Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1459: Chữa Trị Cho Lý Hỏa Vượng




Lý Hỏa Vượng ngồi ở đó, hít sâu một hơi, nhìn Dịch Đông Lai trước mặt, lo lắng chờ đợi đối phương điều trị. So với sự mơ hồ trước đây, bây giờ hắn hoàn toàn không nhìn thấy bóng hình của Cao Trí Kiên nữa, rất hiển nhiên bây giờ mình đã ở trong trạng thái hoàn toàn khác với trước đó, tình hình càng ngày càng nguy hiểm. Nhìn những người khác xung quanh, Dịch Đông Lai ngồi trước mặt Lý Hỏa Vượng.

“Tiểu Lý, bây giờ ngươi kể tất cả mọi việc ngươi trải qua cho ta, không bỏ qua chi tiết nhỏ nào, một chút cũng không được bỏ qua.

“Ta phải biết ngươi đã trải qua những gì thì mới có thể nghĩ cách điều trị cho ngươi?

Lý Hỏa Vượng gật đầu, bắt đầu kể lại.

“Vậy thì phải bắt đầu từ trước đây, sau khi trải qua cuộc trị liệu của ngươi ban đầu, ta đã trở thành Lý Tai, nhưng ta không chỉ trở thành Lý Tai, ta mà cũng tồn tại ở thế giới đó, một phân thành hai, chỉ có điều ở thế giới bên đó, ta là ta của trước đây, ta của hiện tại là ta của tương lai"

“Ngươi đợi đã, ngươi có thể nói chi tiết cụ thể hơn không? Sao ta nghe không hiểu.

Dịch Đông Lai ngắt lời của Lý Hỏa Vượng.

“Nói một cách đơn giản, ta chính là Ti Mệnh nắm giữ mơ hồ, ta phải duy trì mơ hồ mọi lúc mọi nơi mới đúng! Nhưng Ti Mệnh của Phúc Sinh Thiên đã cắt đứt sự mơ hồ này!"

“Chỉ có ta mới có thể đảo ngược thời gian, biết được những thế giới vốn bị lãng quên! Cho nên bọn họ mới nhằm vào ta!"

Dịch Đông Lai trầm tư, cau chặt mày nghe những lời giải thích kỳ lạ của Lý Hỏa Vượng, và cố hết sức chấp nhận. Ban đầu hắn hoàn toàn không hiểu, nhưng cùng với thời gian trôi từng chút, Dịch Đông Lai dần hiểu được rốt cuộc Lý Hỏa Vượng đã trải qua cái gì. Hắn không lập tức điều trị, mà tìm kiếm đạo cụ trong phòng.

Một quả táo trong cái đĩa, một cái bát và một cái nĩa, và lấy vào một chậu cây cảnh ở ngoài ban công vào.

"Đây là cách trị liệu gì? Ngươi đừng giở trò, nếu người dám lén giở thủ đoạn, chúng ta đi tìm cô bé của ngươi.

Ba Nam Húc lướt con dao găm trong tay lên khuôn mặt Dịch Đông Lai.

“Các ngươi có thể không tin, nhưng ta thực sự muốn dùng những thứ này chữa trị cho Lý Hỏa Vượng, nếu không tin, các ngươi có thể đi tìm người khác, nhưng ta dám khẳng định, trên thế giới này, ngoài ta ra, thì không còn ai có thể chữa được cho Lý Hỏa Vượng"

Đề cập đến chuyên ngành, Dịch Đông Lai tỏ ra vô cùng cố chấp.

“Được, giỏi lắm, ta thích ngươi rồi đấy"

Ba Nam Húc nói xong, lùi lại nửa bước, đến bên cạnh Triệu Sương Điểm không ngừng tính toán.

Trong lúc Lý Hỏa Vượng suy nghĩ những thứ này lần lượt đại diện cho cái gì, Dịch Đông Lai mặt đối mặt nhìn hắn cách qua những thứ này.

Dùng tay ấn chặt đầu ngón tay bị bay mất móng, nhìn thiếu niên một mắt một tay với khuôn mặt thất vọng.

"Lý Hỏa Vượng, bây giờ họ làm người xấu, ngươi làm người tốt phải không? Có phải không có bọn họ, ngươi cũng định dùng cách này để uy hiếp ta không?"

“Bây giờ ta hơi hối hận vì đã nhận tiếp nhận ca bệnh của ngươi, có lẽ cả đời ngươi nhốt trong bệnh viện tâm thần mới là lựa chọn tốt nhất"

Đối diện với lời Dịch Đông Lai nói mình như vậy, trong lòng Lý Hỏa Vượng vô cùng khó chịu, nhưng nghĩ đến vô số binh gia đã chết và Huyền Tẫn trước khi chết, hắn lập tức nghiến răng nghiến lợi.

“Đúng! Đúng thế! Ta không thể thua! Nếu thua thì toàn bộ sẽ xong đời!"

“Tốt, rất tốt!"

Dịch Đông Lai khen ngợi gật đầu, dường như không hề cảm thấy kinh ngạc trước thái độ của Lý Hỏa Vượng.

"Lý Hỏa Vượng, bây giờ ngươi nhìn ta, nhìn vào mắt ta.

Lý Hỏa Vượng làm theo.

Liền sau đó, Lý Hỏa Vượng thấy Dịch Đông Lai chậm rãi lên tiếng nói với mình.

“Lý Tai, ngươi biết ta là ai không? Ngươi biết trước đây tại sao vì có ta giúp đỡ, ngươi mới có thể trở thành Ti Mệnh không?"

Lý Hỏa Vượng nhìn hắn, chậm rãi lắc đầu.

Dịch Đông Lai bỗng đứng lên, một tay cầm chậu cây cảnh, một tay cầm quả táo, hét lớn với Lý Hỏa Vượng.

"Ta chín là Đại Na! Ta là bản thân của thế giới Ngũ Trí!"

"Phi!"

Tiếng phì cười lập tức cắt ngang cuộc trị liệu của Dịch Đông Lai, Lý Hỏa Vượng và Dịch Đông Lai cùng nhìn sang Ba Nam Húc không nhịn được cười ở một bên.

“Xin lỗi, xin lỗi, các ngươi tiếp tục đi"

Ba Nam Húc nhìn mặt hai người là buồn cười, bèn quay người đi, bả vai rung lên liên tục.

Dịch Đông Lai quay đầu lại, tiếp tục nhìn Lý Hỏa Vượng, nói một cách đầy ý sâu xa:

“Lý Tai, nhìn cho rõ! Ta mới là bản thân của thế giới! Ta mới là Đại Ti Mệnh!"

Lý Hỏa Vượng nhìn Dịch Đông Lai trước mặt, nhất thời hơi do dự.

“Ngươi nói đều là thật chứ? Ngươi thực sự là Đại Na? Nhưng vấn đề là Đại Na sớm đã điên rồi!"

“Lý Tai! Chẳng lẽ ngươi còn không hiểu sao? Đại Ti Mệnh không có quá khứ cũng không có tương lai! Ta định sẵn là sẽ điên, nhưng không phải bây giờ!"

"Ha ha ha!"

Tiếng cười chói tai lại vang lên lần nữa, Ba Nam Húc cúi thấp đầu xuống bả vai của em trai mình, cái miệng nhếch rộng, cười đến sắp ngất đi.

1073 chữ