Sau khi đắn đo một hồi, Túc Nhất thận trọng nằm rạp xuống đất trước mặt Lý Hỏa Vượng.
"Túc Nhất sẵn sàng trả giá tất cả để đổi lấy đăng giai chi pháp của Đại trưởng lão!"
Nhìn Túc Nhất trước mặt, Lý Hỏa Vượng lúc này cũng hiểu được tên này dính lấy mình để làm gì.
Lý Hỏa Vượng không từ chối ngay vấn đề của người này, mà bắt đầu suy nghĩ xem liệu người này có giúp được gì cho hắn trong việc xử lý Đầu Tử hay không.
"Đầu Tử của Tọa Vong Đạo, ngươi có biết không?"
Mặc dù không biết tại sao đối phương lại đột nhiên hỏi vấn đề này, nhưng Túc Nhất vẫn lập tức trả lời.
"Tất nhiên ta biết, vài ngày trước, Đầu Tử đã gây ra một động tĩnh rất lớn ở Thượng Kinh thành."
"Vậy ngươi thấy trong Áo Cảnh giáo, có ai có thể đối phó được với Đầu Tử?"
Lý Hỏa Vượng hơi nghiêng người về phía trước.
Túc Nhất suy nghĩ chốc lát rồi trả lời.
"Nếu chỉ xét về thực lực, ba vị ngũ kiếp đại trưởng lão là đủ rồi."
"Ngũ kiếp."
Khi Lý Hỏa Vượng ném ra một nghi ngờ, Túc Nhất lập tức biết ý nhận lấy.
"Người trong Áo Cảnh giáo mỗi lần đăng giai xong, trên người sẽ tăng thêm một kiếp, qua ba lần là có thể có được chức danh đại trưởng lão, mà ngũ kiếp đại trưởng lão, tất nhiên là người có năm lần đăng giai thành công."
Nói xong, Túc Nhất hơi bối rối ngẩng đầu lên nhìn Lý Hỏa Vượng.
"Đại trưởng lão, ngài không biết những chuyện này sao?"
Lý Hỏa Vượng không trả lời, thay vào đó hắn đang bị chấn động bởi tin tức bùng nổ từ lời nói của người này.
"Thương Khương Đăng Giai có hiệu quả? Số lần đăng giai càng nhiều sức mạnh càng lớn? Năm lần đăng giai là có thể lợi hại hơn cả Đầu Tử."
"Không chỉ Thương Khương Đăng Giai, mà các công pháp đăng giai khác cũng có tác dụng này. Mỗi lần đăng giai, khoảng cách với Tam Hủy càng gần, càng có thể sử dụng sức mạnh đó để sử dụng cho bản thân..."
"Bây giờ trong Áo Cảnh giáo người có số lần đăng giai cao nhất là mấy kiếp?"
"Trong truyền thuyết thì có mười kiếp."
"Người có mười kiếp đó tên là gì."
"Cổ Thần."
"Cổ Thần bất tử, gọi là huyền huyền chi môn, là thanh thiên địa căn, có vật hỗn thành, thiên tiên địa sinh."
Lời nói của đối phương lập tức đưa Lý Hỏa Vượng trở lại vài năm trước, nhớ đến một tượng thần ngồi xếp bằng trên thập tự giá.
Theo hiểu biết trước đây về thập tự miếu, Cổ Thần chính là nhục thân thành thánh duy nhất, hơn nữa còn là một người phàm trần, cướp được một phần thiên đạo từ trong tay Tam Hủy.
Trải qua mười kiếp nạn là có thể nhục thân thành thánh, trái tim của Lý Hỏa Vượng đột nhiên trở nên hừng hực.
Thương Khương Đăng Giai quả nhiên đúng như mong muốn, leo xuống từng bậc một, và cuối cùng có thể trở thành thần! Đây là điều mà Lý Hỏa Vượng không hề biết tới.
"Vậy còn chờ gì nữa! Ta chỉ cần Thương Khương Đăng Giai vài lần là có thể dễ dàng đánh bại Đầu Tử rồi! Vậy thì cục diện khó khăn hiện tại đã có cách giải quyết rồi."
