Đạo Quỷ Dị Tiên

(*Xem lại chương 71)




Đây là câu mà bọn thủy phỉ nói với hắn trong lần đụng độ trên hồ lần trước. Bây giờ nghĩ lại, đây rất có thể cũng là từ lóng.

"Tịnh kiên tử nghĩ là huynh đệ, súy cá mạn thì nghĩa là nêu họ xưng tên cửa ngươi." Triệu Tần giải thích.

„vậy nếu như không đối phó được thì sao?"

"Đến thiết khẩu còn không đối phó được thì hầu như đều là người ngoài nghề rồi. Đại đa số Kháng Hắc Kỳ đều sẽ thẳng tay hạ thủ luôn."

"Ra là vậy.”

Lý Hỏa vượng cầm đũa khua khoắng như đang suy tư điều gì đó.

Lúc này, Cẩu Oa bên cạnh bắt đầu chen lời nói:

"Tổng tiêu đầu, thực ra không đối thiết khẩu cũng không làm sao phải không? Dù sao cái đám phá dân hại nước ấy cũng không gây được khó khăn gì với bọn ta, chẳng phải chỉ cần giết sạch chúng là xong sao?"

"Cái đám phá dân hại nước?"

Triệu Tần nghe Cẩu Oa nói dứt lời bèn khịt mũi coi thường.

"Ngươi tưởng rằng tất cả thổ phỉ sơn tặc đều chỉ là một đám người xấu tụ tập lại với nhau rồi cùng đi cướp ư? Thứ râu mơ rễ má sâu bên trong bọn chúng mói là cái cực kì lằng nhằng nhé!"

Lời nói vừa rồi đã khơi dậy sự húng thú của Lý Hỏa vượng.

"Xin Triệu tiêu đầu hãy nói rõ hơn nữa."

Chỉ trong vỏn vẹn vài tháng từ lúc rời Thanh Phong Quan đến giò mà hắn đã chạm trán phải nhũng hai băng cướp khác nhau.

Nếu không nằm ngoài dự đoán thì sắp tới có thể sẽ gặp phải nhiều hơn nữa. vì vậy trong lĩnh vực này phải nắm rõ nhiều hon mới được.

Nhũng tiêu sư thường xuyên đi đường xa chắc chắn rất hiểu biết về vấn đề này.

"Lão phu phải thừa nhận rằng, một số bọn lưu phỉ thực ra chẳng có tài cán gì. Nhung bên trong Lục Lâm này không chỉ có bè lũ Kháng Hắc Kỳ này đâu, còn có những băng khác nữa, to có mà nhỏ cũng có luôn.”

"Không nói đến đám chuột nhắt trên Đông Ất Sơn và Nam Bá Thiên của Tây Đại Hoang, nhung phàm là nhũng đám có thể hô ra tên thì đều khó nhằn cả đấy."

"Chiếm sơn xưng vương không phải chỉ để nói cho vui đâu, nơi nào cũng có mấy ngàn anh em huynh đệ dưới tay chúng đó.„

Triệu Tần nhấp một ngụm rượu rồi nói tiếp:

"Mấu chốt là còn có một câu nói như thế này: "Dưỡng phỉ tự trọng", sau lung chúng chưa chắc đã không liên quan đến mấy vị quan phía trên đâu."

"Hơn nữa đùng coi thường lúc này chúng là cướp, chẳng may ngày nào đó bị thu phục thì lúc đó chúng lại cải tà quy chính rồi."

"Bao nhiêu quan hệ như vậy ngươi hiểu được bao nhiêu? Ngươi định không xem xét đối phương thế nào để áp tiêu? Thế mà cũng muốn làm nghề này? Phàm là việc gì trên đời cũng đều cần quy tắc của nó, quy tắc của Lục Lâm cũng là quy tắc mà thôi."

Nhờ sự giải thích tận tình của Triệu Tần mà Lý Hỏa vượng đã dần hiểu ra một góc khuất của thế giói bí ẩn ấy.

Lý Hỏa vượng nhớ lại dàn tế đàn của đám thủy phỉ lần trước, hắn đắn đo giây lát rồi cất lời hỏi:

"Trong số đám cướp đường này liệu có cao nhân nào biết dùng tiên thuật tà thuật không?"

Tuy giờ đây hắn không còn sợ thồ phỉ thông thường nữa nhưng thế gian này nào có chuyện đơn giản như vậy.

Đến đám thủy phỉ nhỏ bé trong hồ Cỏ Lau còn biết cách lợi dụng "Đại Thiên Lục" không biết chui từ đâu ra để bành chướng một phương.

Trong nhũng bảng sơn tặc lớn hơn thì cũng khó bảo đảm sẽ không có thứ gì đó còn lợi hại hơn thế.

Hắn vừa dút lời, không khí của tiệc rượu bỗng trở nên lạnh lẽo.

Sự căng thẳng hiện rõ trên gương mặt của tùng vị tiêu sư đã nói cho Lý Hỏa vượng biết đáp án.

Triệu Tần do dự một hồi rồi thở dài nói:

„vậy nên mới nói, phàm là có chuyện đều phải tuân theo quy tắc, chẳng ai biết được phía sau nhũng đám thổ phỉ thủy phỉ kia rốt cuộc là gia tộc nào.”

"Dù trong Ngự Lâm Quân có Giám Thiên Ti, nhưng đến Long Ỷ dưới mông Đương Kim Thánh Thượng còn ngồi không vững thì hơi đâu mà lo nhũng chuyện này."

"Có nhũng chuyện mà đám phàm phu tục tử như chúng ta không nên can dự vào đâu.” Triệu Tần mượn men rượu lải nhải nói vói Lý Hỏa vượng rất nhiều, như thể muốn nhân cơ hội này gạt đi ý định trở thành tiêu sư của Lý Hỏa vượng.

Nhung tâm trí của Lý Hỏa vượng hoàn toàn không nằm ở đây, hắn đã bị một từ trong câu nói vừa rồi của đối phương thu hút hết sự chú ý.

"Triệu tiêu đầu, vừa rồi ngươi có nói Giám Thiên Ti là cái gì?"

Dù đã đến đây được vài tháng nhưng nhũng chuyện này là lần đầu tiên hắn nghe nói đến.

vừa hay có thể nhân cơ hội này tìm hiểu một chút.

"Giám Thiên Ti ấy hả, nghe nói trong đó có một số nhũng cao nhân được hoàng đế thờ cúng. Nếu như nơi nào đó xảy ra một số chuyện liên quan đến tà tính mà sai nha và thủ quân cũng không giải quyết được thì sẽ giao cho họ làm."