Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 815: Nhuận Trí Ngũ Hành




Lý Hỏa Vượng giương mắt nhìn khe nứt của Đại Tề tương ứng với khoảng cách với trưởng công chúa đang càng ngày càng gần, nhưng cơ thể mảnh mai của trưởng công chúa đột nhiên bắt đầu cử động, nàng đứng dậy bằng một tư thế vượt quá giới hạn của cơ thể con người, dùng hai chân giẫm nhẹ lên vai thái giám, mượn sức giật đó rời khỏi tầm tấn công của Lý Hỏa Vượng.

Những dải ruy băng dưới cạn trên sâu bay ra từ ống tay áo của trưởng công chúa, lay động trong không khí.

Ở khoảnh khắc đó, từ góc nhìn của Lý Hỏa Vượng, ở giữa không trung, tướng mạo thanh tú thoát tục của trưởng công chúa tựa như tiên nữ giáng trần.

Lý Hỏa Vượng không biết đây là thủ đoạn của môn phái nào, nhưng có thể thấy rằng đây có lẽ là hậu chiêu của trưởng công chúa.

Dáng vẻ tay không tấc sắt lúc trước của nàng ta hoàn toàn chỉ là giả vờ, đối mặt với thích khách, nàng rõ ràng có khả năng chống đỡ!

"Bùm bùm!"

Ngọn lửa phía sau đốt cháy đến mức những vết máu trên người Lý Hỏa Vượng phát ra âm thanh lách tách, Lý Hỏa Vượng hơi xoay người sang một bên, ngọn lửa nóng hầm hập không ngừng liếʍ láp gò mà của hắn.

Trưởng công chúa và cả Túc Nhất lần lượt đứng hai bên trái phải của Lý Hỏa Vượng, hơn nữa giữa các ngôi đền xung quanh, hai ba đoàn vệ binh dần dần bao vây lấy hắn, thợ săn vừa rồi giờ đã trở thành con mồi.

"Là ai phái người tới?"

Đứng trên đình nghỉ mát, trưởng công chúa cao ngạo hất cằm lên, những dải ruy băng trong suốt tản ra xung quanh khẽ đung đưa giống như những con rắn.

Lý Hỏa Vượng không lên tiếng, lúc này hắn đã chuẩn bị sẵn sàng để liều mạng. Những người có thể tham gia vào cuộc tranh đoạt hoàng vị của Đại Lương không phải kẻ tầm thường, có thể ép hắn đến mức rơi vào tình cảnh này, thực ra trước khi đến hắn đã chuẩn bị tâm lý trước rồi.

"Tuy ngươi đã giết mẹ ta, nhưng bản cung không tính toán, chỉ cần sau này ngươi có thể làm việc giúp ta, những gì người khác có thể cho ngươi, bản cung sẽ cho ngươi nhiều hơn."

Giọng nói của trưởng công chúa vừa kỳ ảo vừa không có độ ấm, khiến trong lòng Lý Hỏa Vượng dấy lên sự khó chịu.

"Không cần, tại hạ có thể không có cái gì khác, nhưng tuyệt nhiên không thể thếu một lòng trung thành tuyệt đối! Dù ngươi cho ta nhiều hơn nữa, ta cũng sẽ không phản bội đại nhân của ta."

Lý Hỏa Vượng nói xong lời này, nằm ngoài suy nghĩ của tất cả mọi người, hắn trực tiếp xông tới phía đông có ít người nhất.

"Túc Nhất, đừng phá vỡ tam hồn thất phách của hắn, bản cung muốn truy ra rốt cuộc là ai muốn tấn công ta."

"Vâng, tuân mệnh."

Ôm theo ngọn lửa hừng hực, Túc Nhất truy đuổi gắt gao phía sau Lý Hỏa Vượng.

Khi Lý Hỏa Vượng đến một mái hiên, một bóng đen nhảy ra khỏi đó và trực tiếp bổ nhào vào người hắn.

