Bát tiên khắc gỗ trừ nãy vẫn luôn giữ một tư thế cuối cùng cũng cử động, cơ thể bị ngọn lửa bao trùm với vết sần sùi cây bùng cháy và rễ cây thò ra trườn về phía Lý Hỏa Vượng.
Đúng lúc Lý Hỏa Vượng định thiêu rụi hoàn toàn cả chiếc thuyền, mặt sàn gỗ bỗng nhiên tự nứt ra, nước biển cuồn cuộn trút vào.
Không những dập tắt toàn bộ lửa, đồng thời cũng mang bóng tối trở lại.
Nước và lửa giao tranh, tiếng soàn soạt không ngừng, khiến cơ thể Lý Hỏa Vượng đau đến co giật, Lý Hỏa Vượng trong nước biển không cam tâm lãng phí, trực tiếp lấy xương sườn từ rốn cắm ngược lên l*иg ngực của mình.
Liền sau đó, cơn đau trên người Lý Hỏa Vượng chia sẻ toàn bộ cho tất cả xung quanh, bỗng chốc đều yên tĩnh.
“Lại giở trò này với ta phải không! Được! Vậy ta nhấn chìm cả chiếc thuyền này cho ngươi!”
Lý Hỏa Vượng toàn thân đen xì như thủy quái, bơi đến trước vách gỗ, giơ Tích Cốt Kiếm điên cuồng vung chém.
Từng khe nứt vụt qua mang đi lượng lớn nước biển, đồng thời cũng chém thân gỗ thành trăm ngàn lỗ.
Đúng lúc nước biển băng lạnh đổ trút vào lỗ khuyết, một cảnh ngoài dự liệu của Lý Hỏa Vượng xuất hiện, khe nứt gỗ đó như làm bằng thịt, lan đập vào nhau, lại nhanh chóng khép lại.
Không những vậy, trong nước biển đen xì, bắt đầu xuất hiện một số thứ, đó là bát tiên khắc gỗ trước đó.
Chỉ là sau một mồi lửa, cơ thể đáng sợ của bát tiên khắc gỗ khoác lên một lớp than đen xì, than đen như sương đen chậm rãi lan rộng ra trong nước biển, khiến họ trở nên càng đáng sợ hơn.
Cơ thể của Lữ Động Tân bị Lý Hỏa Vượng chém đôi lúc trước cũng liền lại, lúc này, hắn và những người khác cùng bao vây Lý Hỏa Vượng.
Các bát tiên hành động, bọn họ mang theo làn sương đen lan rộng ra từ than đen trên người mình, nhanh nhẹn như con khỉ xông về phía Lý Hỏa Vượng.
Tay phải giơ Tích Cốt Kiếm chặn hoa sen của Hà tiên cô, tay trái cầm Tử Huệ Kiếm đâm lên mặt của Trương Quốc Lão, sau đó Lý Hỏa Vượng há to miệng, hàng loạt xúc tu từ cổ họng hắn thò ra, trực tiếp vặn cái đầu của Hàn Chung Ly xuống.
Phía sau hắn, Lý Tuế cũng vung Đồng Tiền Kiếm ứng phó địch, với tình hình này, kể cả bọn họ đánh lén trong nước, nhưng Lý Hỏa Vượng vẫn không yếu thế.
Nhưng bát tiên này vô cùng đeo bám, chỉ chém đứt đầu và thân ra thì không được, buộc phải nghiền nát họ thành vụn mới có thể không nhúc nhích.
Đối phó với họ cũng không phải chuyện lớn, nhưng điều quan trọng hơn là Lý Hỏa Vượng sắp không chịu nổi.
Hành động cường độ cao, lại thêm ở dưới nước, lúc này Lý Hỏa Vượng cảm thấy hai bên phổi của mình như sắp bị thiêu cháy, vẻ mặt hắn càng lúc càng đau khổ, trán cũng bắt đầu nổi gân xanh.
Bản năng khiến hắn muốn mau chóng nổi lên mặt nước, nhưng hiên giờ hắn đang dưới đáy thuyền, còn bị đám tứ tiên cổ quái này đeo bám, muốn bơi đi cũng không thể làm được.
