần này coi như không cắn câu cũng phải cắn. Các Lão cũng nên có chuẩn bị. Giông bão tới trước cửa nhà rồi. ".
-" Gia chủ yên tâm, chúng ta luôn sẵn sàng. Chử gia nhiều năm an bình, cũng nên có chút sóng gió tôi luyện. Nếu thuận lợi qua cơn giông tố này thu được vật kia trở về. Chử gia lại có thêm hi vọng."
" Ta cũng thật mong như vậy. Vật kia với Chử gia quả thật vô giá ".