Nhưng Lý Hỏa Vượng vừa nghĩ đến đây, những ký ức thống khổ về những lần Thương Khương Đăng Giai trong quá khứ phút chốc tràn ngập trong đầu hắn.
"Mẹ, ta không phân biệt được, ta thực sự không thể phân biệt được."
"Không...Không thể nào! Những người này cũng không phải do ta giết! Ngôi làng này cũng không phải ta phá hủy!"
"Hỏa Vượng, tại sao hả."
Lần trước là Dương Na, vậy lần này lại là ai? Mẹ ruột của ta sao? Ta phải làm chuyện gì tàn nhẫn với Tôn Hiểu Cầm mới có thể có được sự đau đớn đến tận cùng đây? Không, không được, ta không làm, bà ấy không phải giả, bà ấy là mẹ của ta."
Khi nhìn thấy mọi thứ xung quanh Lý Hỏa Vượng bắt đầu hơi nhúc nhích, Túc Nhất bỗng chốc thấy kinh ngạc, vô thức lùi về sau sân.
"Ta không sao! Ta không sao."
Lý Hỏa Vượng đưa tay ôm lấy nửa khuôn mặt của mình, đau đớn nói.
"Lý huynh, chắc chắn sẽ có cách khác, tuyệt đối đừng làm như vậy, Thương Khương Đăng Giai cần phải giết con giết cha, tội ác tày trời, hơn nữa lần sau càng khó hơn lần trước, nếu ngươi thực sự làm như vậy thì ngươi có khác gì một kẻ độc ác như Đầu Tử!"
Dưới sự khuyên nhủ của Gia Cát Uyên, Lý Hỏa Vượng dần dần ổn định lại.
"Ngươi yên tâm, ta sẽ không làm như vậy, ta nhất định sẽ tìm được cách khác!"
Lý Hỏa Vượng ngẩng đầu nhìn Túc Nhất trong sân, giả bộ bình tĩnh hỏi:
"Không sao đâu, ngươi vào đây, chúng ta nói chuyện tiếp."
"Đại trưởng lão, ngài đã tu luyện công pháp cổ quái gì vậy? Tại sao lại xảy ra dị tượng như thế?"
Túc Nhất bước trở vào phòng, lòng đầy nghi ngờ.
"Ta hỏi ngươi, ngươi còn chưa nhìn thấy Đầu Tử, tại sao ngươi lại đánh giá ngũ kiếp đại trưởng lão có thể đánh bại được Đầu Tử? Ta cũng đã từng thử qua Thương Khương Đăng Giai, ngoại trừ việc nhạy cảm hơn với nỗi đau và cải thiện khả năng chữa bệnh của mình thì hoàn toàn không có sự thay đổi nào khác."
Lý Hỏa Vượng đã bình tĩnh lại, bắt đầu theo bản năng nghi ngờ tính xác thực trong lời nói của người này, dù sao cũng chỉ là lời nói miệng, không ai có thể phân biệt được thật giả.
"Đại trưởng lão, chuyện này không cần nghi ngờ, chỉ cần qua được năm kiếp thì đã không còn là người phàm nữa, hơn nữa, Tọa Vong Đạo không giỏi giao đấu chính diện, ngũ kiếp đại trưởng lão là đủ."
"Nhưng Đầu Tử là thủ lĩnh của Tọa Vong Đạo, hắn giỏi nhất là lừa người, nếu hắn thật sự muốn trốn, cho dù toàn bộ trưởng lão đi tìm hắn cũng chỉ là mò kim đáy bể, chuyện này thì thế nào, trong giáo đã đi tìm hắn lâu như vậy, tại sao vẫn không tìm được hắn."
"Các ngươi cũng đang tìm Đầu Tử, tại sao?"
Lý Hỏa Vượng hỏi ra câu hỏi này, lập tức tự bản thân có được câu trả lời.
"Đúng nhỉ, suy cho cùng Áo Cảnh giáo cũng được coi là danh môn chính phái, Giám Thiên Ti chắc chắn cũng đã từng tới tìm bọn họ."