Trong tình huống thiếu oxi, ý thức của Lý Hỏa Vượng càng lúc càng mơ hồ, và bắt đầu xuất hiện ảo giác.
“Uống!”
Lý Hỏa Vượng ngậm dao găm nổi lên mặt nước thở hổn hển, rồi lại hít sâu mấy cái, hắn lao xuống bơi về trong biển sâu.
Lý Hỏa Vượng hít thở mấy cái lập tức tỉnh táo lại, toàn thân tràn đầy sức lực.
---
Dưới đáy thuyền tối đen, cùng với oxy dồi dào tràn vào trong phổi Lý Hỏa Vượng, lúc này, Lý Hỏa Vượng đã không còn khó thở.
Còn kết cục của bát tiên trong nước biển đương nhiên rất rõ ràng.
Rất nhanh, vụn gỗ đen và vàng rải đầy nước biển quanh gần Lý Hỏa Vượng, kể cả bọn họ có thể cử động, nhưng cũng không động đậy nổi trong tình huống đó.
Giải quyết được bát tiên, trên chân tay Lý Hỏa Vượng mọc ra xúc tu màu đen, nhanh chóng bơi lên mặt nước.
Sau khi trở lại sàn thuyền, Lý Hỏa Vượng thở hổn hển định lên đối dầu.
Đối phương đã biết mình muốn đến, thì còn đánh lén cái gì, chẳng còn ý nghĩa nữa.
Hơn nữa kể cả đối đầu trực diện cũng là tâm bàn của Ti Mệnh, mình chưa chắc không đấu lại được hắn!
“Soạt!”
Một đường nứt bay qua, chém lên lư hương khổng lồ m Cương cắm ba nén hương, lư hương dùng để cúng bái vỡ nứt, tàn hương bên trong bay khắp mặt đất.
“Ra đây! Không ra thì ta sẽ thiêu cháy cả thuyền này của ngươi đấy!”
Lý Hỏa Vượng nhìn làn da bị cháy chỉ còn một nửa của mình, lấy ra bật lửa từ trong cơ thể, áp sát lên da mình, quẹt một cái thật mạnh, ngọn lửa lập tức bùng cháy, hoàn toàn bao trùm hắn.
Ngọn lửa bùng bùng bắt đầu cháy bên chân Lý Hỏa Vượng, dần dần lan ra bốn phía.
Khoang thuyền mở toang, bỗng nhiên hàng loạt người xông ra từ trong khoang thuyền, Lý Hỏa Vượng chưa từng thấy kiểu ăn mặc của đám người da đen xì này, thấy hơi lạ.
Nhưng bất kể thế nào, đám người ăn mặc kỳ dị này thấy Lý Hỏa Vượng muốn đốt thuyền, trong mắt bùng lên lửa giận, không màng tất cả cầm các loại binh khí lao về phía hắn.
Trong đám người này không thiếu những tay đánh cừ khôi, nhưng vô ích, cùng với ngọn lửa càng lúc càng lan nhanh, cuối cùng kết cục của bọn họ cũng chỉ có thể biến thành củi khô cho ngọn lửa bùng cháy mãnh liệt hơn.
Lửa càng lúc càng cháy lớn, khi thấy chiếc thuyền sắp biến thành thuyền lửa, ngọn lửa trên người Lý Hỏa Vượng và lửa trên sàn thuyền nhanh chóng biến mất.
Dường như thời gian đảo ngược, sàn gỗ bị cháy đen nhanh chóng chuyển về màu sắc khác, quỷ dị hơn là lư đỉnh khổng lồ bằng đồng bị Lý Hỏa Vượng chém mất một mảng lại trở lại nguyên dạng như ban đầu.
*************
DG: Đừng ai thắc mắc gì nha, cứ chờ đoạn sau sẽ rõ, tại dịch giả dịch đến đây cũng thấy mơ hồ không hiểu gì. Mọi người nhớ ủng hộ tinh thần cho dịch giả với nhé, hại não quá!!!