Thấy mọi người xung quanh đã đi gần hết, Lý Hỏa Vượng đứng lên, đi về phía nhà vệ sinh nam theo quy trình trước đây.
Ba Nam Húc thú vị nhìn gương mặt nghiêng của Lý Hỏa Vượng.
“Có phải ngươi nhầm lẫn ai là người đã cứu ngươi ra không? Ngươi tưởng rằng vớt một bệnh nhân tâm thần từ bệnh viện tâm thần ra đơn giản lắm sao? Làm rõ hoàn cảnh hiện tại của ngươi đi, cậu nhóc.
“Gọi cho Triệu Sương Điểm, để ta nói.
Ba Nam Húc cau mày, thè lưỡi xẻ đôi liếm khuyên môi, sao cứ cảm thấy Lý Hỏa Vượng thật kỳ lạ, hơi khác với vẻ điên điên khùng khùng trước đây.
“A lô, là ta, tên nhóc Lý Hỏa Vượng không biết phát điên cái gì, vừa từ bệnh viện tâm thần ra, nói muốn đến chỗ ở của Thanh Vượng Lai.
Ba Nam Húc vừa nói được một nửa, Lý Hỏa Vượng đưa tay giằng lấy điện thoại.
“A lô, Triệu Sương Điểm, là Topo. Tư tuy trước đó của ngươi sai lầm rồi"
Cho dù cách qua điện thoại, Lý Hỏa Vượng cũng có thể cảm nhận được Triệu Sương Điểm rất chấn hãi.
Lý Hỏa Vượng nói xong lời này, rồi cầm điện toại trầm mặc rất lâu mới lên tiếng nói:
“Bảo người của ngươi đưa ta đến chỗ ở của Thanh Vượng Lai, ngươi cũng mau đến đó đi, sau đó ta sẽ giải thích"
Sau đó hắn đưa điện thoại cho Ba Nam Húc.
Ba Nam Húc nhận lấy điện thoại ừm mấy tiếng sau, tắt máy, nhìn Lý Hỏa Vượng với vẻ mặt cổ quái.
“Nhìn cái gì mà nhìn! Mau lái xe đi!"
Ba Nam Húc đá em trai mình ngồi sau một cái, chiếc xe lập tức khởi động.
Trên đường, thỉnh thoàng Ba Nam Húc nhìn sang Lý Hỏa Vượng, phát hiện lúc này hắn thất thần nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ, dường như đang suy nghĩ chuyện gì.
Nàng chưa từng thấy vẻ mặt này của hắn, bị nhốt trong bệnh viện tâm thần mấy tháng, nàng vốn tưởng rằng người này vừa ra khỏi đó sẽ kích động hơn, không ngờ lại trầm tư như vậy.
Hơn nữa Topo vừa nãy có nghĩa là gì? Nếu nàng không hiểu sai thì topo là thuật ngữ trong toán học?
Theo hiểu biết của mình về tên nhóc này, hắn mà có thể hiểu được toán học ư? Khi chiếc xe tiến vào khu biệt thự ở ngoại ô, nhìn biết thự ẩn giữa những hàng cây, thậm chí Lý Hỏa Vượng không đợi xe dừng lại, trực tiếp mở cửa, xông vào trong biệt thự.
Hoàn toàn không thèm nhìn đến Trần Hồng Du đang xem tivi ở phòng khách, Lý Hỏa Vượng trực tiếp chạy lên cầu thang lên tầng ba.
Lý Hỏa Vượng giơ chân đạp mở cửa phòng rồi xông vào trong, ôm chặt Dương Na đang co ro ở chân giường vào lòng.
Lý Hỏa Vượng đưa tay run rẩy vuốt mái tọc mềm mượt của Dương Na, cuối cùng cũng nhẹ lòng.
“Hỏa Vượng, cuối cùng ngươi cũng về rồi, tốt quá rồi, cuối cùng ta cũng đợi được ngươi rồi.
“Sao ngươi lại khóc, ta đã làm sai việc gì sao? Xin lỗi, là ta không tốt, ta không nên báo cảnh sát..."
Lý Hỏa Vượng lắc đầu, buông Dương Na ra, ngắm thật kỹ khuôn mặt nàng một lúc, rồi lại ôm vào lòng mình, hắn rơi nước mắt nói.“Không, ngươi rất tốt, Na Na, ngươi thực sự rất tốt, là cái chết của ngươi đã cứu tất cả chúng ta"
“Ta nói này, hai người các ngươi muốn tình tứ ta ta nàng nàng, có phải cũng nên tránh người khác đi không?” Ngũ Kỹ ngồi ở một bên bưng bát cầm thìa, hơi khó chịu nhìn Lý Hỏa Vượng và Dương Na ôm chặt nhau trên giường.
Rất hiển nhiên nàng ta đã ngồi ở đây ngay từ đầu, chỉ là Lý Hỏa Vượng dồn hết sự chú ý đến Dương Na, hoàn toàn không chú ý đến nàng ta.
“Ngũ tỷ, cảm ơn ngươi mấy ngày nay đã đến trông coi chăm sóc, vất vả cho ngươi rồi”.
Nói xong lời này, Dương Na lập tức chú ý đến sự thay đổi trên cơ thể Lý Hỏa Vượng.
“Hỏa Vượng, mắt của ngươi bị làm sao vậy? Tại sao mất một con mắt rồi? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Lý Hỏa Vượng hít hít mũi, trực tiếp chủ động bế Dương Na đi ra ngoài phòng.
“Na Na, đừng lo, trước đó đã xảy ra rất nhiều chuyện, ta từ từ giải thích cho ngươi nghe.
Khi Lý Hỏa Vượng bế Dương Na đi ra khỏi phòng, vừa hay đụng phải Thanh Vượng Lai.
“Ồ? Lý Hỏa Vượng, ngươi lại ra rồi à, chúc mừng nhé, ta còn đang nghĩ cách cứu ngươi ra đấy"
Lý Hỏa Vượng nhìn nụ cười chiêu bài trên khuôn mặt hắn, sau đó rít ra một từ phế vật từ kẽ răng, rồi không thèm để ý, thuận theo cầu thang đến tầng ba.
Bình thường thì ra vẻ ta đây, đến lúc quan trọng thì mất hút, trải qua sự việc như vậy, Lý Hỏa Vượng phát hiện trước đây mình thực sự đã đánh giá Thanh Vượng Lai quá cao.
Lý Hỏa Vượng ôm Dương Na, ngồi trên sofa, thì thầm nhỏ tiếng nói bên tai nàng, kể lại hết tất cả mọi chuyện đã trải qua trước đó.
Rất hiển nhiên Dương Na không hiểu được, những sự việc này đều tập trung xảy ra ở một điểm, thực sự quá phức tạp.
Nhưng Lý Hỏa Vượng không cần nàng hiểu, hắn chỉ muốn cho Dương Na cố hết khả năng trả lời lại mình, không ngừng tự nhủ với bản thân, Dương Na thực sự không chết.
Cuối cùng khi đã kể hết chuyện, bên ngoài vang lên tiếng phanh xe chói tai, Triệu Sương Điểm đến.
1014 chữ