Đạo Tình 2 [Tùy Tâm - Lam Tư]

Đạo Tình 2 [Tùy Tâm - Lam Tư] - Chương 44






Lam Tư nhanh tay cố định hai bàn tay lên đỉnh đầu cô , lại tiếp tục giở trò " lưu manh ". Bàn tay Lam Tư mơn trớn trên người Tùy Tâm khiến cô cười đến cả rơi nước mắt .


Đời này Tùy Tâm sợ nhất là nhột , nụ cười không khách khí của cô vang vội cả căn phòng .


-" cơ thể em là giấy sao ? Đụng chạm một chút là nhột ". Lam Tư bật cười rồi đứng lên ra khỏi người Tùy Tâm .


Tùy Tâm theo thế bật ngồi dậy , đối diện với cơ thể nguyên thủy nhất của Lam Tư , Tùy Tâm ngượng đến mặt đỏ hơn quả cà chua chín -" anh ...anh sao có thể không biết ngượng vậy chứ ". Vừa nói Tùy Tâm vừa lơ đãng ánh mắt đi chỗ khác .


-" chẳng phải em đã thấy hết hôm qua rồi sao ? Ngượng gì chứ ?". Lam Tư nở nụ cười ma mị nhìn Tùy Tâm đang chôn mình dưới cái chăn chỉ còn chừa đôi mắt .


-" Lam Đàm và mọi người có biết bộ mặt vô liêm sỉ này của anh không ?". Nghe như đang mắng người vậy . Nhưng đôi mắt của ai đó cũng không hề dịch chuyển chỗ khác .


-" bọn họ không có phúc đó ". Lam Tư không đi mà đứng ngay tại trước mặt Tùy Tâm , trưng bày ra sự nguyên thủy nhất của bản thân .


Vô liêm sỉ .


Lam Tư anh thật như lời cô mắng .


Tùy Tâm chỉ còn nước vùi mình dưới chăn mềm , đứng lên thì đi không nổi , nhưng Tùy Tâm cô cũng đói bụng quá rồi .


Không đùa nữa , Lam Tư đến bên tủ quần áo lấy ra một bộ tây trang rồi đi vào phòng tắm một lúc sau thì bước ra .


-" anh đi đâu à ?". Tùy Tâm bèn hỏi .


Lam Tư đang chỉnh cà vạt , anh gật đầu -" đi Anh một chuyến , cái chết của Harry Ono tác động không ít tới hắc đạo . Anh phải đi gặp Jrep Aparbes Pan bàn chút chuyện ".


-" chẳng phải con trai ông ta chém anh một nhát sao ? Sao lại đi gặp ông ta làm gì ? ". Tùy Tâm ôm gối bật ngồi dậy .


Lam Tư chỉnh cà vạt xong bèn đi đến vuốt những sợi tóc đang rối bên má của Tùy Tâm , anh dịu dàng nói -" có những chuyện trong hắc đạo luôn luôn phải theo quy tắc , sống trong thế giới này chúng ta phải dựa vào nhau để tồn tại , không muốn cũng phải muốn ".


-" chẳng phải Tề Gia không cần phải kiêng dè ai sao ? Tề Mặc vẫn lớn mạnh xưng vương ".


Tùy Tâm hiểu lời Lam Tư nói , muốn xây dựng một căn nhà thì cần phải có nhiều cây cột chống đỡ . Jrep Aparbes Pan , Tề Mặc và Lam Tư mỗi người xưng vương một nơi , nhưng vẫn luôn âm thầm đề phòng nhau . Hắc đạo đúng như Lam Tư anh từng nói , là một thế giới mà không thể lơ là mất cảnh giác dù một giây .


Người mà Lam Tư đích thân đi gặp mặt thì chắc chắn phải là một người quan trọng .


So với quá khứ của Tề Mặc , tuổi trẻ của Lam Tư anh chẳng phải tốt hơn bao nhiêu .


Kiêu ngạo là hai từ để hình dung chiếc mặt nạ của Lam Tư , thủ đoạn độc ác là bốn từ để Lam Tư bảo vệ bản thân mình .


Tề Mặc tuy lạnh lùng nhưng cũng có một mặt ' lương thiện ' của hắn , mặt đó đã được Mộc Ly Tâm đến và khai phá .


Lam Tư anh cũng có một mặt ' lương thiện ' , nhưng tuổi trẻ của anh đã dẫm nát bộ mặt đó . Cái gọi là hận thù gia tộc , cái gọi là sự độc ác của người thân cạnh mình đã khiến Lam Tư từ một thiếu niên trở thành một người đàn ông mang trong mình đầy gai gốc .


Lúc trước khi vào phòng đọc sách của Lam Tư , Tùy Tâm tình cờ nhìn thấy một tấm ảnh nhỏ trong ngăn kéo ở bàn . Trong ảnh có một cậu thiếu niên với nụ cười tươi tắn và một người đàn ông tây trang chỉnh tề nghiêm túc đứng bên cạnh .


Họ là Lam Tư và Lam Hữu .


Tấm ảnh hơi nhăn , có lẽ Lam Tư thường xem lấy ra xem .


Tùy Tâm cô từ lúc phải lòng Lam Tư thì đã chuẩn bị sẵn cùng anh rơi vào sóng gió . Cô chưa từng thấy Lam Tư mệt mỏi , cũng như chưa từng thấy anh gục ngã . Cô thật sự muốn hỏi rằng liệu anh có mệt mỏi không ?


Cứng rắn một đời như vậy liệu có mệt mỏi ? Có lúc muốn từ bỏ tất cả hay không ?


Tùy Tâm nắm lấy bàn tay của Lam Tư đang vuốt tóc mình , khẽ đặt nụ hôn của mình lên đó , khóe mắt cô đã ướt đẫm từ bao giờ để những giọt nước mắt ấm đó rơi vào lòng bàn tay Lam Tư .


-" có phải anh rất mệt mỏi không ?". Tùy Tâm thổn thức .


Lam Tư dùng bàn tay còn lại vuốt ve bên má của Tùy Tâm , giọng anh trầm ngâm lại đơn độc -" quen rồi ".


-" từ đây đã có em , nếu mệt rồi hãy nói một tiếng , bốn biển năm châu gì em cũng sẽ dẫn anh theo . Chúng ta cùng nhau chu du bốn bể , không cần phải gồng gánh như thế nữa ".


Lam Tư bật cười gật đầu, ánh mắt của anh rất dịu dàng lại ấm áp , nâng cằm Tùy Tâm lên , hạ đôi môi mình xuống môi cô .