"Cha, lớp da đó không giúp ích được gì cả."

Những xúc tu lớn nhỏ của Lý Tuế vặn vẹo chui ra khỏi cơ thể Lý Hỏa Vượng.

"Không dùng được thì tốt, vừa hay, ta đang cần dùng tới nó."

Khi những thị vệ từ tứ phía, trong mắt mang theo sát khí, cầm theo đủ các loại vũ khí lao về phía hắn, Lý Hỏa Vượng nắm lấy da thịt nơi l*иg ngực bị đâm đến máu thịt be bét của hắn, tức giận gầm lên một tiếng, hắn dùng lực kéo ra hai bên, nội tạng trong cơ thể hắn trực tiếp lộ ra ngoài không khí.

----

"Kim phổi!"

Lý Hỏa Vượng với vẻ mặt dữ tợn dùng hai tay nắm lấy hai lá phổi của mình, đột ngột xé ra, dùng lực vỗ thật mạnh vào Đại Thiên Lục trên mặt đất.

Cùng với tiếng gầm của Lý Hỏa Vượng, vầng trăng khuyết hình lưỡi liềm trên bầu trời nhanh chóng bị mây đen che phủ, khiến cho vị Bồ tát khổng lồ được xây dựng trên núi lúc này trông như thể nhắm mắt lại.

"Mộc gan!"

Cơ thể của những tên thị vệ chạy tới chỗ của Lý Hỏa Vượng đột nhiên mềm nhũn, chúng trực tiếp ngã nhào xuống đất, thân thể vặn vẹo phát ra những tiếng kêu la thảm thiết kinh người.

Túc Nhất vừa chạy đến bên cạnh Lý Hỏa Vượng, lúc này khuôn mặt càng thêm khiếp sợ.

"Không ngờ...không ngờ lại là nhuận trí ngũ hành?"

Pháp khí được làm từ toàn bộ lớp da của Tâm Tố không chỉ có thể thay thế đổi mệnh, mà trong tay Lý Hỏa Vượng, nó còn có thể thực hiện những mật thuật hiến tế mạnh mẽ chỉ có thể sử dụng một lần đó.

Sách thẻ tre màu máu biến thành những nhuyễn trùng màu da thịt không ngừng vặn vẹo, chui vào trong cơ thể Lý Hỏa Vượng thông qua những vết sẹo trên người, có một số con thậm chí còn leo lên cả xúc tu của Lý Tuế.

Khi tất cả những nơi trống rỗng trong cơ thể được lấp đầy hoàn toàn, Lý Hỏa Vượng cả người kiệt sức, lúc này mới có thể hít một hơi dài, cơn đau trên cơ thể cũng biến mất.

Hắn từ từ chống đỡ lấy cơ thể và bình tĩnh nhìn những người của Áo Cảnh giáo đứng trong ngọn lửa cuồng nộ trước mặt.

"Đến đây."

Lúc này, cục diện vừa rồi đã hoàn toàn đảo ngược, khi Lý Hỏa Vượng đi về phía Túc Nhất, Túc Nhất cả người bốc cháy bắt đầu chậm rãi lùi lại.

Dần dần…hai bên di chuyển càng lúc càng nhanh, trở thành Lý Hỏa Vượng đuổi, còn Túc Nhất chạy.

Khi thấy trưởng công chúa vẫn đứng ở chỗ cũ, Túc Nhất vội vàng lớn tiếng nhắc nhở.

"Công chúa cẩn thận! Người này đã thi triển mật thuật của Áo Cảnh giáo! Trong thời gian ngắn không chết cũng không diệt được! Tuyệt đối không được cận chiến với hắn, cẩn thận những con trùng trên người hắn!"

"Hừ!"

Trưởng công chúa vẻ mặt không hài lòng hừ lạnh một tiếng, nhẹ nhàng hạ cằm xuống, soạt soạt, vài bóng đen cùng tiếng thét gào bay về phía Lý Hỏa Vượng với tốc độ cực nhanh.